Vô Tận Đan Điền

Chương 2861: Ngọc Trản Lưu Ly Tử (1)



Thấy hắn đồng ý, Bích Lạc tiên tử cười nhạt, bàn tay nhẹ nhàng nhấn một cái, mọi người lập tức từ Chức Nữ toa bay ra, rơi vào đường phố.

- Hoan nghênh mấy vị khách quý, không biết đã có vị trí trước chưa?

Đi tới trước phòng đấu giá, còn chưa tiến vào, một hạ nhân tới đón.

- Ân!

Bích Lạc tiên tử vươn tay, một lệnh bài xuất hiện ở trước mặt đối phương.

- Nguyên lai là Bích Lạc trưởng lão, mời vào...

Thấy lệnh bài, hạ nhân sợ hết hồn, vội vàng nói.

Mặc dù chi nhánh của Bích Nhi tiểu thư chỉ có hai người, nhưng thân phận của Bích Lạc tiên tử không thể khinh thường, chỗ này là nơi heo hút của Hỏa Thần tông, loại lệnh bài đại biểu thân phận này nhất định là có tác dụng.

Rất nhanh, hạ nhân an bài ba người đến một căn phòng nhỏ.

Xuyên thấu qua cửa sổ, Nhiếp Vân nhìn phòng đấu giá một chút, nhướng mày.

- Buổi đấu giá hôm nay còn chưa bắt đầu?

- Hồi bẩm đại nhân, còn chưa bắt đầu!

Hạ nhân không biết thiếu niên trước mắt này thân phận gì, bất quá có thể ở cùng trưởng lão của Hỏa Thần tông, khẳng định không đơn giản, vội vàng cung kính trả lời.

- Ân, không đúng a, phòng đấu giá các ngươi cơ bản đều là quá ngọ bắt đầu, sao bây giờ trời đã sắp tối, còn không có tiến hành?

Bích Lạc tiên tử hỏi.

Mặc dù nàng rất ít tới phòng đấu giá, nhưng cũng biết quy củ, Hỏa Thần đấu giá tràng này bán đấu giá, cơ bản qua ngọ sẽ bắt đầu, bây giờ nắng chiều dần rơi, sao còn chưa bắt đầu?

- Ân, là có chuyện như vậy, dựa theo tình huống bình thường, phòng đấu giá của chúng ta sẽ tiến hành ở giờ ngọ, bất quá... Có người đưa tới một bảo vật giá trị không rẻ, vì tuyên truyền một chút, cho nên thời gian bán đấu giá tạm thời lùi lại...

Hạ nhân nghi ngờ nhìn về phía Bích Lạc tiên tử.

- Chẳng lẽ trưởng lão không phải là vì bảo vật kia mới tới?

- Bảo vật? Bảo vật gì?

Bích Lạc tiên tử nhíu mày.

Nàng bởi vì chi nhánh yếu kém, đối với rất nhiều chuyện không quá quan tâm, cũng lộ ra có chút cô tịch, không ít chuyện chỉ biết nửa vời.

- Ta cũng không biết, giống như tên Ngọc Trản Lưu Ly Tử... Về phần những cái khác, thì ta không biết!

Hạ nhân gãi đầu một cái, suy nghĩ một chút nói.

- Ngọc Trản Lưu Ly Tử?

Bích Lạc tiên tử kinh hô thành tiếng, sắc mặt không thể tin được.

- Ta cũng chỉ là nghe người khác nói, rốt cuộc có phải hay không thì không biết...

Hạ nhân không nghĩ tới vị trưởng lão này sẽ có phản ứng như thế, như sợ mình nói sai, giải thích một câu.

- Tốt lắm, ta đã biết...

Bích Lạc tiên tử cũng ý thức được mình thất thố, khẽ mỉm cười, nhớ tới chuyện tình của Nhiếp Vân, mở miệng hỏi.

- Ta muốn mua một nô lệ phi thăng giả khá một chút... Không biết hôm nay có bán ra hay không?

Nghe được Bích Lạc tiên tử giúp mình hỏi, Nhiếp Vân vội vàng nhìn về phía hạ nhân, vẻ mặt khẩn trương

- Ân, hôm nay trưởng lão tới đúng rồi, ta nghe nói hôm nay có hàng tốt, bất quá cụ thể là cái gì thì không biết, cũng không ít người bởi vì cái này mới tới đấu giá!

Hạ nhân cười nói.

- Được, ta biết, ngươi lui xuống đi!

Nhìn Nhiếp Vân một chút, biết đã lấy được tin tức mong muốn, Bích Lạc tiên tử khoát tay.

- Dạ!

Hạ nhân lui ra ngoài.

- Yên tâm đi, nếu tính toán bán ra, chắc chắn sẽ không ngược đãi, chỉ cần có đủ tiền mua là được, không cần quá mức lo lắng!

Thấy Nhiếp Vân nghe được tin tức vẫn cau mày, Bích Lạc tiên tử an ủi.

Nhiếp Vân gật đầu.

Nếu như mới vừa rồi hạ nhân nói thật là Nhiếp Đồng, đối phương vì bán ra giá tiền cao, chắc chắn sẽ không làm ra cử động quá đáng, hẳn sẽ an toàn.

- Bây giờ cách buổi đấu giá bắt đầu, còn có một đoạn thời gian, nghỉ ngơi một lúc đi!

Bích Lạc tiên tử vung tay lên, một đạo ánh sáng bao phủ căn phòng, bố trí một cấm chế, ngoại nhân không cách nào xem xét.

Nhiếp Vân cũng không nói nhiều, khoanh chân ngồi dưới đất.

Bán đấu giá tồn tại nguy hiểm, có thể mua được thì thôi, không mua được, chiến một trận là không cách nào tránh khỏi, việc cần bây giờ, là điều chỉnh trạng thái tới tốt nhất.

Thấy thiếu niên này nói tu luyện liền tu luyện, không trễ nãi chút nào, Bích Lạc tiên tử không tự chủ được gật đầu một cái.

Từ Nhiếp Vân liều mạng muốn cứu ra phi thăng giả như vậy có thể thấy được, hai người quan hệ không bình thường, dưới tình huống này còn có thể tỉnh táo, chân chân thật thật tu luyện, không lãng phí một chút thời gian, chỉ là loại thái độ này, sẽ để cho vô số thiên tài chùn bước.

Thiên tài chân chính, chỉ thiên phú tốt cũng không có gì, quan trọng hơn là thái độ, chỉ có ôm lòng kính sợ đối với tu luyện, mới có thể càng đi càng xa.

- Nhiếp Vân này tiền đồ bất khả hạn lượng...

Trong lòng làm ra phán đoán, Bích Lạc tiên tử không nói thêm nữa, mà quay đầu xuyên thấu qua cửa sổ nhìn về phía phòng đấu giá, nhìn một hồi, sắc mặt trở nên càng ngày càng ngưng trọng.

- Sao vậy sư phụ?

Sư phụ đối với bất cứ chuyện gì cũng không để tâm, lúc này bộ dáng như vậy, Bích Nhi tiểu thư cực kỳ kỳ quái.

- Không nghĩ tới sức hấp dẫn của Ngọc Trản Lưu Ly Tử lớn như vậy, những lão quái vật kia đều tới...

Bích Lạc tiên tử hừ lạnh, giữa hai lông mày mang một tia sát khí.

- Lão quái vật?

Bích Nhi tiểu thư không biết nói tới ai, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Đập vào mắt, đều là đầu người đen thui, ngược lại có mấy lão giả râu bạc trắng, chỉ bất quá ai cũng không nhận ra.

- Người tay cầm quải trượng màu xám tro, gọi Thiết Quải Ông, Thiết Quải chính là binh khí của hắn, am hiểu dụng độc, thủ đoạn rất cay nghiệt, năm đó đi ở trên đường phố, chỉ vì một đứa bé nói hắn là người què, liền trực tiếp giết cả nhà một trăm bảy mươi bảy nhân khẩu của đối phương! Thậm chí gà chó dê bò cũng không bỏ qua!

- Người mặc áo hoa kia, gọi Âm Dương đạo nhân, công pháp tu luyện gọi Âm Dương hòa hợp đạo. Lấy thải bổ xử nữ thuần âm tiến hành tu luyện, không biết bao nhiêu hoàng hoa khuê nữ bị hắn làm nhục, từ đó mất đi tánh mạng! Ba trăm năm trước, Hỏa Thần tông từng phái người đuổi giết qua một lần, người nầy bị điên cuồng đuổi giết ba trăm vạn dặm, sau mất đi tung tích, rất nhiều người đều cho rằng rơi vào Hãm Không Hải, nữa không có trở lại, không nghĩ tới. lại xuất hiện ở chỗ này!

- Người lông mày trắng gọi Huyết Ảnh lão quỷ, Huyết Ảnh thân pháp vô cùng quỷ dị, có thể lợi dụng Huyết Ảnh thuật khống chế người thành khôi lỗi, khó lòng phòng bị. Nghe nói từng khống chế một vạn khôi lỗi cùng người chiến đấu, so với hai người trước càng kinh khủng hơn...

- Vị này là...