Vô Tận Đan Điền

Chương 570: Giết chết toàn bộ (Thượng) (1)



Từ lúc trọng sinh tới nay hắn luôn xuôi chèo mát mái, lần này chính thức gặp được nguy cơ, so với lần gặp Nguyên Hằng trưởng lão kia còn nguy hiểm hơn gấp trăm lần.

Lần Nguyên Hằng trưởng lão kia còn có thể trốn tránh, còn có Tử Hoa động phủ bảo vệ tính mạng. Mà lần này ngay cả Tử Hoa động phủ cũng không có biện pháp.

- Ta không thể chết được, đệ đệ còn chưa cứu được, đệ ấy vì ta mà trả giá bằng cả tính mạng mình, làm như vậy là vì muốn ta còn sống. Nếu như chết ở đây, há chẳng phải là phụ lòng đệ ấy hay sao?

Xoẹt xoẹt...

Trong lòng điên cuồng suy nghĩ, ý nghĩ muốn sống trùng kích khiến cho linh hồn Linh cấp trung kỳ của Nhiếp Vân đột nhiên phát ra tiếng giòn vang liên tiếp, dường như tùy thời sẽ lột xác.

- Lần này dừng lại cho ta đi, Cứu Võng La thiên đại trận, khởi động.

Nhưng lúc này đột nhiên có một tiếng rống to vang lên, khít ức của mười hai vị cường giả Thiên Kiều cảnh dưới mặt đất kết nối, bố trí thành một trận pháp cực lớn.

Cửu Võng la thiên đại trận, khắp nơi đều là lưới, khắp nơi đều là bẫy rập. Chỉ cần rơi vào, cho dù là cường giả tuyệt thế Bí cảnh lục trọng cũng khó có thể giãy dụa chứ đừng nói là một tiểu tử Nguyên Thánh cảnh.

- Bao phủ.

Bố trí thành đại trận, đại trận như một tấm lưới lớn bao phủ không trung, dưới sự chủ trì của mười hai người bao phủ phương viên mấy ngàn dặm, quay tròn rồi chụp xuống đầu Nhiếp Vân.

- Một khi bị chụp, Diễm Hỏa sư, Địa Hành sư, Thần Thâu sư cũng vô dụng, nhất định sẽ bị bắt lấy...

Thiên phú đặc thù mạnh yếu ra sao có liên quan tới thực lực bản thân. Hiện tại cảnh giới của hắn quá thấp, tuy rằng có nhiều thiên phú nhưng mà đối mặt với thực lực tuyệt đối vẫn không có cách nào như trước.

Hắn giãy dụa thoát khỏi tay một vị cường giả Thiên Kiều cảnh đã rất vất vả rồi, huống chi là mười hai người lại liên thủ bố trí đại trận, làm sao có thể giãy dụa được chứ?

- Nhanh, phải nhanh, tốc độ phải nhanh hơn một chút nữa. Chỉ cần thêm chút nữa thì ta có thể lao ra, nhanh.

Mắt thấy đại trận sắp rơi xuống đỉnh đầu, tay Nhiếp Vân nắm chặt, trong lòng không ngừng gào rú.

Dựa theo phạm vi Cửu Võng la thiên đại trận bao phủ, tốc độ của hắn chỉ cần nhanh hơn chút nữa là có thể lao ra. Đáng tiếc, hết lần này tới lần khác lại chỉ chậm một tia như vậy.

- Nhanh đi, nhanh...

Hai mắt tràn ngập tơ máu, pháp lực trong cơ thể Nhiếp Vân điên cuồng xoay tòn, cả người như phát điên.

Lần này thực sự là nguy cơ lớn nhất từ trước tới nay hắn gặp phải.

- Được rồi, bắt lấy thôi...

- Một Nguyên Thánh cảnh mà cũng khiến cho chúng ta đuổi bắt lâu như vậy, tiểu tử này cũng thật hung ác nha.

- Ài, không phải nói. Trước đó tông chủ bảo đám người chúng ta tới đây, nhiều người như vậy ta còn cảm giác chuyện bé xé ra to. Bắt một tiểu tử Nguyên Thánh cảnh mà cần nhiều người như vậy sao? Thế nhưng hiện tại xem ra vẫn là tông chủ anh minh.

- Đúng rồi, ngươi nói tiểu tử này đắc tội với tông chủ thế nào mà khiến cho tông chủ tự mình hạ lệnh bắt hắn như vậy chứ?

Thấy Cửu Võng la thiên đại trận sắp rơi vào trên đầu Nhiếp Vân, dựa theo tốc độ bình thường đối phương không có khả năng đào tẩu. Mười hai vị cường giả Thiên Kiều cảnh rốt cuộc cũng thở dài một hơi, trong lời nói mang theo vẻ nhẹ nhõm.

- Ai biết được? Ý tứ của tông chủ tốt nhất không nên đoán mò.

- Đệ đệ còn chưa có phục sinh, phụ mẫu còn cần chiếu cố, còn có nàng... Ta còn chưa gặp lại, không thể chết, không thể chết như thế này được...

Không rảnh để ý tới đám người này đang nói chuyện, ý thức của Nhiếp Vân điên cuồng thúc giục, trong nháy mắt như rơi vào trong một thờ không khác.

Oanh một tiếng, hắn cảm thấy đầu mình như sôi trào, linh hồn đột nhiên bành trướng ra ngoài.

Lần này giống như là lão hổ đột nhiên mọc ra hai cánh, hùng ưng bay lượn trên thương khung vậy.

Thức hải của bản thân lập tức thăng hoa.

Linh hồn đột phá, Linh cấp hậu kỳ.

Ùng ục...

Linh hồn đột phá hạn chế, đồng thời pháp lực trong khí hải cũng sôi trào lên. Một cỗ khí lưu nóng rực từ trong đan điền dũng mãnh tiến vào trogn thân thể, toàn bộ lỗ chân lông trên người đóng lại, thực lực nhanh chóng bành trướng.

Bí cảnh tam trọng, Bất Hủ cảnh.

Vào thời khắc nguy cấp, dưới ràng buộc của thân nhân, người nhà, không ngờ Nhiếp Vân lại đột phá gông cùm, linh hồn đột phá tới Linh cấp hậu kỳ, thực lực cũng đột nhiên tăng mạnh, từ Nguyên Thánh cảnh đỉnh phong đột phá, thuận lợi trùng kích với Bất Hủ cảnh.

Bất Hủ cảnh, thân thể bất hủ, thân thể được mạch lạc, tôi hóa, khiến cho người ta có thể vận dụng pháp lực càng thêm tự nhiên.

Vừa mới đột phá cảnh giới này, pháp lực toàn thân Nhiếp Vân như tìm được chỗ trút, giống như là nước vỡ đê, điên cuồng phun ra.

Ầm ầm.

Tốc độ của Nhiếp Vân lập tức tăng lên gấp bội, thoáng cái lao ra khỏi Cửu Võng la thiên đại trận, trốn ra ngoài.

- Cái gì? Tiểu tử này không ngờ vào lúc mấu chốt lại đột phá? Tốc độ tăng lên gấp đôi, chạy ra khỏi Cửu võng la thiên đại trận bao phủ? Chuyện này... Chuyện này sao có thể chứ?

- Đuổi, hắn có thể chạy thoát một lần, ta không tin hắn có thể chạy thoát lần thứ hai.

- Đáng giận a, tiểu tử này là thần thánh phương nào, không ngờ vào thời khắc mấu chốt lại đột phá. Phải giết chết, bằng không nhất định sẽ trở thành tai họa.

Thấy Nhiếp Vân chạy ra, tất cả mọi người như phát điên, đồng thời thét dài một tiếng, lần nữa đuổi thoe.

Vốn bọn hắn đã cảm thấy nắm chắc thắng lợi trong tay, nhưng mà không ngờ tiểu tử này vào thời khắc mấu chốt lại có thể đồng thời đột phá tu vi, linh hồn.

Quá biến thái.

Tại sao lại có gia hỏa biến thái như vậy chứ?

- Tuy rằng ta tấn cấp nhưng mà so với bọn chúng vẫn kém quá nhiều, vẫn trốn không thoát...

Tuy rằng tạm thời chạy ra khỏi Cửu võng la thiên đại trận nhưng mà Nhiếp Vân cũng không có bị hưng phấn làm cho đầu óc choáng váng, hắn cũng biết bằng vào thực lực của mình tuy rằng tăng lên không ít, nhưng mà so với cường giả Thiên Kiều cảnh vẫn chênh lệch quá nhiều.

Vẫn không cùng một cấp bậc như trước. Một là trời, một là đất, muốn chạy trốn khỏi tay mười hai cường giả này vẫn là chuyện không có khả năng.

- Xem ra các ngươi không buông tha ta, muốn triệt để chạy trốn, như vậy cũng chỉ có một biện pháp, đó chính là giết...

Trong mắt Nhiếp Vân hiện lên vẻ hung ác.

Nhìn tư thế hiện tại, không chết không thôi. Muốn triệt để thoát đi, như vậy cũng chỉ có một phương pháp, đó chính là đánh chết toàn bộ những người này.

Một cường giả Bất Hủ cảnh muốn giết chết một đám cường giả Thiên Kiều cảnh, nếu như chuyện này truyền ra ngoài nhất định sẽ có người nói hắn nằm mơ.