Vô Tận Đan Điền

Chương 3069: Nam Thiên Y Thánh (2)



Diệp phủ là đại gia tộc, vị trí cung phụng ít nhất cũng mười người nhưng cung phụng thái trưởng lão chỉ một, hơn nữa từ vài ngàn năm trước đã bỏ trống không ai đảm nhiệm.

Diệp Tân dẫn người về có thể xin chức vị này, rốt cuộc là ai? Nếu như không có danh khí tuyệt đối không thể thành công.

Dù sao Diệp phủ là một trong mười hai tước, nội tình kinh người, không có năng lực nhất định không thể làm cung phụng thái trưởng lão.

- ta cũng không có gặp, nghe bọn họ nói là... Là Nam Thiên Y Thánh!

Liễu Hạo nói tin tức thăm dò ra.

- Nam Thiên Y Thánh? Hắn có thể mời người này tới Diệp phủ làm cung phụng?

Diệp Đào đã giật mình, sắc mặt khó coi.

- Nam Thiên Y Thánh? Chẳng lẽ là Diệp Nam Thiên khiêu chiến Huyền Cực Điện toàn thân trở ra?

Nhiếp Vân không nhịn được hỏi.

Hắn nghe nói qua Nam Thiên Y Thánh, đó là y đạo đại sư nổi danh, nghe nói từng đi Huyền Cực Điện khiêu chiến toàn thân trở ra, tuy không ai biết kết quả nhưng chỉ bằng vào dám đi khiêu chiến, sau đó Huyền Cực Điện không có gây phiền toái cho hắn có thể xác nhận y thuật cao tới mức người ta phải nhìn lên.

Trước kia danh khí Bạch Thủ Y Thánh tuy cũng lớn nhưng còn kém hắn một bậc.

Tuy Diệp phủ là mười hai tước cũng không phải là tám vương, có thể mời được người như vậy mới làm hắn giật mình

- Nếu thật là Nam Thiên Y Thánh... Chỉ sợ đúng là người này!

Diệp Đào gật đầu.

- Diệp phủ có thể làm cho người như thế làm cung phụng thái trưởng lão, không phải chuyện tốt sao? Vì cái gì khẩn trương như vậy?

Nhiếp Vân nghi hoặc.

Nổi danh dưới hư sĩ, Nam Thiên Y Thánh đã có thanh danh như vậy, khẳng định có rất nhiều thủ đoạn, có thể làm cung phụng thái trưởng lão Diệp phủ là chuyện tốt, vì sao Diệp Đào không vui mừng mà buồn rầu?

- Có thể làm cho Nam Thiên Y Thánh làm cung phụng thái trưởng lão, đối với Diệp phủ mà nói là chuyện tốt nhưng với ta mà nói... Cũng không phải là chuyện tốt!

Diệp Đào cười khổ một tiếng

- Đối với ngươi?

Nhiếp Vân không ngốc, lập tức ý thức được cái gì, có lẽ quan hệ với việc Diệp Đào cạnh tranh người thừa kế.

Trước kia hắn từng nói qua, hiện tại Diệp phủ có hai người cạnh tranh với hắn, theo thứ tự là Diệp Minh Thành và Diệp Tân.

Diệp Minh Thành tìm được Bạch Thủ Y Thánh đã bị mình đánh bại rời đi, nằm mơ cũng không ngờ Diệp Tân tìm được Nam Thiên Y Thánh tới.

Cạnh tranh người thừa kế, khẳng định phải lôi kéo tộc nhân, bồi dưỡng thế lực, một khi để Diệp Tân mang người đến trở thành cung phụng thái trưởng lão, như vậy thế cục cân bằng sẽ bị nghiền ép, đến lúc đó cho dù Diệp Đào còn muốn phản kích cũng khó khăn.

Mặc dù Nhiếp Vân không hứng thú việc cạnh tranh quyền lực trong gia tộc nhưng muốn phát triển nhanh trong thành Vân Châu thì hắn phải hiểu nhiều việc, nhất định phải dựa vào Diệp Đào!

Một khi Diệp Đào bị biếm, chỉ sợ hắn cũng liên quan.

Cái gọi là bị liên quan đến cũng là chuyện sau đó, không có ảnh hưởng quá lớn, hắn cảm thấy Diệp Đào người này không tệ, hắn không muốn đối phương bị người ta nghiền áp.

- Cung phụng thái trưởng lão chẳng những có được quyền lực khống chế cung phụng khác, còn có quyền lên tiếng trong hội nghị trưởng lão, địa vị cùng cấp với Thái Thượng trưởng lão, nếu như Nam Thiên Y Thánh thực xin thành công, cho dù hội nghị trưởng lão thông qua ta là người thừa kế thì hắn cũng có quyền lợi bác bỏ!

Diệp Đào nói.

- Thì ra là thế!

Thấy hắn nói rõ như vậy, Nhiếp Vân gật gật đầu.

- Chỉ là... Vì sao các ngươi cạnh tranh lại tìm y đạo đại sư làm cung phụng?

Nhiếp Vân hỏi tiếp.

Hắn còn không rõ đám người Diệp Đào, Diệp Minh Thành, Diệp Tân cạnh tranh cũng bỏ đi, lựa chọn sử dụng một ít người thực lực cường đại làm cung phụng không gì đáng trách, vì sao lại tìm y đạo đại sư.

Diệp Minh Thành tìm Bạch Thủ Y Thánh, Diệp Tân tìm Nam Thiên Y Thánh... Diệp Đào thì tìm mình!

Nếu là trùng hợp thì hắn không tin.

Muốn mời một vị y đạo đại sư cần trả giá rất lớn so với mời một vị cao thủ.

- Là...

Diệp Đào xấu hổ một hồi và nói:

- Thật ra là gia chủ hiện tại giao nhiệm vụ cho chúng ta.

- Chuyện này không nói với Nhiếp huynh, Nhiếp huynh ngàn vạn đừng nên trách, nói thật, ta đang buồn rầu làm thế nào nói với ngươi đấy...

Xoắn xuýt cả buổi, Diệp Đào mới nói rõ chuyện hiện tại.

Người địa vị cao nhất của Diệp gia cũng không phải là gia chủ đương thời, mà là lão gia tử trong miệng Diệp Đào, cũng là gia gia của hắn.

Gia gia này không phải nhóm người đầu tiên theo Phổ Thiên Đại Đế nhưng sống không biết bao nhiêu năm, giao thiệp rộng rãi, chín vị Đại Đế cũng bán mặt mũi, là nhân vật trọng yếu duy trì gia tộc vận chuyển.

Người như vậy thực lực không bằng cường giả Đế cấp nhưng tùy tiện nói một câu trong thành Vân Châu, cho dù tám tiểu vương gia cạnh tranh kịch liệt nhất cũng không dám trái.

Bởi vậy có thể thấy được địa vị!

Làm người Diệp gia lo lắng là, thân thể lão gia tử một ngày không bằng một ngày, dường như tùy thời không kiên trì nổi.

Lão gia tử còn, rất nhiều thế lực đối địch không dám thế nào, một khi tử vong, cho dù là gia tộc công tước nhưng Diệp gia sẽ khổ hơn hiện tại cả trăm lần.

Chính bởi vì biết rõ cho nên tất cả người Diệp gia không muốn lão gia tử gặp chuyện không may, tốn hao nhiều hơn nữa cũng phải mời y đạo đại sư kéo dài tính mạng cho hắn.

Chỉ tiếc lão gia tử lúc tuổi còn trẻ chịu đựng tổn thương nghiêm trọng, tuy trấn áp nhiều năm vẫn bạo phát ra ngoài, làm cho không người nào có thể áp chế.

Ba người Diệp Đào, Diệp Minh Thành, Diệp Tân đều có tiềm lực thừa kế đều hiểu một khi tìm được người cứu lão gia tử, vị trí người thừa kế sẽ được khẳng định, gia chủ cũng biết, cho nên mới bố trí nhiệm vụ này nên không nói nhiều.

Đều vì Diệp gia có thể tiếp tục huy hoàng và không bị diệt.

Diệp Đào vốn đi Hoang Nguyên Cổ thành tìm kiếm y đạo đại sư khác, kết quả vấp phải trắc trở mà quay về, tại thành cổ gặp Diệp Minh Thành và hai người đánh đập tàn nhẫn, dẫn phát âm phách chi độc, nếu không phải Nhiếp Vân kịp thời xuất hiện thì hắn sớm chết rồi.

Cũng chính bởi vì Nhiếp Vân xuất hiện nên hắn nhìn thấy hi vọng.

Người trẻ tuổi không lớn lắm nhưng có tạo nghệ y thuật làm người ta líu lưỡi, có thể được hắn trợ giúp, Diệp Đào có thể khẳng định, nhiệm vụ lần này sẽ thành công viên mãn.

Bởi vậy mới cố gắng mời chào.

Chỉ có điều rất nhiều y đạo đại sư đều có kiêu ngạo của mình, sẽ không nguyện ý làm thẻ đánh bạc trong tranh đấu của kẻ khác, cho nên Diệp Đào mới xoắn xuýt không nói tình hình thực tế, sợ thiếu niên thiên tài sẽ rời đi.