- Là.. Một vị... Đại Đế... Ta không biết... Là ai!
Hãm Không Ma Thần giãy dụa hô to.
- Đại Đế? Ta thật muốn xem lai lịch của ngươi là gì.
Nghe được nhi tử thừa nhận là Đại Đế, Thương Lư Đại Đế tức giận không nhỏ, bàn hắn vỗ vào không gian, tràng cảnh trong đại điện biến hóa, tràng cảnh không ngừng lui về phía sau giống như đoạn băng được tua ngược.
Thời gian hồi sóc!
Khi thời gian lui lại quá khứ, hắn muốn nhìn tận mắt là ai tổn thương nhi tử của hắn.
Hô!
Chỉ trong nháy mắt thời gian không ngừng quay về quá khứ, Thương Lư Đại Đế tiếp tục xem tiếp.
Oanh!
Lúc này thời gian kính tượng nghiền nát và biến mất vô tung vô ảnh, cho dù hắn dùng thủ đoạn gì cũng không nhìn được.
- Không thể nhìn? Thực lực còn mạnh hơn ta hay vận mệnh không thể nắm lấy?
Thương Lư Đại Đế biến sắc.
Làm cho thời gian hồi sóc không cách nào tiến hành tiếp, có lưỡng loại khả năng... Thứ nhất, người muốn dò xét có thực lực mạnh hơn hắn, đối phương có thể ngăn cản thời gian hồi sóc.
Thứ hai, người bị dò xét có vận mệnh không thể nắm lấy!
Cái gọi là vận mệnh không thể nắm lấy chính là Thiên Đạo cũng không thể nắm được tình hình của hắn.
Thiên Đạo không cách nắm được tình hình?
Điều này sao có thể?
- Nhất nh là thực lực còn mạnh hơn cả ta.
Thương Lư Đại Đế cắn răng nói.
Thiên Đạo khống chế thiên địa, chỉ cần là chuyện xảy ra trong thiên địa đều có thể ghi chép lại, cái gọi là vận mệnh không thể nắm lấy chỉ có trong truyền thuyết, còn chưa từng nghe nói vị Đại Đế nào có thể làm được.
Nếu như thế người gieo khí tức đặc thù lên người Hãm Không Ma Thần chắc chắn có thực lực còn mạnh hơn hắn.
- Đáng giận! Xem ra chỉ có thể thỉnh cầu Hiên Viên huynh!
Thương Lư Đại Đế cắn răng một cái.
Thực lực của hắn không bằng đối phương nhưng Thần giới còn ai có thực lực mạnh hơn Hiên Viên Đại Đế? Hiện tại chỉ có thể nhờ hắn ra tay cứu nhi tử của mình.
- Ngươi nhịn một chút, ta tìm người trị liệu giúp ngươi, có thể chữa khỏi nhanh thôi.
Nghĩ vậy Thương Lư Đại Đế không hề do dự, hắn nắm lấy cánh tay Hãm Không Ma Thần sau đó biến mất khỏi đại điện, sau một khắc đã xuất hiện trước đại điện khác.
- Hiên Viên huynh, Thương Lư cầu kiến!
Đi tới trước điện, hắn không dám trực tiếp đi vào, lúc này cao giọng hô lên.
Đều là Đại Đế, Hiên Viên Đại Đế có uy thế quá mạnh, mặc dù thực lực của hắn không kém nhưng không dám tùy tiện xông vào.
- Thương Lư? Vào đi!
Hiên Viên Đại Đế lên tiếng.
- Vâng!
Đẩy cửa đi vào đại điện, chỉ thấy Hiên Viên Đại Đế ngồi ở giữa đại điện, bên người có một bóng người, chính là Đại Đế xếp hạng thứ năm, Nghiêu Huyền.
Xem ra hai người đang thương nghị chuyện gì đó.
- Hiên Viên huynh, khẩn cầu ra tay cứu nhi tử của ta!
Thương Lư Đại Đế vội vàng đi lên.
Cường giả Đại Đế huyết mạch cường đại rất khó sinh ra hậu đại, Hãm Không Ma Thần là con riêng của hắn nhưng lại là hậu đại duy nhất, nếu không cũng không để bụng như thế.
- Ân?
Hiên Viên Đại Đế liếc mắt nhìn sang Hãm Không Ma Tâần nằm trên mặt đất, cũng không hỏi nhiều, gật gật đầu:
- Được!
Lúc này bàn tay của hắn lăng không một trảo.
Ầm ầm!
Thiên địa biến hóa, Hiên Viên Đại Đế phóng thích lực lượng có một không hai trong Thần giới bao phủ thân thể Hãm Không Ma Thần.
- Ân? Kỳ quái!
Một lát sau, Hiên Viên Đại Đế lộ ra vẻ nghi hoặc, hắn nâng tay lên và hỏi.
- Hiên Viên huynh...
Thương Lư Đại Đế đầy nghi hoặc.
- Thương Lư, khí tức trên người hắn là ai lưu lại?
Hiên Viên Đại Đế hỏi.
- Ta cũng không biết, nhất định là cường giả Đại Đế, hơn nữa thực lực còn mạnh hơn ta, ta không giải được.
Thương Lư Đại Đế không dám giấu diếm.
- Không riêng ngươi phá giải không được, ta cũng làm không được!
- Khí lưu đặc thù kia hòa tan vào thân thể và linh hồn của hắn, nếu như đưa tới sớm một chút, cho dù là một trăm giây trước, ta còn có thể hoàn toàn thanh trừ... Nhưng bây giờ thực lực của hắn quá yếu, một khi triệt để thanh trừ, tất nhiên không chịu nổi, linh hồn sụp đổ!
Hiên Viên Đại Đế lắc đầu.
- Hiên Viên huynh cũng không phá giải được? Làm... Làm sao có thể?
Thương Lư Đại Đế đã giật mình.
Hắn phá giải không thể nói thực lực không đủ, vị này chính là đệ nhất nhân của Thần giới đấy.
Hắn cũng không phá giải được?
Làm sao có thể!
- Ngươi yên tâm, đối phương không có sát tâm, tuy không thanh trừ khí tức này, tối đa chỉ làm hắn thừa nhận thống khổ, bằng vào sinh mệnh lực cường đại của cường giả Thiên Đạo, tính mạng không đáng ngại.
Hiên Viên Đại Đế nói.
- Bộ dạng này là sắp không chịu nổi!
Nội tâm Thương Lư Đại Đế lạnh như băng.
Cho dù không chết nhưng mỗi ngày thừa nhận thống khổ thế này chẳng khác gì sống không bằng chết, sống còn ý nghĩa gì chứ?
- Ta cũng không có biện pháp tốt!
Hiên Viên Đại Đế lắc đầu.
- Giết ta đi... Nếu sống như thế này, ta tình nguyện chết.
Nghe rõ hai người nói chuyện với nhau, Hãm Không Ma Thần không ngừng run rẩy, hắn gào lên.
Loại thống khổ này thật sự quá đáng sợ, nếu sống như thế không bằng hắn chết đi.
- Tốt, hiện tại ta đưa ngươi ra đi, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi.
Nhìn thấy bộ dạng nhi tử như thế, toàn thân Thương Lư Đại Đế run rẩy, hắn nheo mắt lại.
Ngay cả Hiên Viên Đại Đế cũng không trị được, tình huống của nhi tử khẳng định bó tay, so với việc để hắn chịu tội, còn không bằng để hắn chết đi.
- Tốt!
Hãm Không Ma Thần giãy dụa sau đó gật đầu.
- Vậy thì... Đi thôi!
Nâng tay lên, Thương Lư Đại Đế cắn răng một cái muốn đánh chết nhi tử.
Hắn vừa mới hành động đã có lực lượng ngăn cản công kích của hắn, ngẩng đầu nhìn lên, chính là Nghiêu Huyền ngăn cản.
- Thương Lư Đại Đế không nên gấp gáp, Hiên Viên huynh cứu không được, không có nghĩa không có người cứu được.
- Ân? Ngươi có ý gì? Ai có thể cứu?
Nghe được có người có thể cứu, Thương Lư Đại Đế sững sờ, lập tức khẩn trương hỏi.
Có thể cứu sống thì ai tình nguyện để nhi tử chết đi?
- Muốn nói trong thiên hạ ai có thể cứu con ngươi, ta cảm thấy chỉ có một người... Thái tử Phổ Thiên hoàng triều, Nhiếp Vân!
Nghiêu Huyền nói.
- Thái tử Phổ Thiên hoàng triều?
Thương Lư Đại Đế vẫn bế quan cho nên không biết trong Thần giới hiện tại có biến hóa, hắn hỏi:
- Phổ Thiên Đại Đế có nhi tử? Ta còn chưa nghe nói qua.
- Ta cũng không biết, vị Nhiếp Vân này là truyền nhân Thần Nông, đạt được truyền thừa của Thần Nông Đại Đế, muốn nói ai có thể cứu con của ngươi, trừ hắn ra ta không nghĩ ra người khác!