Vô Tận Đan Điền

Chương 492: Nguy hiểm! Nguy hiểm! (2)



Thấy hai người lúc này không cảm thấy sợ, còn quan tâm mình có phải Diễm Hỏa Sư hay không, Nhiếp Vân lắc đầu.

Bí Cảnh đệ tứ trọng Lĩnh Vực Cảnh, tự xưng lĩnh vực động thiên, bên trong lĩnh vực, chỉ cần tu vi đạt đến cảnh giới này, hầu như vô địch, hiện tại Nhiếp Vân bất quá là Chí Tôn, ngay cả Bí Cảnh cũng không đạt đến, tối đa đánh bình thủ với Bất Hủ Cảnh sơ kỳ, không dám tự đại cho rằng ngay cả cường giả Lĩnh Vực Cảnh cũng có thể đánh chết!

- Vâng.

Nghe được thiếu niên quát lớn, lúc này Dịch Thanh mới nhớ tới tình cảnh nguy hiểm, thu hồi tâm tư, thi triển thiên phú Diễm Hỏa Sư, cùng Nhiếp Vân mở thông đạo.

Độ nóng của dung nham này viễn siêu hỏa diễm, Bí Cảnh tam trọng phổ thông tới, sợ rằng ngay cả một trăm thước cũng đi không được sẽ bị tươi sống chết cháy.

Ba người một đường xuống phía dưới, đi khoảng chừng năm nghìn thước, liền thấy màu sắc hỏa diễm trở nên đỏ đậm không gì sánh được, xung quanh nham thạch nóng chảy có từng cỗ khí thể hôi nâu liên tục du đãng.

- Đây là hỏa độc, hỏa diễm cháy tới trình độ nhất định đản sinh độc khí, hít vào trong cơ thể sẽ để người từ trong nháy mắt đốt thành tro bụi, cường giả Bất Hủ Cảnh cũng không đỡ được, cẩn thận một ít, nghìn vạn lần không thể hít vào trong cơ thể!

Thấy cỗ khí tức này, sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng.

Hỏa độc, hỏa diễm cực nóng mới xuất hiện, vô cùng lợi hại, một khi hít vào bụng, cường giả Bất Hủ Cảnh cũng khó khăn chống đối.

Có chút người bên cạnh không có lửa cũng không có những vật khác lại mạc danh kỳ diệu tự cháy, trong nháy mắt đốt thành tro bụi, kỳ thực chính là trong lúc vô ý hấp thu hỏa độc tự do trong không trung.

Loại hỏa độc này, nước không cách nào diệt, sa mai không chết, là tồn tại kinh khủng nhất của một ít tu luyện giả, không nghĩ tới ở đây lại có!

- Ân!

Nghe được thiếu niên nói, sắc mặt của Dịch Thành, Dịch Thanh ngưng trọng, nương tựa ở bên người Nhiếp Vân, rất nhanh phi hành xuống phía dưới.

Phi hành được năm nghìn thước, hiện tại đã tiến xuống dưới đất một vạn thước, dung nham xích hồng sắc thường thường xuất hiện một dịch thể trong suốt, từ xa nhìn lại giống như thanh thủy.

- Đây là Thanh Hỏa Thủy, tuy nước lửa không giao dung, nhưng vật cực tất phản, hỏa diễm thiêu đốt đến trình độ nhất định sẽ biến thành dịch thể, loại Thanh Hỏa Thủy này bề ngoài không có bất kỳ nguy hiểm nào, nhưng nếu như lột xác thành Nguyên Hỏa Thủy, ngay cả linh hồn cũng có thể cháy!

Thấy nước trong trước mắt, Nhiếp Vân không chỉ không thả lỏng cảnh giác, thần sắc trái lại càng thêm ngưng trọng.

Thanh Hỏa Thủy, hỏa diễm đạt tới trình độ nhất định mới có thể hình thành, thật không biết vị Nguyên Khí Sư kia rốt cuộc dùng phương pháp gì ở chỗ này tu kiến một bảo khố.

Nếu như không phải thiên phú Diễm Hỏa Sư, nơi này còn thật không dễ dàng tiến đến!

Ùng ùng!

Thời điểm Nhiếp Vân nói, phía trên dung nham nổ vang bạo tạc, ngay sau đó liền cảm ứng được một cổ linh khí ba động điên cuồng xuống phía dưới, ba người liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong ánh mắt đối phương biết, Cửu Thiên Huyền Long Đại Trận đã bị Nguyên Hằng trưởng lão kích phá!

Đánh bại đại trận, bằng vào thực lực Lĩnh Vực Cảnh, coi như không có thiên phú Diễm Hỏa Sư, như nhau có thể đi vào nham thạch nóng chảy, tuy chẳng biết có thể kiên trì đến nơi đây hay không, nhưng vẫn phải cẩn thận!

Dù sao cường giả Lĩnh Vực Cảnh thực sự quá đáng sợ, bây giờ Nguyên Hằng trưởng lão càng phát rồ, cừu hận trong lòng to lớn, tội lỗi chồng chất. Một khi bị đuổi theo, sợ rằng ba người đều phải chết ở chỗ này!

Biết tình cảnh nguy cấp, Nhiếp Vân cũng không lời vô ích, hai tay đẩy về phía trước, Diễm Hỏa khí cuồn cuộn, phá vỡ dung nham chung quanh, tăng nhanh tốc độ xuống phía dưới.

Lần này gia tốc, trình độ chân khí tiêu hao trong nháy mắt nhanh hơn, thật giống như Trường Giang và Hoàng Hà phá đê, nhanh chóng tuôn ra phía ngoài.

- Bất kể, hiện tại chỉ có tìm được bảo tàng của Nguyên Khí Sư kia mới có thể may mắn tránh khỏi. Bằng không, chỉ có một con đường chết, đi tới! Đi tới!

Trong lòng hừ lạnh, thân thể Nhiếp Vân không dám đình trệ chút nào, lôi kéo Dịch Thành, Dịch Thanh lao xuống phía dưới.

Rất nhanh, ba người đến chỗ hơn hai vạn thước, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy ở phía dưới, một cửa đá khổng lồ xuất hiện.

Dung nham nơi này đã toàn bộ lột xác thành Thanh Hỏa Thủy, ngay cả Diễm Hỏa Sư như Nhiếp Vân khống chế cũng cảm giác có chút lực không đủ, nhưng cửa đá trước mắt dĩ nhiên hoàn hảo không tổn hao gì, không bị ảnh hưởng chút nào. Dù kiến thức hắn rộng rãi, cũng không nhịn được kỳ quái.

Thấy cửa đá biết đã đến mục đích, hít sâu một hơi, Nhiếp Vân đè nén hưng phấn trong lòng nhìn sang.

Chỉ thấy phía trên cửa đá khắc đầy chữ viết, mỗi một chữ đều mang linh khí ba động nồng hậu, tựa hồ được người dùng thủ pháp vô thượng khảm vào, vô cùng ảo diệu.

- Ta tên Nghiễm Minh Tử, là một Nguyên Khí Sư, thiên phú đặc thù đứng hàng thứ chín, còn là một vị Thiên Nhãn sư, thiên phú đặc thù đứng hàng thứ mười tám, cũng là một vị Diễm Hỏa Sư, thiên phú đặc thù bài danh thứ 25! Đặc biệt lưu bảo tàng ở đây, hy vọng hậu thế người hữu duyên tiến nhập trong đó, có thể phát dương quang đại! Bất quá muốn đi vào, phải có đầy đủ chân khí, có thể mở ra cửa đá, cửa đá này là vực ngoại hàn thạch luyện chế...

Quét tới chữ viết, còn chưa xem xong, liền cảm thấy khí tức táo bạo ở phía sau càng ngày càng mạnh, tựa hồ tùy thời có thể xông lại.

- Nguy rồi, không còn kịp rồi, bọn họ sắp đến, đi mau!

Nhiếp Vân biết đây không phải là thời điểm xem chữ viết, lập tức lôi kéo Dịch Thành, Dịch Thanh đi tới trước mặt cửa đá.

Chính giữa cửa đá có một chỗ lõm hình bàn tay, tựa hồ chỉ cần đưa bàn tay đè lên là có thể mở cửa đá ra.

- Chính là nơi này, chỉ cần pháp lực đủ, là có thể mở cửa ra, không đủ, chỉ có thể ở đây nhìn!

Dịch Thành đã tới đây, liền vội vàng nói.

- Ân!

Nhiếp Vân gật đầu, để Dịch Thanh khống chế tới Thanh Hỏa Thủy đừng đốt Dịch Thành, đi tới trước mặt chỗ lõm, tay phải vung lên, nhẹ nhàng in tới, lực lượng toàn thân bỗng nhiên bạo phát.

Kẽo kẹt!

Cửa đá dị thường kiên cố, nhất thanh muộn hưởng, ngay sau đó lần thứ hai yên lặng xuống.

- Ta không tin không mở ra!

Hít sâu một hơi, chân khí trong Khí Hải điên cuồng quán thâu, cửa đá như trong nháy mắt biến thành quái vật thôn phệ chân khí, mặc kệ quán thâu nhiều ít chân khí, cũng làm cho người nghĩ cách viên mãn còn không biết bao lâu.