Vô Tận Đan Điền

Chương 608: Long lân địa ấn (1)



- Vừa lễ phép vừa đẹp trai, thực lực lại mạnh, nếu có thể tìm được lang quân như vậy thì tốt rồi...

Di giang vừa ly khai tiểu viện, mấy nữ tử liền líu ríu, vẻ mặt mê trai, chỉ có ngân sương sư tỷ là cau mày không biết nghĩ cái gì.

- Sư tỷ, ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ di giang này cho đồ đạc ngươi không hài lòng?

Một nữ tử vừa cười vừa nói.

- Không phải, ta cảm thấy có chút kỳ quái, sự tình có khác thường tất nhiên yêu dị! Di giang này có chút cổ quái...

Ngân sương sư tỷ khoát tay áo, tựa hồ xem ra điều gì đó.

- Cổ quái? Ngân sương sư tỷ ngươi quá lo lắng a?

Một nữ tử nghi ngờ hỏi.

- Khẳng định không phải, các ngươi nghĩ xem, kỳ thật bọn hắn căn bản không cần tìm chúng ta, chúng ta tuyển bạt đệ tử, đều là công khai tiến hành, bọn hắn chỉ cần tùy tiện phái người tới liền có thể tìm được có người này hay không, cần gì phiền toái như thế? Hơn nữa di giang này tuy thoạt nhìn rất hòa thuận, nhưng ta từ trong mắt hắn ẩn ẩn nhìn ra một tia tàn nhẫn, tuyệt đối là người âm tàn quyết đoán, loại người này tuổi còn trẻ liền thực lực siêu quần, hơn nữa làm việc quả quyết, hẳn cực kỳ tự ngạo mới phải, nhưng bây giờ ăn nói khép nép tới cầu chúng ta, chẳng lẻ các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?

Ngân sương sư tỷ nói ra phân tích của mình.

Thân là đệ tử tinh anh, ngân sương cũng không phải tùy tiện có thể hồ lộng, bằng không thì tông môn cũng không có khả năng phái nàng đi ra tuyển nhận đệ tử.

- Đúng vậy a... Vậy hắn có chuyện gì?

Nghe phần tích như thế, mấy nữ tử khác đồng thời nhẹ gật đầu.

- Ta cũng không biết, có khả năng là ta suy nghĩ nhiều, bọn hắn chỉ là muốn bắt nhiếp vân mà thôi!

Nghĩ một lát, ngân sương sư tỷ cũng nghĩ không ra, liền lắc đầu.

- Đúng rồi, nhiếp vân kia các ngươi cũng nghe nói chứ! Ta nghe nói, hắn chẳng những thực lực mạnh, còn cực kỳ đẹp trai a! Nói hắn bề ngoài thoạt nhìn lạnh lùng, trên thực tế lại có lòng hiệp nghĩa!

- Bất quá, ta nghe nói hắn tựa hồ có bạn gái, đúng rồi, vừa rồi di hoa kia nói dịch thanh, hẳn là nàng a!

Mấy nữ nhân lập tức lại dấy lên lửa bát quái hừng hực.

- Ai! Nữ nhân...

Nhìn một chút, biết rõ các nàng đối thoại, nhiếp vân lắc đầu.

Những đệ tử linh lung tiên tông này trong mắt người ngoài mỗi một cái đều là tiên tử cao không thể chạm, trên thực tế vẫn là nữ nhân. Là nữ nhân quan tâm nhất không phải nam nhân này đến cùng làm chuyện gì, có thành tựu gì, mà là hắn có đẹp trai hay không, có bạn gái hay không...

Thở dài một tiếng liền không hề đi quan sát mấy nữ nhân này nữa, con mắt nhìn sang di giang ly khai kia.

Hắn bây giờ là linh hồn linh cấp hậu kỳ, chỉ cần linh hồn không có đạt tới linh cấp đỉnh phong, thực lực không có đạt tới thiên kiều cảnh, liền phát hiện không được.

- Di Giang sư huynh, ngươi cần gì khách khí với mấy nữ nhân kia như vậy? Mấy đệ tử tinh anh mà thôi, ngoan ngoãn nghe lời thì thôi, không nghe lời, các huynh đệ lên... Hắc hắc, sau một hồi y y a a, ta không tin các nàng không nghe lời!

Ly khai ký vẫn lâu, một đệ tử ở sau lưng di giang có chút khó hiểu hỏi.

- Đúng vậy, di tán sư đệ nói đúng, một đám tiện nữ nhân mà thôi, cho các nàng mặt mũi như vậy, cái đuôi nhất định vểnh đến bầu trời!

Lại một đệ tử nói.

- Các ngươi biết cái gì!

Di giang đánh gãy hai người nói chuyện.

- Lần này toàn bộ tông môn đều phát ra mệnh lệnh, mặc kệ một cái giá lớn như thế nào cũng phải bắt được nhiếp vân, đủ thấy trình độ coi trọng. Nếu như chúng ta có thể lấy được tin tức của nhiếp vân, công lao sẽ lớn bao nhiêu? Mấy nữ nhân này là một manh mối, hống các nàng vui vẻ, một khi có tin tức, ta có thể một bước lên mây! Còn cường bạo, một khi bằng mặt không bằng lòng, báo cáo chuyện này đến linh lung tiên tông, chúng ta không phải tự mình muốn chết sao?

- Sư huynh nói rất đúng!

Nghe được di giang nói, hai người kia mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Tông chủ cùng linh lung thánh nữ có hôn ước, nếu như bọn người mình thực bá vương ngạnh thượng cung, mấy nữ nhân kia báo chuyện này lên, tông chủ vì bảo trì mặt mũi, nhất định sẽ cầm nhóm người mình khai đao, đến lúc đó chết như thế nào chỉ sợ cũng không biết!

- Chỉ là... Sư huynh, kỳ thật chúng ta hoàn toàn có thể không tìm các nàng, các nàng tuyển nhận đệ tử, cũng là công khai a, đến lúc đó chúng ta hoàn toàn có thể đến nơi tuyển nhận đệ tử dò xét, một khi phát hiện dịch thanh, liền thông tri trưởng lão tông môn tới bắt, hẳn hiệu quả hơn cầu các nàng a!

Một đệ tử nghi ngờ hỏi.

- Đây mới là ta lo lắng nhất!

Sắc mặt di giang ngưng trọng.

- Các ngươi không biết dịch thanh kia là người nào a, nàng là một diễm hỏa sư! Thiên phú diễm hỏa sư xếp hạng thứ 25, còn cao hơn tiên âm sư, loại đệ tử này vô luận đến tông môn nào cũng cực kỳ chú trọng, sẽ được coi là đệ tử trọng yếu nhất bồi dưỡng! Một khi tùy tiện ra tay, dịch thanh phóng thích thiên phú diễm hỏa, bị phát hiện, chỉ sợ cao tầng của linh lung tiên tông sẽ chấn động, đến lúc đó đòi người, ta sợ chúng ta sẽ ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo!

- Cho nên, lôi kéo các nàng, để các nàng lặng lẽ truyền lại tin tức cho chúng ta, đến lúc đó ta sẽ để các nàng nghĩ biện pháp mang nữ hài này đi ra, một khi thoát ly ánh mắt công chúng, mới hạ thủ bắt lấy dịch thanh, người biết rõ chuyện này toàn bộ giết chết, không lưu người sống! Như vậy cho dù về sau linh lung tiên tông biết dịch thanh là diễm hỏa sư cũng đã chậm!

Nói xong lời cuối cùng, di giang cười lạnh một tiếng, ánh mắt lộ ra sát ý.

- Nguyên lai sư huynh đã sớm kế hoạch tốt rồi, làm hại chúng ta lo lắng, vẫn là sư huynh lợi hại!

- Sư huynh tính toán không bỏ sót, chúng ta bội phục...

- Thông minh, sư huynh không hổ là sư huynh, chiêu này ngoan độc!

Mấy người còn lại nghe được di giang phân tích, toàn bộ lộ ra vẻ bội phục.

- Thì ra là thế, quả nhiên giỏi tính toán, nếu như ta không có được thiên phú thiên nhãn sư, không có nhìn lén, chỉ sợ cũng khó nghĩ ra vậy mà sẽ có tâm cơ tàn nhẫn như thế!

Nhìn những người này đối thoại, nhiếp vân cười lạnh.

Trong lòng đã phán quyết di giang này tử hình, không thể tha thứ.

Đứng dậy, nhiếp vân cười nhạt một tiếng, triển khai thiên phú địa hành sư, thả người từ trong sân biến mất, đi đánh chết mấy đệ tử lĩnh vực cảnh, đối với mình mà nói dễ như trở bàn tay, một hồi sẽ trở về, cũng không cần phải giải thích với dịch thanh.

Vù vù!

Nhiếp vân ở dưới mặt đất thi triển thiên nhãn, lặng lẽ theo sau lưng di giang, rất nhanh đi về phía trước.