Vô Tận Đan Điền

Chương 2598: Tiến vào lôi hải (Thượng)



Binh khí rót vào ý niệm, có công hiệu giống như da vậy. Có khiến cho lôi điện ngộ nhận là là tu luyện giả, từ đó tiến hành công kích, hấp dẫn lực chú ý.

Bất quá làm như vậy đối với tất cả binh khí cũng có yêu cầu rất cao, ít nhất cũng phải là thần binh Hỗn Độn trung phẩm.

Loại binh khí cấp bậc này, Nhiếp Vân bằng vào Nạp Vật thế giới muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu. Nhưng mà một tiểu tử vừa mới đột phá Tru Thiên cảnh lại đột nhiên lấy ra nhiều binh khí như vậy, tất nhiên sẽ dẫn tới những người khác hoài nghi.

Đương nhiên, hắn cũng có thể tiện tay lấy ra được rất nhiều da, loại vật này giống như binh khí vậy. Chỉ cần cho hắn xem một chút là có thể tùy ý sao chép được.

Mặc dù có thể lấy ra vô số, thế nhưng cũng không thể lấy ra toàn bộ nha. Như vậy sẽ quá khác người, cũng không tốt. Cho nên hắn chỉ có thể nghĩ những biện pháp khác mà thôi.

Sưu Sưu!

Tất cả mọi người đều tập trung binh khí lại với nhau, nhìn một hồi, không cần Nhiếp Vân nói, toàn bộ mọi người đều có chút lúng túng.

Bởi vì nhưng binh khí này cộng lại cũng chỉ có mười món.

Ở trước mặt lôi đình cường đại như vậy, cường giả Tru Thiên cảnh đỉnh phong cũng sẽ bị một kích đánh chết chứ đừng nói là những binh khí này. Có lẽ sẽ giống như những tấm da kia vậy, bị lôi điện đánh trúng, lập tức sẽ tan xương nát thịt.

Tính toán như vậy, cho nên mười món binh khí này cơ hồ không phát huy ra được một chút tác dụng gì.

- Chư vị còn có bản lĩnh đặc thù gì hay không? Tỷ như có thể gọi ra khôi lỗi, kỹ năng phân thân gì gì đó a.

Thấy chỉ có mười món binh khí, Nhiếp Vân cũng có chút im lặng. Mặc dù những người này đều là thiên tài, thế nhưng nói thật, quả thực bọn hắn đều quá nghèo.

Bất quá, cũng không thể nói như vậy a. Nếu như là ở trong tiểu thế giới, thân gia của bọn họ cũng tương đối giàu có. Thế nhưng một khi ném tới Tà Nguyệt Chí Tôn vực, ngay cả tên ăn xin thông thường cũng không bằng!

Khó trách vô số người lại muốn đi tới đại thế giới tu luyện, chỉ tính riêng tài nguyên cũng không phải là thứ mà tiểu thế giới có thể so sánh được.

- Gọi ra khôi lỗi, kỹ năng phân thân? Ta có... Bất quá... Cần tiêu hao rất nhiều nguyên khí, ta sợ nguyên khí của ta không đủ, hơn nữa... Khi ta gọi ra sẽ không thể làm được bất kỳ chuyện gì khác nữa.

Trong đám người có một người thanh niên lên tiếng nói.

- Không thể làm những hành động khác sao?

Sắc mặt mọi người đồng thời trở nên vô cùng khó coi.

Tiêu hao nguyên khí là chuyện nằm trong dự liệu của tất cả mọi người. Dù sao gọi ra khôi lỗi đều là do tu vi của bản thân biến thành, số lượng nhiều thì tất sẽ tiêu hao lực lượng của bản thân. Về phần không thể làm những chuyện khác, chuyện này khiến cho người ta cảm thấy vô cùng khó khăn.

Nếu như chỉ có thể gọi ra khôi lỗi mà không thể tiến lên, không thể hành động. Như vậy sao có thể thông qua khu lôi đình này cơ chứ?

Cũng không thể để cho người ta mang hắn đi theo a.

Một thân một mình muốn thông qua nơi này đã vô cùng khó khăn rồi. Nếu như mang theo hắn, không cẩn thận hai người đều sẽ vẫn lạc!

- Sẽ tiêu hao bao nhiêu nguyên khí?

Sắc mặt có chút khó coi, một người trong đó vẫn còn có chút tâm lý may mắn lên tiếng hỏi.

- Số lượng nguyên khí tiêu hao nhiều vô cùng, một thân tu vi của ta nhiều nhất chỉ có thể gọi ra năm đầu khôi lỗi mà thôi.

Vẻ mặt người thanh niên này có chút lúng túng.

Kỳ thực tuyệt chiêu này của hắn là một cái gân gà, thực lực của khôi lỗi mà hắn gọi ra đều không mạnh. Chỉ có thực lực Tiên Quân cảnh đỉnh phong. Một khi gọi ra năm đầu thì thực lực sẽ tiêu hao sạch sẽ. Mà năm đầu khôi lỗi này với loại người cấp bậc như hắn mà nói, không có bất cứ tác dụng gì.

Cho nên, dưới tình huống bình thường, cơ hồ hắn chưa từng dùng qua chiêu này. Bình thường đều ném nó vào một góc. Lúc này tình huống đặc thù cho nên mới nói ra.

- Một thân tu vi chỉ kêu gọi ra được năm đầu khôi lỗi?

Tất cả mọi người có chút im lặng.

Quả nhiên là chiêu số phế vật, khoảng cách xa như vậy, đừng nói là năm đầu, có thêm năm mươi đầu thì cũng là vô ích a!

- Có loại năng lực này là được rồi. Ta mang ngươi xông vào khu lôi điện, một khi những tấm da này không đủ sử dụng, ta sẽ cung cấp nguyên khí cho ngươi, để cho ngươi kêu gọi khôi lỗi!

Nhiếp Vân suy nghĩ một chút rồi nói.

- Cái này...

Tất cả mọi người đều sửng sốt một chút, đồng thời hiện lên vẻ hoảng sợ.

Khu tràn ngập lôi điện dày đặc như vậy, một mình thông qua cũng đã vô cùng khó khăn rồi. Mang theo một người đồng thời xông lên, còn cung cấp nguyên khí cho hắn. Chuyện này quá khó khăn, khó có thể tưởng tượng ra được. Mà làm như vậy cũng không thể nghi ngờ chính là tự mình tìm chết!

Làm như vậy chẳng khác nào là khiêu chiến cực hạn của bản thân, ép mình vào đường chết!

- Ngươi phải suy nghĩ cho thật kỹ...

Mọi người không nhịn được phải nói một câu.

- Như vậy các ngươi còn có biện pháp khác nào hay sao?

Nhiếp Vân không có trả lời bọn họ mà chỉ nhàn nhạt nói.

- Ách...

Mọi người sửng sốt một phen.

Đúng vậy, bọn hắn cũng không có biện pháp nào khác a.

Nếu như có những phương pháp khác thì mọi người cũng không cần phải đứng bồi hồi ở đây làm gì!

- Nhưng mà... Làm như vậy quả thực quá mức nguy hiểm. Chỉ cần có chút lơ là là sẽ thân tử đạo tiêu! Đại nhân, thực lực của ngươi mạnh mẽ, lại lợi hại như vậy. Nhất định sẽ có những phương pháp khác thông qua khu lôi điện. Không cần thiết phải đặt bản thân mình vào trong hiểm cảnh!

Một người trong đó không nhịn được nói một câu.

- Đúng vậy, đại nhân...

Thông qua hai ải trước đó, tất cả mọi người đều biết người trước mắt này thông minh tuyệt đỉnh, thủ đoạn nhiều không đếm xuể.

Nếu như không mang theo mọi người, nhất định hắn sẽ có phương pháp thông qua khu lôi điện này. Thế nhưng mang theo một người, lại cung cấp nguyên khí cho đối phương. Làm như vậy tương đương với khó khăn đột nhiên tăng lên gấp mấy lần, một khi không cẩn thận nhất định sẽ phải vẫn lạc, cái vốn bỏ ra quả thực quá lớn.

Mặc dù mọi người cũng muốn sống sót thông qua khảo hạch. Thế nhưng cũng không muốn để cho người khác hy sinh vì mình.

- Không cần phải nói nhiều. Ta đã nói sẽ khiến cho tất cả mọi người thông qua khảo hạch thì nhất định ta sẽ làm được!

Vẻ mặt Nhiếp Vân kiên định nói.

- Đại nhân...

Nghe thấy hắn nói như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy lỗ mũi cay cay, trong lòng cảm thấy ấm áp, như có một dòng nước ấm tràn vào trong bụng.