Sau một khắc, toàn thân hắn giống như đã bị vô số dây thừng cuốn lấy, linh hồn cũng bị ngăn chặn, không phản kháng được.
- Hỏng bét!
Trong lòng Nhiếp Vân lập tức trầm xuống.
Không cần nghĩ, người làm chuyện này tất nhiên là một vị Đại Đế ra tay với hắn!
Hơn nữa nhìn bộ dáng của đối phương là ý định hạ sát thủ!
- Lớn mật!
Ầm Ầm!
Ngay khi toàn thân hắn cứng ngắc, không biết làm sao thời điểm thì lại có một tiếng nổ vang bạo ngược vang vọng. Ngay sau đó đã có một đạo kiếm quang từ bên ngoài căn phòng bắn tới.
Trong chốc lát, Nhiếp Vân đã cảm thấy gông cùm xiềng xích ở trên người biến mất. Toàn thân trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
- Dám làm tổn thương ca ca của ta, muốn chết!
Nhiếp Đồng xuất hiện ở trong gian phòng, hai hàng lông mày nhíu lại, trường kiếm trong tay lần nữa chém ra.
Ông!
Trên không trung lập tức có một tầng gợn sóng vô hình nhộn nhạo.
Một bóng người hư ảo lập tức bị trường kiếm xé rách.
Bóng người này không nhìn thấy rõ dung mạo, cũng không nhìn thấy rõ hình thái. Hiển nhiên đối phương cũng không nghĩ tới thiếu niên ở bên người Nhiếp Vân lại có thực lực như thế. Bóng người này vặn vẹo, muốn xé rách không gian thuấn di đi ra ngoài.
- Đả thương người lại muốn chạy đi, nào có dễ dàng như vậy a?
Nhìn thấy hắn muốn chạy trốn, Nhiếp Đồng quát lạnh một tiếng. Đồng thời lại tiến về phía trước một bước.
Răng rắc!
Trận pháp trong Bát Phương quán dưới sự giận dữ của hắn xuất hiện vô số vết rách, Lục Hi kiếm mang theo kiếm ý vô thượng, hung hăng bổ vào trên người bóng người hư ảo.
- Ah...
Bóng người này kêu thảm một tiếng, lại từ trên không trung rơi xuống.
- Ca ca, tuy rằng thứ này chỉ là một tia ý niệm mà Đại Đế lưu lại, thế nhưng lại là năng lượng thể. Chỉ cần thôn phệ nó thì sẽ có tác dụng rất lớn đối với ca ca.
Một tay nhấc bóng người đã bị mình chém rụng, Nhiếp Đồng ném tới trước mặt của Nhiếp Vân.
- Được!
Nhiếp Vân gật đầu, tinh thần khẽ động, lập tức đem bóng người này thu vào trong Nạp Vật Thế giới, bắt đầu luyện hóa.
Tuy rằng không phải là bản tôn của Đại Đế, thế nhưng cũng là ý niệm của Đại Đế tạo thành, cường đại đến cực điểm. Nếu như triệt để luyện hóa mà nói, tuyệt đối có thể xem như là đại bổ.
Đối với người muốn giết mình, gần đây Nhiếp Vân không có thói quen lưu tình, cho dù là Đại Đế cũng không được.
Ầm ầm!
Rất nhanh, ý niệm hư ảo do cường giả Đại Đế tạo thành đã bị hắn triệt để luyện hóa.
- Rốt cục đã đột phá Bát Châu cảnh!
Luyện hóa ý niệm, Nhiếp Vân cũng thành công trùng kích Bát Châu cảnh.
- Đây là vị Đại Đế nào chứ?
Luyện hóa bóng người, ý thức của Nhiếp Vân trở lại trong Bát Phương quán, trong mắt mang theo hàn ý.
Không nghĩ tới hắn lại bị một vị Đại Đế đánh lén, nếu như không phải Nhiếp Đồng phát hiện kịp thời. Như vậy nhất định hắn sẽ phải bộc lộ ra Thánh Sơn!
Bạo lộ Thánh Sơn thì cũng không sao, mấu chốt là sợ bị Thiên Đạo của Thần giới phát hiện ra.
- Có lẽ là do ca ca chém giết đạo Tâm Ma kia, làm hỏng chuyện tốt của hắn cho nên hắn muốn chém giết ca ca. Chỉ là hắn cũng không nghĩ tới lại bị đệ phát hiện ra.
Nhiếp Đồng nói.
- Có lẽ là vậy!
Nhiếp Vân gật đầu.
Cũng chỉ có giải thích như vậy mà thôi.
Hắn không có lỗi với cường giả Đế cảnh, về phần Thần Binh thành người, cho dù có tới tìm phiền toái thì cũng chỉ có thể là Nhiếp Đồng, không có khả năng đi đánh lén hắn.
Hắn vừa mới hóa giải Tâm Ma cho Ngọc Sương thì đã bị công kích, nếu như nói giữa song phương không có liên hệ. Ngay cả hắn cũng có chút không tin.
- Có thể lặng lẽ không một tiếng động đi vào Bát Phương quán Thần Nữ phong mà không bị những người khác phát hiện ra. Chỉ riêng phần thực lực này, ở trong rất nhiều Đại Đế chỉ sợ cũng có thể đứng hàng trước mấy!
Nhiếp Vân nhíu mày nói.
Vị Đại Đế này chỉ dùng một đạo ý niệm tạo thành năng lượng thể, không có lưu lại một chút dấu vết nào. Cho nên cho dù là Nhiếp Đồng thì cũng không nhìn ra được rốt cuộc là vị cường giả nào để lại.
Tuy nhiên, chỉ cần là có thể lặng lẽ không một tiếng động đem năng lượng thể tới đây, lại đánh lén hắn. Như vậy thực lực cực mạnh, ở trong rất nhiều Đại Đế của Thần giới cũng có thể đứng hàng trước mấy a.
- Liệu có phải là Hiên Viên Đại Đế hay không?
Nhiếp Đồng đột nhiên mở miệng nói.
- Hiên Viên Đại Đế?
Nhiếp Vân sững sờ, hai mắt nheo lại.
Hiên Viên Đại Đế được xưng là đệ nhất cao thủ trong Thần giới. Lặng lẽ không một tiếng động đi tới nơi này đánh lén mình như vậy, có lẽ có thể làm được một cách dễ dàng.
Nếu như phải nói lý do mà nói... Cũng rất đơn giản a.
Trước mắt hắn là trở ngại lớn nhất đối với việc Hiên Thần công tử cưới Đạm Đài Lăng Nguyệt làm thê tử. Cũng cản trở Vô Biên Hải và Thần Nữ phong quang minh chính đại kết minh. Một khi chém giết hắn, như vậy hai thế lực lớn sẽ sẽ thuận lợi liên hợp mà không xuất hiện bất kỳ vấn đề nào.
Quả thực, nếu như là hắn ra tay mà nói, cũngcó lý do đầy đủ a.
Đồng thời đối phương cũng có loại thực lực này!
- Chẳng lẽ thật sự là hắn hay sao?
Trong lòng Nhiếp Vân không khỏi toát ra hàn khí:
- Quan hệ của Vô Biên Hải và tám thế lực lớn ở trong Thần giới cũng không tốt lắm. Nếu như hắn ta ra tay đối phó với Ngọc Sương mà nói, cũng có thể nói thông!
Hiên Viên Đại Đế có thể ngưng tụ ra nhiều loại đại đạo, trở thành người đứng thứ nhất Thần giới. Nhiều năm như vậy mà không có người nào nhìn thấy hắn ra tay, ai biết hắn ta có lĩnh ngộ Tâm Ma đại đạo hay không?
Nếu như cũng lĩnh ngộ, ra tay đối với Ngọc Sương cũng có lý do đầy đủ ah!
Dù sao quan hệ của Vô Biên Hải và tám thế lực lớn ở trong Thần giới cũng không tốt. Giữa song phương có thù hận sinh tử, lặng lẽ đối phó với hậu nhân của Nguyên Dương Đế Quân, khiến cho hắn thống khổ gần chết cũng là chuyện bình thường.
Lại thêm một điểm nữa, Đại Đế Nghiêu Huyền của Vô Biên Hải yêu Ngọc Sương, một khi Phổ Thiên hoàng triều gặp chuyện không may. Như vậy hắn không có khả năng khoanh tay đứng nhìn!
Hiên Viên Đại Đế làm người khống chế Vô Biên Hải, vì đề phòng loại chuyện này xảy ra. Cho nên chỉ có thể chém giết Ngọc Sương, ngăn cản hậu hoạn sau này!
Toàn thân Nhiếp Vân lập tức cảm thấy rét lạnh.
Suy tính như vậy, tất cả mọi chuyện cũng đã thông!