Vô Tận Đan Điền

Chương 2600: Thông qua (Thượng)



Đây là Nhiếp Vân dùng lực mạnh mẽ nâng hắn lên rồi đi về phía trước, so với trực tiếp cõng lên hắn lên người còn càng tốn lực lượng hơn nhiều.

- Được!

Mạch Đồ cũng không phản kháng, vẻ mặt ngưng trọng, ngón tay điểm một cái, một đạo quang mang từ trên đầu ngón tay hắn bắn ra. Trong nháy mắt đã tạo thành một đầu khôi lỗi tựa như ma quỷ ở trước mặt.

Hai mắt đầu khôi lỗi này đờ đẫn, giống như thi thể không có hồn phách vậy, chỉ nghe mệnh lệnh của hắn làm việc.

Sưu sưu sưu sưu!

Tốc độ gọi ra khôi lỗi rất nhanh, trong nháy mắt ở trước mặt mọi người đã xuất hiện năm người. Mỗi một đầu đều có thực lực Tiên Quân đỉnh phong. Mặc dù không có ý thức tự chủ. Thế nhưng trên người lại tản mát ra khí tức hung mãnh, giống như là Tu La mới từ địa ngục bò lên vậy.

Sau khi gọi ra năm cỗ khôi lỗi, khí tức trên người Mạch Đồ nhanh chóng rớt xuống. Cả người hai mắt đờ đẫn, tựa như trong nháy mắt đã bị hút hết thể lực, không còn có chút khí lực nào nữa.

Quả nhiên đúng như hắn nói vậy, bằng vào thực lực của hắn bây giờ chỉ có thể kêu gọi ra năm đầu khôi lỗi. Nếu nhiều hơn nữa thì sẽ không được.

Cô Cô Cô Cô!

Bất quá, hắn chỉ uể oải trong nháy mắt mà thôi. Bởi vì ngay sau đó hắn đã cảm thấy có một đạo lực lượng hùng hậu, vô biên vô tận dọc theo bên ngoài quang mang truyền tới. Trong nháy mắt đã lấp đầy đan điền đang khô kiệt của hắn.

Cỗ lực lượng này bàng bạc đại khí, giống như từ trên chín tầng trời đi tới, vô cùng vô tận, vô luận hắn phung như thế nào thì cũng có thể hoàn toàn bù đắp đủ.

- Cái này...

Mạch Đồ triệt để hoảng sợ.

Khoảng cách xa như vậy mà lợi dụng quang mang bổ sung đầy lực lượng mà hắn tiêu hao. Hơn nữa nguyên khí còn dư thừa như vậy, đây là thủ đoạn gì chứ? Quả thực là không thể tưởng tượng nổi!

Khó trách người thiếu niên trước mắt này lại tự tin như vậy, hóa ra đối phương có năng lực đáng sợ như thế!

Có lẽ chính là vì vậy cho nên đối phương mới không cố kỵ bất kỳ Tru Thiên cảnh nào. Lĩnh ngộ chiến đấu và thực lực chẳng qua chỉ là một bộ phận, nhiều nguyên khí như vậy mới là chỗ dựa khiến cho hắn vĩnh không chịu thua a.

Vẻ hoảng sợ trên mặt còn chưa có hoàn toàn tiêu tán thì ngay sau đó toàn thân hắn lại không ngừng run rẩy, cơ bắp khẩn trương căng cứng.

Khôi lỗi hắn vừa mới gọi ra, lại... Trong nháy mắt đã bị đối phương lấy đi, hơn nữa lại đoạn tuyệt với ý niệm của hắn!

Những đầu khôi lỗi này là do hắn gọi ra. Tất cả đều nghe theo mệnh lệnh của một mình hắn mà thôi. Đối phương còn chưa được hắn đòng ý đã trực tiếp cầm đi, thậm chí còn chặt đứt ý niệm liên hệ giữa hắn cùng với khôi lỗi... Đây là thủ đoạn gì cơ chứ?

Loại năng lực này, cho dù là cường giả Tru Thiên cảnh đỉnh phong cũng không thể làm được a!

Có thể đoán ra được, không nói tới thủ đoạn khác, chỉ nói riêng chiêu này thì đối phương cũng đã có thể chém giết hắn vô số lần!

- Xem ra... Quả thực chúng ta có thể thuận lợi rời khỏi nơi này a.

Đối phương có được loại năng lực này. Mạch Đồ không có chút hâm mộ và ghen tị nào, ngược lại trong lòng còn xuất hiện cảm giác hưng phấn nhàn nhạt.

Thực lực của người thiếu niên trước mắt này càng mạnh, thủ đoạn càng nhiều thì khả năng bọn họ còn sống rời khỏi nơi này cũng càng lớn. Trước đó nếu nói còn có chút nghi ngờ. Như vậy bây giờ hắn đã xác định được bảy, tám phần mười rồi.

- Quả thực không biết tiểu thế giới thế nào mới có thể xuất hiện yêu nghiệt lợi hại như vậy a!

Trong lòng âm thầm cảm khái một câu, thế nhưng tay lại không có chút ngừng nghỉ nào, vẫn tiếp tục gọi ra khôi lỗi.

Thường thường khi hắn vừa mới gọi ra được một đầu khôi lỗi thì bên kia đã bị thiếu niên phía trước bắt đi, ném vào trong biển lôi điện trước mắt.

Chỉ đơn thuần nhìn vào, phương hướng thiếu niên này ném khôi lỗi vào không có bất kỳ một chút quy luật nào. Thế nhưng thân là người chế tạo ra khôi lỗi, hắn có thể cảm nhận được một cách rõ ràng. Mỗi một đầu khôi lỗi bị hắn ném ra đều rơi vào điểm công kích mạnh nhất của lôi điện.

Chỉ cần ngăn chặn, làm biến mất lực lượng mạnh mẽ nhất. Như vậy lực lượng bắn tới sau đó sẽ yếu bớt tới mức không có. Mà hành động của mọi người cũng có thể hoàn toàn an toàn.

Nhìn một hồi, phát hiện ra thiếu niên này không có tính sai một chỗ nào, cũng không có lãng phí một đầu khôi lỗi nào. Trong lòng Mạch Đồ tràn ngập khiếp sợ.

Chuyện này không thể dùng hai từ lợi hại để nói nữa rồi. Bởi vì làm như vậy, nắm chắc đối với nguy hiểm và cảm giác, tuyệt đối đã đạt tới đỉnh cấp. Có thể nói, chỉ cần hắn sinh ra sát tâm với thiếu niên này. Cho dù chỉ là một tia, còn chưa có bất kỳ hành động nào thì đối phương cũng đã có thể cảm ứng ra được, sau đó lại hành động né tránh!

Mà thiên tài như hắn, vốn đang cảm giác bản thân ưu việt, mốn tranh cao thấp cùng những thiên tài khác. Thế nhưng sau khi nhìn thấy vị thiếu niên trước mắt này hắn mới biết. Giữa hai người căn bản là hai thế giới khác nhau, không thể so sánh nổi.

- Trước mặt cũng có vòng xoáy... Là vòng xoáy lôi điện!

Hắn đang cảm khái thì đột nhiên bên tai có một thanh âm truyền tới, Mạch Đồ ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời sững sờ tại chỗ.

Ở trong biển lôi điện phía trước có vô số lôi điện hội tụ, tạo thành một vòng xoáy to lớn. Nếu như muốn thông qua nơi này thì nhất định phải đi qua nó. Mà lực lượng siêu cường do vòng xoáy tản ra lại khiến cho trong lòng người ta không tự chủ được sinh ra cảm giác tuyệt vọng từ sâu trong lòng!

- Cái này... Làm sao có thể đi qua được chứ?

Mạch Đồ sụp đổ.

Trước đó thiếu niên này còn có thể lợi dụng khôi lỗi hấp dẫn lôi điện, làm cho mọi người an toàn tiến về phía trước. Thế nhưng trước mắt có vòng xoáy lớn như vậy, lực lượng lôi điện so với vừa rồi chợt tăng lên gấp mấy lần. Không nói đâu xa, chỉ riêng tốc độ gọi ra khôi lỗi thì hắn cũng không theo kịp!

- Đừng nản chí, còn chưa tới lúc tuyệt vọng. Mọi người tập trung tinh thần, chuẩn bị tăng tốc! Lôi điện chỗ vòng xoáy so với bình thường càng thêm dày đặc, chúng ta cũng cần đẩy nhanh tốc độ hơn...

Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người như vậy, Nhiếp Vân nói.

- Được!

Mặc dù cảm thấy kỳ quái, vòng xoáy khổng lồ như vậy mình sẽ thông qua như thế nào. Thế nhưng lời nói trầm ổn của Nhiếp Vân lại khiến cho tâm tình khẩn trương của mọi người không nhịn được bình tĩnh lại.