Vô Tận Đan Điền

Chương 3334: Vào phủ



Nhân vật như thế, nếu như sớm nói ra tên tuổi. Như vậy bọn hắn nào dám ngăn cản ah. Như vậy là tốt rồi, có lẽ bị đánh cũng chỉ có thể uổng công chịu đựng mà thôi.

- Nhiếp Vân đại nhân trước tiên cứ đứng đây chờ một chút. Chờ bọn hắn thông báo xong, ta sẽ mang đại nhân đi vào bên trong!

Chí Hào tướng quân khẽ khom người, chỉ về một căn phóng khác bên trong phủ.

Đa Ba vương tử là nhân vật chạm tay có thể bỏng ở trong Vân Châu thành này. Cho nên người muốn bái phỏng hắn có rất nhiều, ở trong phủ kiến tạo phòng để cho bọn họ ở lại, để cho bọn hắn chờ đợi. Làm như vậy vừa không ra vẻ lãnh đạm lại có thể sắp xếp thời gian hợp lý, quả thực là một hành động thông minh.

Vừa rồi Nhiếp Vân nháo sự bất quá chỉ là muốn làm cho có nhiều người biết hắn tiến vào trong phủ đệ của đối phương mà thôi. Giờ phút này người vây xem chung quanh cũng đã không ít, mục đích đã đạt thành cho nên hắn cũng không có nói nhiều mà trực tiếp đi theo sau lưng của Chí Hào tướng quân tiến vào trong phòng tiếp khách.

- Thuộc hạ Chí Hào bái kiến hoàng tử điện hạ!

Vừa tiến vào trong phòng thì Chí Hào tướng quân đã lập tức bố trí ra cấm chế cách âm, hắn lại vội vàng quỳ rạp xuống đất hành lễ.

- Đứng lên đi!

Nhiếp Vân cười cười:

- Xem ra ngươi gần đây lăn lộn không tệ, thực lực cũng đã tăng trưởng không ít a!

Lần trước khi hắn nhìn thấy Chí Hào tướng quân thì đối phương cũng chỉ có thực lực Hoàng cảnh sơ kỳ mà thôi. Mà bây giờ, không ngờ đã đạt tới Hoàng cảnh trung kỳ.

Tuy rằng chỉ kém một cấp bậc, thế nhưng thực lực đã có tăng lên rõ ràng, hơn nữa lại thêm tọa trấn ở trong phủ đệ của Đa Ba vương tử. Cho nên địa vị so với trước đó chỉ sợ đã tăng lên không ít.

- Còn không phải là tạo hóa mà điện hạ ban cho hay sao? Nếu như không phải có điện hạ, chỉ sợ hiện tại ta đã sớm bị chém đầu thị chúng rồi!

Chí Hào tướng quân khẽ lắc đầu một cái.

Lúc trước Đa Ba vương tử ban bố nhiệm vụ xuống dưới. Để cho hắn đi tìm kiếm Giác linh hoa, nếu như không phải có thiếu niên trước mắt này trợ giúp, không tìm kiếm được dược liệu, như vậy nhất định hắn đã sớm bị sử trí theo quân pháp. Làm sao có thể có cục diện như hôm nay được chứ?

- Tất cả đều là do chính bản thân ngươi tranh thủ, không có quan hệ lớn với ta!

Nhiếp Vân cũng không kể công.

- Trước đó nghe nói tới có người gọi là Nhiếp Vân, ta ddax cảm thấy có thể là điện hạ. Chỉ có điều ta đi mấy lần mà không gặp được, cho nên không dám xác nhận. Hôm nay gặp lại, không nghĩ tới quả nhiên là điện hạ!

Chí Hào tướng quân không tiếp tục dây dưa trên vấn đề này nữa. Hắn dùng vẻ mặt hưng phấn nói.

- Thời giant a ở trong y quán cũng không có nhiều lắm!

Nhiếp Vân khẽ gật đầu một cái.

Tuy rằng danh khí của y quán hắn rất lớn, thế nhưng trên thực tế thời gian hắn ở trong y quán cũng không nhiều lắm, đại bộ phận đều ở bên ngoài.

Chí Hào tướng quân chỉ nghe được tên tuổi, cho nên không dám quang minh chính đại đi tìm, đương nhiên sẽ không gặp được hắn.

- Ta nghe nói...

Chí Hào tướng quân đột nhiên nghiêm túc, lập tức hạ thấp giọng xuống, nói:

- Dường như Đa Ba vương tử muốn đối phó với điện hạ, sao điện hạ lại tới nơi này chứ?

Hắn đã biết rõ thân phận của Nhiếp Vân, lại kết hợp với hành động của Đa Ba vương tử. Cho nên dù có ngốc cũng có thể đoán ra được một ít.

- Hắn muốn đối phó với ta, tuy nhiên... Ở nơi này mới là nơi an toàn nhất!

Nhiếp Vân cười nói.

- Đúng vậy a.

Chí Hào tướng quân cũng giống như Lưu Trúc vậy, đều sững sờ một lát. Thế nhưng sau đó lại lập tức hiểu rõ, hắn vội vàng gật đầu một cái.

Tuy rằng hắn là người của Đa Ba vương tử, thế nhưng dù sao cũng là quân nhân của Phổ Thiên hoàng thất. Hơn nữa lại từng có giao tình với Nhiếp Vân, nếu như song phương tranh đấu, ở sâu trong lòng hắn vẫn thiên về phía thiếu niên này hơn.

- Đúng vậy, từ giờ trở đi, ta sẽ đi theo điện hạ, một tấc cũng không rời, bảo hộ sự an toàn cho điện hạ!

Mặc dù biết tới nơi này đã là an toàn, thế nhưng trong lòng hắn vẫn có chút không yên lòng, trong mắt Chí Hào tướng quân hiện lên vẻ kiên định, nói.

- Đi theo ta? Không cần, nếu như ngươi muốn giúp ta thì cứ ngoan ngoãn đợi ở chỗ này. Không nên để cho hắn ta biết ngươi quen biết ta. Đến lúc đó ta sẽ tìm ngươi hỗ trợ!

Nhiếp Vân nói.

Hoàng cảnh trung kỳ đối với cảnh giới hiện tại của hắn mà nói, trợ giúp đã không còn lớn. Thế nhưng nếu như đối phương thực sự muốn trợ giúp hắn, ở lại vương phủ so với việc đi theo sau lưng hắn. Như vậy có thể tạo ra được tác dụng càng lớn hơn.

- Ta biết rồi!

Chí Hào tướng quân cũng không ngốc, rất nhanh cũng đã hiểu rõ ý tứ của Nhiếp Vân. Hắn khẽ gật gật đầu, không nói thêm lời nào nữa.

- Tướng quân...

Trong lúc hai người đang định tiếp tục nói tiếp thì lại chợt nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài truyền đến. Chí Hào tướng quân phất tay triệt tiêu cấm chế cách âm. Vẻ mặt lại trở lại như lúc ban đầu, giả bộ như chưa từng quen biết với Nhiếp Vân vậy.

- Hồi bẩm tướng quân, vương tử điện hạ muốn để cho Nhiếp Vân đại nhân qua đó.

Người đến này chính là người vừa rồi chạy đi bẩm báo lên trên.

- Được, đại nhân, xin mời!

Chí Hào tướng quân khẽ khom người nói một câu.

Nhiếp Vân cũng không có nhiều lời mà đứng dậy, rất nhanh đã đi vào bên trong.

Mặc dù địa vị của Đa Ba vương tử rất cao, thế nhưng cũng chỉ có thể coi là vượt tân quý. Trong Vân Châu thành này có Cửu đế, Bát vương và mười hai Công tước và những gia tộc cổ xưa. Cho nên phủ đệ này cũng không tính là quá lớn. Hai người đi qua mấy hành lang thì đã nhìn thấy một cung điện cao lớn xuất hiện ở trước mắt. Hai người còn chưa đi vào thì đã thấy Đa Ba vương tử mang theo vẻ mặt vui vẻ tiến lên chào đón.

- Nhiếp huynh có thể tới bỉ phủ, quả thực là vinh hạnh của ta a!

Vẻ mặt Đa Ba vương tử tràn ngập vẻ kích động, nếu như từ vẻ mặt đơn thuần mà nói. Nhất định người ngoài sẽ còn tưởng rằng hai người là bằng hữu đã lâu không gặp.

- Vương tử khách khí rồi, ngày ấy từ trong Đế Quân phủ đi ra, ta vẫn muốn tới bái phỏng Vương tử. Chỉ là vẫn luôn không có cơ hội a!

Nhiếp Vân đối với sự nhiệt tình của hắn rất là hưởng thụ. Hắn cười một tiếng, lại vội vàng nói.

Vừa nói chuyện hắn lại vừa quan sát biểu hiện của đối phương.