Hồng Hà Linh Huyết dung nhập vào thân thể, ngụy trang cũng mất đi tác dụng, biến trở về dung mạo vốn có.
- Đây là nàng... dung mạo chân thực? Thật là đẹp... Chẳng lẽ nàng chính là Hỏa Thần tông Bích Lạc tiên tử?
- Bích Lạc tiên tử được xưng Thần giới đệ nhất mỹ nữ, ta thực không nghĩ ra còn có người khác sẽ xinh đẹp như vậy!
- Bích Lạc tiên tử ta từng may mắn gặp qua một lần, không phải vị trước mắt này, hơn nữa thực lực cũng không giống. Tiên tử là trưởng lão của Hỏa Thần tông, thực lực sớm đạt tới Hoàng cảnh đỉnh phong, mà người trước mắt này bất quá Vương cảnh viên mãn mà thôi!
- Trên đời lại còn có người xinh đẹp như vậy... Thật là không tưởng tượng nổi!
Thấy rõ ràng dung mạo của Đạm Đài Lăng Nguyệt biến hóa trở về, tất cả ghen tị lúc trước lập tức biến thành không tưởng tượng nổi.
Đạm Đài Lăng Nguyệt nguyên bản chính là Thiên Đạo sư, là sủng nhi hoàn mỹ nhất của Thiên Đạo, vô luận từ điểm nào, đều là tồn tại đẹp nhất thiên hạ, để cho người ta xem một chút, liền không tự chủ được rơi vào trong đó, khó có thể tự kiềm chế.
Trước đó tất cả mọi người ghen tị tại sao người này là người hữu duyên, thấy rõ ràng dung mạo chân thực, đột nhiên trong đầu toát ra một ý nghĩ, có khi cũng chỉ có người như vậy, mới là người hữu duyên, mà bọn họ... kém quá nhiều.
Hai người căn bản không phải một khái niệm, hoàn toàn không thể so sánh.
- Không nghĩ tới nhiều năm như vậy, vẫn để cho ta chờ được...
Thời điểm mọi người ở đây khiếp sợ Đạm Đài Lăng Nguyệt xinh đẹp, một thanh âm nhàn nhạt vang lên. Ngay sau đó, bầu trời trước mắt xuất hiện một vòng xoáy to lớn, vô số khí lưu hội tụ, tản mát ra lực xé rách to lớn.
Loại lực lượng này, cho dù Nhiếp Vân cũng cảm thấy lòng rung động không dứt, tựa hồ một khi đến gần, sẽ bị khoảng cách xé thành bụi phấn, mảnh vụn cũng không còn dư lại.
Rào!
Trong vòng xoáy, một đôi chân ngọc đi ra.
Mặc dù còn không thấy người, nhưng chỉ từ đôi chân là có thể nhìn ra. Chủ nhân của thanh âm tuyệt đối là một mỹ nữ không kém gì Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Hô!
Đúng như dự đoán, dung mạo của chủ nhân thanh âm xinh đẹp để cho người ta không cách nào tin tưởng. Nếu như nói Đạm Đài Lăng Nguyệt để cho người ta khó tin, thì người này, lại xinh đẹp để cho người ta không nói ra lời, trực tiếp ngừng thở như sợ thanh âm lớn sẽ khinh nhờn nàng.
- Không sai, quả nhiên là hạt giống tốt...
Mỹ nữ từ vòng xoáy đi ra, không để ý tới mọi người phía dưới giật mình, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Lúc này Lăng Nguyệt giống như luyện hóa Hồng Hà Linh Huyết xong, hai mắt chậm rãi mở ra.
Vốn nhắm mắt lại liền xinh đẹp để cho người ta hít thở không thông, mở hai mắt ra, mọi người lập tức không nói ra lời, cùng người đẹp từ vòng xoáy đi ra lẫn nhau tranh huy, khó phân cao thấp.
Thấy dung mạo của các nàng, những nữ nhân khác, dù được xưng đẹp nhất thế gian, cũng trở nên khó coi vô cùng, không cách nào lọt vào mắt.
- Ngươi nguyện ý làm đệ tử của ta không?
Mỹ nữ từ vòng xoáy đi ra, thấy ánh mắt của Đạm Đài Lăng Nguyệt lộ ra nghi ngờ, nhẹ nhàng cười một tiếng.
Không cười còn tốt, cười một tiếng bách hoa khai, ngay cả tâm cảnh như Nhiếp Vân cũng cực kỳ thoải mái.
Một cái nhăn mày một tiếng cười, có thể làm cho tâm cảnh người ta không tự chủ được đi theo, nữ nhân này thực quá đáng sợ, nếu như nàng nói để cho người ta đi chết, sợ rằng mọi người phía dưới có ít nhất chín thành trở lên sẽ lập tức rút kiếm tự vận, không chút do dự nào.
Khó trách nói cười một tiếng khuynh thành, cười hai tiếng nghiêng nước, người như vậy, đúng là có dung mạo cùng năng lực nghiêng nước nghiêng thành.
- Làm đệ tử của ngươi...
Đạm Đài Lăng Nguyệt tựa hồ không nghĩ tới sẽ có chuyện như vậy, một nữ nhân nhô ra nguyện ý thu nàng làm đệ tử, hơi kinh ngạc, một lát sau liền vội vàng hỏi:
- Xin hỏi... Hồng Hà Linh Huyết cùng khảo hạch, đều là tiền bối lưu lại?
- Không sai, là ta lưu lại! Sau khi Mộng Dao ngủ say, ta luôn muốn tìm một đệ tử thích hợp, ngươi... chính là ta muốn tìm!
Nữ nhân nhàn nhạt nói.
Thời điểm nói tới Mộng Dao, trong giọng nói lộ ra buồn bã, xem ra tất nhiên là người cực kỳ trọng yếu của nàng.
- Ta...
Đạm Đài Lăng Nguyệt trầm tư.
Hấp thu Hồng Hà Linh Huyết, nghĩ đến tất cả khảo hạch trước kia, nàng đã biết người trước mắt này nhất định là cường giả Đế cảnh.
Cường giả Đế cảnh muốn nhận nàng làm đệ tử, làm sao không động tâm?
Chỉ bất quá, còn có chút băn khoăn, chỉ cần có thể tiêu trừ hết tia băn khoăn này, hết thảy đều dễ nói.
Cắn răng, Đạm Đài Lăng Nguyệt do dự một chút, vẫn có ý định nói ra:
- Hồi bẩm tiền bối, ta trên thực tế là phi thăng giả...
Hoàn Vũ Thần giới có thành kiến với phi thăng giả, điểm này nàng đã sớm biết, nếu nàng là phi thăng giả, tự nhiên phải trước thời hạn nói rõ ràng, nếu không, một khi trở thành đệ tử của đối phương lại nói, khó tránh khỏi đàm tiếu.
- Ta biết ngươi là phi thăng giả, ta thu đệ tử, không quan tâm nhiều như vậy! Cũng không ai dám nói gì!
Nữ nhân nói.
Mặc dù nói đơn giản, lại mang theo ngang ngược làm cho không người nào có thể cự tuyệt.
- Nếu tiền bối không ngại, ta nguyện ý làm đệ tử của tiền bối!
Một vị cường giả Đế cảnh làm sư phụ, có thể ít đi vô số đường quanh co, chuyện tốt như vậy, làm sao có thể cự tuyệt.
- Rất tốt, ngươi đã nguyện ý làm đệ tử của ta, thân phận của sư phụ tự nhiên cũng phải nói cho ngươi!
Nữ nhân hài lòng gật đầu, đôi môi khẽ mở, phát ra thanh âm để cho màng nhĩ của tất cả mọi người cơ hồ chấn vỡ.
- Thần Nữ Phong, Đế Huyền!
Thần Nữ Phong, Đế Huyền!
Năm chữ đơn giản, lại để cho sắc mặt của tất cả mọi người đồng thời thay đổi.
Chỉ cần sống ở Hoàn Vũ Thần giới, sẽ không thể không biết cửu đại thế lực, biết cửu đại thế lực, lại không thể không biết một môn phái hoàn toàn do nữ nhân tạo thành... Thần Nữ Phong!
Nghe qua Thần Nữ Phong, sẽ rất khó bỏ qua một cái tên, Đế Huyền!
Lấy sức một mình càn quét chư thiên, thành lập Thần Nữ Phong, Phổ Thiên Đại Đế gặp cũng không dám nói nhất định có thể chiến thắng, chớ nói chi là loại cường giả Đại Đế cấp thấp như Hồng Hà Quân!
Nữ nhân xinh đẹp trước mắt này, lại chính là Đế Huyền trong truyền thuyết... Tất cả mọi người cảm thấy não hải rung động, không nói ra lời.
Đế Huyền, nói nàng là Thần giới đệ nhất nữ nhân cũng không quá!