Vô Tận Đan Điền

Chương 547: Tàng Thư Các



Chín tầng thàng thư các tất cả đều không giống nhau, đẳng cấp sâm nghiêm, không được vượt qua.

Đệ tử tông môn trên Phù Thiên đại lục tổng cộng chia làm ba loại, đệ tử bình thường, đệ tử tinh anh, đệ tử hạch tâm. Trưởng lão chia làm bốn loại, chấp sự trưởng lão, nội các trưởng lão, thái thượng trưởng lão và vô thượng trưởng lão.

Trong đó vô thượng trưởng lão có thực lực cao nhất, địa vị cũng tôn sùng nhất. Quyết định của bọn hắn ngay cả chưởng giáo cũng không thể sửa đổi.

Đây cũng là nguyên do khiến cho Nhiếp Vân lúc trước nói sư phụ mình là Vô thượng trưởng lão của Hóa Vân tôn, khiến cho Hoa đại nhân kia kiêng kỵ như vậy.

Vô thượng tưởng lão tương đương với lão tổ tông của một tông môn, lão tổ tông của tám đại tông môn trên Phù Thiên đại lục, thực lực có bao nhiêu đáng sợ chứ? Cho dù dùng đầu gối cũng có thể nghĩ ra.

- Cũng không biết tin tức về Linh hồn Triệu hoán sư ở tầng thứ mấy, nếu như để cho ta lần lượt đi tìm từng tầng một mà nói... Chỉ sợ cho dù tốn một tháng cũng tìm không hết...

Đi vào Tàng Thư Các, nhìn thấy sách vở rậm rạp chằng chịt bên trong, lúc này Nhiếp Vân mới ý thức được tìm kiếm tin tức về Linh hồn Triệu hoán sưlà chuyện phức tạp cỡ nào.

Mỗi một tầng sách vở đều chồng chất như núi, chừng mấy trăm vạn sách, nếu như hắn lật từng quyển một để xem, như vậy phải tới ngày tháng năm nào mới xong đây?

- Thông Minh Điện đã gõ Thông Minh Cổ tập hợp, sao trưởng lão còn không có đi qua?

Vừa đi vào Tàng Thư Các thì Nhiếp Vân chợt nghe thấy một đạo thanh âm vang lên, hắn quay đầu nhìn lại, chính là đệ tử phụ trách tàng thư các.

Đệ tử phụ trách tàng thư các xem như có đãi ngộ, thân phận vô cùng tốt. Ở trong thư khố có vô số công pháp tốt, vũ kỹ, hoàn toàn có thể đi vào xem học tập. Những đệ tử khác nếu như muốn tiến vào một lần nhất định phải làm ra cống hiến rất lớn với tông môn, mà bọn hắn căn bản không cần cố kỵ những thứ này.

Chính bởi vì như thế cho nên thực lực và địa vị của đệ tử trông coi tàng thư các đều cực cao, có một chút thậm chí còn đạt tới Bất Hủ cảnh, mà tên đệ tử trước mắt này chính là một đệ tử Bất Hủ cảnh trung kỳ.

Đạt tới Bất Hủ cảnh, ở trong Nguyên Tâm Tông đã là đệ tử hạch tâm, có một ít đệ tử hạch tâm địa vị còn cao hơn nhiều một ít chấp sự trưởng lão!

Giống như Thái Viên trưởng lão mà Nhiếp Vân gặp phải khi trước, hắn ta bất quá chỉ là trưởng lão Bất Hủ cảnh sơ kỳ, so với đệ tử trước mắt này địa vị còn kém hơn nhiều.

Ngay cả địa vị so với một đệ tử còn không bằng, cũng khó trách Thái Viên trưởng lão lại liều mạng nịnh bợ Nguyên Hằng trưởng lão tới như vậy.

- Ta phụng lệnh chưởng giáo tới thẩm tra một ít tin tức, còn chưa đi được!

Nhiếp Vân thuận miệng nói bừa.

Dù sao những đệ tử này cũng không tiếp xúc tới được chưởng giáo, thuận miệng bịa chuyện như vậy cũng không có ai đi tra hỏi kỹ càng làm gì.

- Phụng mệnh chưởng giáo? Trưởng lão có thủ lệnh hay không?

Đệ tử này sững sờ, lập tức nói.

Địa vị của người đệ tử này cực cao, đối với một ít trưởng lão cũng không quan tâm. Tuy rằng địa vị của Nguyên Cương so với hắn cao hơn một chút, nhưng mà khi hắn chấp hành công vụ cũng sẽ không sợ hãi.

- Chưởng giáo tự mình nói cần thủ lệnh cái rắm? Ngươi đang hoài nghi ta? Ngươi là thứ gì mà dám hoài nghi ta?

Nhiếp Vân hất tay lên, hai hàng lông mày dựng thẳng lên.

Nguyên Cương trưởng lão gần đây tính khí táo bạo, Nhiếp Vân bắt chước giống như đúc, những người khác cũng không nhìn ra chút nào.

- Đúng, đúng. Là ta quá lo lắng, Nguyên Cương trưởng lão, mời. Không biết đồ mà trưởng lão thẩm tra là ở tầng thứ mấy?

Nhìn thấy hắn tức giận, lúc này tên đệ tử này mới nhớ ra tiếng xấu của Nguyên Cương trưởng lão, hắn vội vàng lui về phía sau một bước, sợ ăn hết thiệt thòi trước mắt cho nên lại vội vàng nói.

Mặc dù quyền lực của hắn không nhỏ. Nhưng mà cứng rắn đối đầu với một trưởng lão Lĩnh Vực Cảnh quả thực là hành vi không lý trí.

- Trước tiên tìm kiếm ở tầng này xem!

Nhiếp Vân thuận miệng hừ lạnh một tiếng, lại nhanh chóng đi vào trong thư khố.

Tầng một Tàng Thư Các khắp nơi đều là đủ loại sách vở, từng đống bày ở trên kệ, công pháp, pháp quyết luyện đan, phương pháp tu luyện vũ kỹ, tâm đắc nhận thức đột phá cảnh giới... Đủ loại, rực rỡ muôn màu.

Nhiếp Vân đi một bước thì tinh thần lực đã phân ra, quét qua mấy trăm loại sách vở, chỉ cần trong đó không có chữ linh hồn triệu hoán thì hắn quyết đoán bỏ qua.

Dù sao hiện tại chỉ là tìm đồ, cũng không phải học tập tri thức. Đừng nói đọc nhanh như gió, cho dù một mắt nhìn một trăm cũng không có vấn đề gì.

- Nguyên Cương trưởng lão, người muốn tìm loại sách về cái gì? Tìm kiếm như vậy rất là phiền phức nếu như ngài nói ra thì có lẽ ta có có thể hỗ trợ một phen!

Đệ tử trông coi Tàng Thư Các nhìn thấy Nguyên Cương trưởng lão tìm kiếm sách vở như vậy không khỏi nở nụ cười một tiếng, lại tiến lên nói.

- Ồ, đúng vậy!

Nhiếp Vân vỗ trán một cái, hoàn toàn chính xác, nếu nói ai quen thuộc với đám sách vở này, như vậy không ai vượt qua được các đệ tử trông coi Tàng Thư Các, đối với hắn mà nói, hắn ta tuyệt đối tìm nhanh hơn mình a.

- Có sách vở liên quan tới các loại thiên phú đặc thù hay không?

Nhiếp Vân nghĩ lại, cũng không có nói ra Linh hồn Triệu hoán sư mà chỉ nói thiên phú đặc thù.

Linh hồn Triệu hoán sư thuộc về một loại trong đặc thù thiên phú, nếu có, như

vậy cũng có thể ném cùng một chỗ.

- Sách vở liên quan tới thiên phú đặc thù sao?

Đệ tử trông coi Tàng Thư Các kỳ quái nhìn Nguyên Cương trưởng lão.

- Có, bất quá tất cả đều ở tầng thứ chín, chỉ có tông chủ mới có thể tiến vào trong đó đọc qua, chẳng lẽ tông chủ bảo người tới thẩm tra thứ này hay sao?

Tầng thứ chin Tàng Thư Các chỉ có một mình tông chủ mới có thể tiến vào, cho dù là các trưởng lão khác cũng không có khả năng đi vào, Nguyên Cương trưởng lão nói muốn thẩm tra thứ này, lập tức khiến cho đệ tử Tàng Thư hoài nghi.

- Đương nhiên không phải, đây là thứ mà chỉ tông chủ mới có thể đọc được, sao người lại bảo ta tới tra chứ? Ta chỉ là hiếu kỳ hỏi một câu mà thôi! Được rồi, thứ mà ta muốn tra đã tìm được...

Nghe thứ này ở tầng thứ chín, Nhiếp Vân biết có tên đệ tử này trông chừng, hắn muốn xông lên là chuyện rất không có khả năng, muốn đi tới đó chỉ có thể tìm cơ hội vụng trộm đi vào mà thôi. Cho nên lúc này hắn cười ha ha một tiếng, tiện tay cầm lấy một quyển sách, nở nụ cười rồi tiến lên phía trước một bước.