Vô Tận Đan Điền

Chương 2913: La Hạo (1)



Chỉ bất quá bị hạn chế bởi thế giới nạp vật nên không quá mạnh mẻ, độ tinh khiết của Thiên Địa Huyền Hoàng khí có chút thấp, binh khí tiến vào hạn độ nhất định sẽ dừng lại, không cách nào tinh tiến, nếu không... Thần binh Hoàng cảnh hắn muốn bao nhiêu liền có bao nhiêu, muốn cấp bậc gì sẽ có cấp bậc đó!

- Bây giờ độ tinh khiết của Huyền Hoàng khí thấp, món binh khí này, trên thực tế cũng không đạt tới Hoàng cảnh, nhiều nhất nửa bước Hoàng cảnh, dù vậy cũng không tệ!

Lần nữa nhìn trường kiếm trong tay, Nhiếp Vân tỉnh táo lại, đoán được cấp bậc.

Thần binh Hoàng cảnh giống như Thần binh Vương cảnh, cũng chia ra nhiều cấp bậc, mặc dù ở trên chất liệu không có chênh lệch quá lớn với Thần binh Vương cảnh, nhưng bồi dưỡng độ tinh khiết Thiên Địa Huyền Hoàng khí bất đồng, Thần binh chênh lệch cũng rất lớn.

Độ tinh khiết của Thiên Địa Huyền Hoàng khí có thể dùng nước cùng thủy ngân so sánh, không phải số lượng nhiều là được.

Loại nồng độ Thiên Địa Huyền Hoàng khí này, Nhiếp Vân muốn muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, nhưng độ tinh khiết thực quá thấp, nhiều nhất có thể để binh khí tiến vào nửa bước Hoàng cảnh, ngay cả ngưỡng cửa Hoàng cảnh cũng không qua được!

Dù vậy cũng rất cao hứng.

Thiên Địa Huyền Hoàng khí vô hạn, sau này nương theo thực lực gia tăng, Thần binh Hoàng cảnh còn không phải muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu?

Thí nghiệm hoàn thành, tinh thần trở về bản thể, ngay sau đó thấy Ngụy Bất Tân kỳ quái nhìn tới.

Thiếu niên này, sau khi thấy Thiên Địa Huyền Hoàng khí liền nhắm hai mắt lại, mười mấy phút đồng hồ không nói câu nào, hắn có chút sờ không rõ.

Cũng khó trách bộ dáng của hắn như vậy, ở trong lòng hắn, thực lực của Nhiếp Vân ít nhất đạt tới Hoàng cảnh hậu kỳ, còn mạnh hơn hắn... người mạnh như vậy khẳng định đã sớm thai nghén Thần binh Hoàng cảnh thuộc về mình, sao có thể ngay cả Huyền Hoàng khí cũng không biết, còn phải hỏi hắn?

Có chút không phù hợp lẽ thường!

- Đạo Thiên Địa Huyền Hoàng khí này thu lại đi!

Nhiếp Vân cũng không giải thích, để cho đối phương thu lại Thiên Địa Huyền Hoàng khí, đang muốn nói tiếp, đột nhiên trong lòng khẽ động, một ngọc phù xuất hiện ở lòng bàn tay.

Nhìn một cái, Nhiếp Vân nhếch miệng, lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

- Không nghĩ tới động tác rất nhanh, lúc này vẫn chưa tới nửa tháng a...

Đưa tin cho hắn chính là Cốc Dương, trước ước định nửa tháng sẽ đi tìm bảo tàng, bây giờ ngọc phù truyền tin lưu lại tin tức, nếu như hắn muốn đi, thì nhanh đến ngoài cửa thành tập họp.

- Đi qua nhìn xem...

Trầm tư một chút, thấy Viên Cửu còn không có hoàn toàn khôi phục thực lực, Nhiếp Vân cũng lười gọi, cùng Ngụy Bất Tân nói một câu, liền nhảy lên Thần thú phi hành bay ra cửa thành.

Chuyện này, nếu đổi thành trước kia, Nhiếp Vân khẳng định không đi, nhưng lúc này từ trong tay Quần Liêu lấy được bản đồ, ngược lại có loại xúc động muốn đi qua nhìn một chút.

Tu vi đạt tới loại trình độ như hắn, hiểu rõ thế sự, hết thảy cảm giác sẽ không tự dưng mà có, nếu cảm thấy bản đồ bia đá kia có thể liên quan tới bảo tàng của tiền bối Hỏa Thần tông, liền nhất định là có liên hệ!

Chính vì vậy, hắn mới muốn đi xem, không có dừng lại cùng do dự.

Tốc độ của Thần thú phi hành rất nhanh, thời gian không lâu liền đến địa điểm ước hẹn.

Tuy nói cách Hỏa Thần thành không xa, trên thực tế đã không có dân cư gì, có chút đến gần núi rừng, xác định địa phương, Nhiếp Vân từ trên lưng Thần thú phi hành nhảy xuống, đứng chỉ chốc lát, liền nghe được trên bầu trời có tiếng phong minh, Cốc Dương đi tới bên cạnh.

- Sư huynh, ngươi đến rồi...

Thấy Nhiếp Vân xuất hiện, Cốc Dương tràn đầy kích động.

Vốn tưởng rằng đối phương sẽ không tới, không nghĩ rằng tới nhanh như vậy, so với hắn còn trước thời hạn tới địa điểm ước định.

- Ngươi không phải nói nửa tháng sao? Bây giờ thời gian không tới, sao đột nhiên lại xuất phát?

Nhiếp Vân cười gật đầu một cái, nghi ngờ hỏi.

Trước Cốc Dương nói ước chừng nửa tháng sau lên đường, bây giờ bất quá chừng mười ngày, cách nửa tháng còn có một đoạn thời gian, sao đột nhiên lên đường gấp gáp như vậy?

- Ta cũng không rõ lắm, nghe nói giống như xuất hiện một vài vấn đề, tin tức có thể tiết lộ, cho nên khởi hành trước!

Tựa hồ Cốc Dương đối với chuyện cũng biết không quá cặn kẽ:

- Chờ một lát đi, lúc nào lên đường là La Hạo sư huynh quyết định, một lát nữa, hỏi một chút liền biết!

- La Hạo?

- La Hạo sư huynh là đệ tử nội môn, cường giả Hoàng cảnh trung kỳ, thực lực phi phàm. Mặc dù chúng ta tìm được di tích, nhưng hắn mới là chủ sự. Mấy người chúng ta cũng lấy hắn như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!

Cốc Dương nói.

- Các ngươi tổng cộng mấy người? Có những người nào?

Nhiếp Vân nói.

Một lát nữa đồng hành, hắn hy vọng có thể trước thời hạn biết rốt cuộc mấy người, thực lực như thế nào.

Nếu không, cái gì cũng không biết tùy tiện qua, chết cũng không biết chết thế nào.

- Chúng ta tổng cộng năm người, người thứ nhất chính là La Hạo sư huynh, hắn là đệ tử Võ đường, thứ hai là Quần Liêu sư huynh, đệ tử Hình đường, sau đó là Thôi Diệu sư huynh cùng Trần Trúc sư huynh, hai cái này đều là người Hỏa đường!

Cốc Dương giới thiệu.

Nhiếp Vân đọc hết thư tịch của Hỏa Thần tông, kết cấu của Hỏa Thần là vô cùng hiểu rõ.

Tông môn chia làm rất nhiều đường khẩu, trong đó Võ đường, Hỏa đường đều là chi nhánh tương đối lợi hại, người trước hiểu rất sâu vũ kỹ, mỗi đệ tử Võ đường nắm trong tay nhiều loại vũ kỹ, người sau thì khống chế hỏa diễm cao hơn một bậc.

- Quả nhiên có hắn...

Nghe được tên của Quần Liêu, trong lòng Nhiếp Vân động một cái, trên mặt lại không biểu hiện ra.

Xem ra hắn cảm ứng không sai, Quần Liêu đích xác là một thành viên trong bọn họ. Đã như vậy, bản đồ liền rất có thể có quan hệ tới di tích lần này.

Xác nhận tin tức này, Nhiếp Vân không hỏi thêm nữa.

Nếu như trong đám người thực lực La Hạo mạnh nhất chỉ có Hoàng cảnh trung kỳ, cũng không đáng sợ. Mặc dù Hoàng cảnh trung kỳ cường đại, nhưng dưới tình huống gần người, đối với hắn còn không có uy hiếp quá lớn.

Vèo vèo vèo vèo!

Đợi ở tại chỗ thời gian không lâu, phong minh liên tiếp vang lên, mấy người đi tới bên cạnh.

Tổng cộng bốn cái, thanh niên đi trước thân hình cao lớn, giữa hai lông mày mang ngạo khí nhàn nhạt, cặp mắt đen nhánh tựa như có điện mang lóe lên, mang vị đạo lạnh buốt.

Nhiếp Vân nhìn một cái, biết người này nhất định là La Hạo sư huynh kia, bởi vì khí tức trên người người này đậm đặc, là người duy nhất đạt tới Hoàng cảnh trung kỳ.