Vô Tận Đan Điền

Chương 762: Kiếm đạo sư (1)



Lúc ấy Chư Cát Thanh Vân nói có được đan hỏa đan điền nhưng ngay từ đầu Hồng Diễm Đan Hỏa rất thưa thớt, hắn phát hiện chỉ có hắn và mình mới có, chính là bởi vì những lời này, ban đầu nhìn thấy tỷ tỷ Nhiếp Tiểu Phượng cũng có thể thi triển Hồng Diễm Đan Hỏa mới khiếp sợ không thôi.

- Rốt cuộc chủ đan điền xảy ra chuyện gì?

Tinh thần đảo qua chủ đan điền, Nhiếp Vân cảm thấy khó hiểu một hồi.

Chủ đan điền vẫn là màu xanh đen, dựa theo đạo lý hẳn là hình thái thứ hai, như vậy hình thái đầu tiên là cái gì? Đan điền không có thiên phú gì chính là tồn tại gân gà nhưng nó lại tấn cấp, thực làm cho người ta không biết nên nói lời nào.

- Xem tình huống bây giờ phải làm cho thần thâu đan điền đạt tới hình thái thứ hai mới có thể thành công lén trộm kiếm đạo đan điền ra ngoài, cảm ứng kiếm đạo chi khí, nhưng phải làm sao mới có thể tấn cấp thiên phú thần thâu?

Sau khi hiểu rõ phân chia hình thái của đan điền, Nhiếp Vân bắt đầu sầu muộn.

Trận pháp trong tượng đá phi thường lợi hại, bằng vào thần thâu đan điền trạng thái thứ nhất căn bản không cách nào ăn cắp, linh hồn lực cũng không thể cảm ứng, tiếp tục như vậy khẳng định không cách nào trở thành kiếm đạo sư!

Phải nghĩ biện pháp làm cho thần thâu đan điền tiến vào hình thái thứ hai mới được.

Trong tượng đá cũng không có ghi cách nào có thể tấn cấp đan điền, hơn nữa cho dù muốn ghi cũng không ghi ra được, dù sao mỗi một thiên phú không giống nhau, phương pháp tấn cấp cũng khác nhau, không có khả năng có một loại phương pháp nhưng thông dụng với tất cả đan điền.

- Thiên Huyễn trộm cắp như thế nào?

Trong nội tâm khẽ động, lúc này hắn lâm vào nhớ lại, hắn nhớ tình cảnh Thiên Huyễn trộm đồ rõ mồn một như ngay trước mặt.

Nói thật Nhiếp Vân cũng xem như lão luyện trong nghề trộm, hắn một đường trộm từ hoàng thất Thần Phong đế quốc tới bây giờ, có thể nhanh chóng đạt tới cảnh giới này chính là vì không ngừng cố gắng

- Trộm!

Tu luyện không phải bế môn tạo xa, phải lịch lãm rèn luyện, phải có được đầy đủ vật tư, nếu như sau khi sống lại không có kinh nghiệm vô số tôi luyện giết chóc, không phải trộm những thế lực lớn, muốn trong thời gian chưa tới một năm từ Khí Hải Cảnh đạt tới Bí Cảnh tứ trọng Lĩnh Vực Cảnh hiện tại là chuyện hoang đường viễn vông.

- Hẳn là ăn trộm như thế nào... Thủ đoạn quả nhiên cao minh...

Trí nhớ kiếp trước kiếp giao hòa nhớ lại tình cảnh của Thiên Huyễn, Nhiếp Vân nhắm mắt lâm vào hồi ức.

Thiên Huyễn là hảo hữu tốt nhất của hắn, mặc kệ kiếp trước kiếp này, tất cả động tác và thói quen của hắn đều phi thường rõ ràng, chỉ cần nhớ lại thì có thể nhớ rất rõ.

- Thì ra là thế, thì ra là thế, trộm cắp cũng là một môn nghệ thuật, Thiên Huyễn mỗi lần trộm cắp đều đang hưởng thụ...

Không biết qua bao lâu, đột nhiên Nhiếp Vân mở mắt ra, ánh mắt lộ ra hưng phấn nồng đậm, bàn tay của hắn lại bắt vào tượng đá, cũng bắt một nhóm khí tức mà đan điền màu đen mới tạo ra..

Lạch cạch!

Ngay lúc này thần thâu đan điền bài danh thứ năm mươi chấn động, nó biến hóa thành màu xanh đen, nó tấn cấp hình thái thứ hai!

Kiếp trước làm bằng hữu với Thiên Huyễn cho nên gần son thì đỏ, mặc dù không có thiên phú thần thâu nhưng hắn lý giải trộm cắp không thấp, hơn nữa kiếp nầy một đường trộm tới bây giờ, cho dù không có thiên phú như Thiên Huyễn nhưng hắn rất mẫn cảm với bảo vật, cũng coi như một đời trộm cắp tông sư.

Cẩn thận nhớ lại Thiên Huyễn, rốt cuộc thiên phú thần thâu tấn cấp, thuận lợi đạt tới hình thái thứ hai.

Thiên phú thần thâu tiến vào hình thái thứ hai, khí chất của Nhiếp Vân biến đổi lần nữa, hắn biến thành tương tự như Thiên Huyễn, càng thêm phiêu dật tiêu sái, ngón trỏ ngón giữa kẹp ở ngón giữa, hắn nhắm mắt cảm ứng một hồi.

Răng rắc!

Đan điền thứ mười chín kêu vang diễn biến thành kiếm chi đại đạo.

Kiếm đạo đan điền!

Kiếm đạo sư!

Trước mắt mới hình thành, Nhiếp Vân có tổng cộng hai mươi đan điền, mười tám loại thiên phú đặc thù, theo thứ tự là: nạp vật, đan hỏa, thuần thú, truy tung, trị liệu, đại lực, tưởng thủy, huyết đồng, ngụy trang, thiên nhãn, diễm hỏa, nguyên khí, thần thâu, địa hành, ẩn nấp, độc sư, tiên âm, kiếm đạo!

Kiếm đạo đan điền hình thành, kiếm đạo chi khí vận chuyển trong người, những kiếm thuật tu luyện trì trệ lúc trước, liên tục phá giải, thông hiểu đạo lí, khí tức của Nhiếp Vân như hóa thành thiên kiếm đâm rách bầu trời.

...

- Bẩm tông chủ, ta đã điều tra rõ, thật có một lão tửu quỷ và một đồng tử tiến vào Thiên Diệp lâu uống rượu nhưng bọn họ đã rời đi vào vài ngày trước.

Kiếm Thần điện nguy nga có một hắc y nhân đứng giữa đại điện, hắn ôm quyền nói với Vân Huyên đang ngồi trong đại điện.

- Rời đi mấy ngày trước? Như vậy Nhiếp Vân chính là Đồng Vân.

Vân Huyên nghiêng người dựa vào hế, vòng eo xinh đẹp mềm mại như rắn, lộ ra tư thái vũ mị, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên lan can sau đó hừ nhẹ.

Rời khỏi Kiếm Chi Đại Điện khu thiên phẩm, nàng đi tới nơi này, mấy ngày nay vẫn chờ đợi tin tức.

- Đồng Vân lão tửu quỷ rời đi ngày hôm sau, dường như ra khỏi thành, nhưng là thành bên ngoài phương viên mười vạn dặm địa phương ta đều tinh tế kiểm tra qua, thậm chí phụ cận thành trấn cũng đều phái người, cũng không phát hiện tung tích!

Hắc y nhân nhíu mày suy nghĩ một chút, hắn ngẩng đầu nói ra, hắn vừa ngẫng đầu cũng để lộ gương mặt của mình, nếu như Nhiếp Vân ở chỗ này, tuyệt đối sẽ nhận ra đó là Thái Thượng trưởng lão thí luyện Kiếm Thần Lạc Vũ Thiên.

- Cũng không phát hiện tung tích? Nếu không phát hiện thì đừng điều tra, chỉ sợ thực lực lão tửu quỷ đã đạt tới Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, hẳn là sư phụ của Nhiếp Vân, chúng ta khó xử đồ đệ hắn, lần này không có ra tay, không có nghĩa là lần sau sẽ không xuất thủ, bảo tất cả mọi người rút về đi!

Vân Huyên nói ra.

- Rút về sao?

Lạc Vũ Thiên sững sờ.

- Ân, hiện tại chúng ta chẳng những phải rút trở lại, còn đối ngoại tuyên bố Nhiếp Vân chính là hảo hữu của Kiếm Thần Tông chúng ta, hơn nữa công bố đại môn Kiếm Thần Tông vĩnh viễn mở ra với hắn.

Vân Huyên nói lời này và ngồi thẳng người, lúc này dáng người uyển chuyển thiên kiều bá mị, dù Lạc Vũ Thiên trầm ổn vẫn hít thở dồn dập.

Tông chủ trước mặt không phải là người, là yêu tinh!

Đều nói người yêu hồ tộc câu nhân tâm phách, tông chủ nhà ta có thể mê chết đám người yêu hồ tộc.

- Tông chủ làm như vậy... Chúng ta không động thủ lấy Thiên Cơ kiếm hay sao?

Áp chế miệng khô lưỡi đắng, Lạc Vũ Thiên nghi hoặc hỏi.&