Mặc dù hắn cam thấy hứng thú với Lăng Thiên tiêu phổ và tiên âm đại đạo, nếu bởi vì mong muốn mà quan hệ không rõ với Diệu Âm tiên tử, Nhiếp Vân không muốn.
Nữ nhân bên cạnh hắn đủ nhiều rồi, hơn nữa mỗi người có tình nghĩa không kém, không muốn lại chạm tới.
- Ngươi... Có ý gì?
Diệu Âm tiên tử không nghĩ tới thiếu niên có ý định như vậy cho nên biến sắc.
Nếu như người tri âm dễ tìm như thế, nàng cũng không cần ủy thân Thúy Ngọc Các, xuất đầu lộ diện!
- Tiền bối, tại hạ thật sự không biết cầm tiêu hợp tấu lại phiền toái như thế, nếu chưa bắt đầu, tự nhiên cũng không ảnh hưởng tới trong sạch của Diệu Âm tiên tử, cho nên... Tại hạ quyết định không học tập tiêu phổ, cáo từ!
Nhiếp Vân ôm quyền nhìn nữ tử cung trang.
- Việc này...
Nữ tử cung trang cũng sửng sờ.
Nàng phỏng đoán đối phương có thể vì thế mà bỏ thê tử, hoặc là đáp ứng cưới Diệu Âm, nằm mơ cũng không nghĩ lại có quyết định như vậy.
Chỉ cần là tu luyện giả, không ai không hứng thú với đồ vật như Lăng Thiên tiêu phổ.
Ném đi tiên âm đại đạo không nói, nó còn là một kiện pháp bảo vô thượng siêu việt hoàng khí viên mãn!
Còn có đệ tử của mình, có được mị lực như thế, nàng biết rất rõ ràng, loại mị lực này rất lớn... Hắn có thể cự tuyệt, thật hay giả?
- Ngươi xác định, không học tập tiêu phổ, phải rời đi?
Nhịn không được, nữ tử cung trang hỏi lại lần nữa.
- Đúng!
Nhiếp Vân gật đầu.
- Sư phụ!
Nghe thiếu niên nói rõ, nghĩ tới biểu hêện của hắn, Diệu Âm tiên tử biết rõ đối phương thật có khả năng rời đi, nàng hiện tại đây sốt ruột:
- Sư phụ, ngươi cũng biết tri âm khó kiếm cỡ nào, nếu để hắn đi... Còn muốn tìm được người khác phải chờ tới năm nào tháng nào?
- Thế nhưng mà...
Nữ tử cung trang vô cùng xoắn xuýt.
Diệu Âm tiên tử nói điểm này thì nàng biết rõ.
Tiên Âm Tông từ trước tới nay đạt tới trìnhđoộ của Diệu Âm tiên tử không nhiều nhưng cũng có mấy người, đáng tiếc thẳng đến sắp cũng không tìm được người tri âm, không cách nào tiếp tục đột phá, bất đắc dĩ buồn bực sầu não mà chết!
Thiếu niên này đã có năng lực như thế, hơn nữa có thể hoàn thành, một khi bỏ qua, còn muốn tìm được người tri âm khác là ít có khả năng!
- Không có thế nhưng mà... Diệu Âm ta từ khi bắt đầu đến bây giờ một lòng cầu đạo, chưa bao giờ nghĩ tới chuyện khác, chỉ hi vọng có cơ hội đột phá, còn hi vọng sư phụ thành toàn!
Diệu Âm tiên tử cắn răng, quỳ xuống.
- Ai...
Nhìn thấy bộ dạng của đệ tử thì nữ tử cung trang thở dài một tiếng.
Diệu Âm nói như vậy tương đương cho thấy tâm tính, nàng cầu đột phá là đại đạo, không phải cảm tình nhi nữ.
Cầm tiêu hợp tấu tương đương mất đi trong sạch thì thế nào, chỉ cần có thể đột phá thì hi sinh đáng giá.
- Ta có thể mượn Lăng Thiên tiêu phổ cho ngươi tu tập, nhưng có điều kiện, nếu ngươi sau khi cầm tiêu hợp tấu trợ giúp Diệu Âm đột phá thành công, hi vọng ngươi có thể thành trưởng lão Tiên Âm Tông chúng ta!
Nữ tử cung trang nhìn về phía Nhiếp Vân.
Nói ra lời này tính toán đã là nhượng bộ rất lớn, không cần ngươi ly hôn, cũng không cần ngươi lấy Diệu Âm, chỉ cần làm trưởng lão tông môn là được.
Kỳ thật làm như vậy nàng cũng có tâm tư nhất định, chỉ cần đối phương đáp ứng, về sau có thời gian ở chung với Diệu Âm cũng càng ngày càng nhiều, thời gian dài có được cảm tình cũng không kỳ quái.
Làm như vậy, chẳng khác gì điều chỉnh trình tự khác, ít nhất cũng coi như bàn giao với đệ tử.
- Ta không đồng ý!
Nhiếp Vân lắc đầu.
- Ngươi... Ngươi có cái gì không đồng ý? Yên tâm đi, sau khi cầm tiêu hợp tấu thành công, ta sẽ không lại tìm ngươi, càng sẽ không phá hư quan hệ giữa ngươi và thê tử.
Không nghĩ tới nói đến đây đối phương còn cự tuyệt, Diệu Âm tiên tử khẽ nói.
Bản thân mình không kém nơi nào, nói như vậy chẳng khác gì tặng tới cửa, chẳng những không cần giao trách nhiệm, còn có thể tăng thực lực lên... Không tin đối phương còn không đồng ý.
- Thật có lỗi, chuyện này thứ cho ta không cách nào làm được.
Nhiếp Vân lắc đầu, không nói thêm lời nào và quay người rời đi.
Hắn không phải muốn giả thanh cao, mà là hắn không muốn đi làm chuyện này.
Nếu như cầm tiêu hợp tấu thực cần như vậy, cho dù đối phương không ngại nhưng hắn quan tâm đấy.
- Ngươi...
Không nghĩ tới nói tới mức này đối phương cũng không đồng ý, Diệu Âm tiên tử đỏ mặt, muốn nói cái gì đó nhưng nói không ra lời.
- Đúng rồi, đã phải đi, có mấy câu muốn nói với tiền bối một chút, hi vọng có thể bỏ qua.
Đi vài bước, đột nhiên Nhiếp Vân dừng lại, quay đầu nhìn sang nữ tử cung trang.
- Ân?
Nữ tử cung trang nhìn hắn chằm chằm.
- Độc của Huyết Sát chưởng không phải cưỡng ép áp chế là có thể ngăn chặn, nếu như cứ thế này, chỉ cần ba năm, kinh mạch trong người của ngươi sẽ suy kiệt, trong vòng năm năm hẳn phải chết không thể nghi ngờ... Nói đến thế thôi, cáo từ!
Nhiếp Vân nói một câu và không muốn làm cái gì cả, quay người rời đi.
Biết rõ thiếu niên trước mắt có y thuật kinh người, không có khả năng nói lời thối tha, Diệu Âm tiên tử thả người ngăn cản đường đi của hắn, sốt ruột kêu lên.
Nói chưa thành lời, nàng nhìn về phía sư phụ, chỉ thấy sắc mặt sư phụ biến thành màu trắng và khác với vừa rồi hoàn toàn.
Thấy vẻ mặt của sư phụ như vậy, nội tâm Diệu Âm tiên tử chấn động không nhỏ.
- Huyết Sát chưởng... Nào có trúng Huyết Sát chưởng gì chứ! Ta không sao!
Nữ tử cung trang bình phục, sắc mặt khôi phục như ban đầu, tùy ý khoát khoát tay:
- Sư phụ gần đây sắp đột phá, khả năng tìm nhầm phương hướng cho nên bị vết thương nhẹ, với Huyết Sát chưởng... Không có sao!
- Chỉ hy vọng như thế!
Nếu đối phương không muốn nói, Nhiếp Vân cười cười, không nói lời nào.
- Sư phụ... Đừng dấu diếm ta, Nhiếp Vân là y đạo đại sư, hắn cực kỳ nổi danh tại thành Vân Châu, hắn đã nói là Huyết Sát chưởng, không có sai...
Nhìn thấy vẻ mặt sư phụ như thế, Diệu Âm tiên tử biết rõ đối phương không muốn chính mình lo lắng nên cố ý nói như vậy, tim như bị đao cắt.
- Được rồi, không có việc gì, tiểu tiểu Huyết sát chưởng mà thôi, sư phụ có thể gánh vác được!
Nữ tử cung trang khoát khoát tay.
- Gánh vác được? Giờ hợi mỗi ngày Huyết Sát trong người sẽ biến thành ma đầu thôn phệ sinh cơ, nếu như đoán không tệ, mỗi khi đến thời gian này tiền bối không khống chế nổi và biến thành huyết nhân...
Nhiếp Vân nói.
Hắn còn chưa nói xong, vẻ mặt nữ tử cung trang biến thành trắng bệch, nàng xiết chặc nắm đấm.