Không nghĩ tới đường đường Thái Thượng trưởng lão cường giả Nạp Hư Cảnh lại xuất hiện vẻ mặt như thế, Vân Huyên nhíu mày nhìn theo hướng ngón tay hắn chỉ, sau khi nhìn thấy liền biến sắc.
Tâận pháp trong Trận Pháp Điện còn hỗn loạn hơn cả bên ngoài, kiếm khí giăng khắp nơi, không ngừng tỏa ra hào quang sáng ngời, mà những hào quang lộn xộn này lại chậm rãi ngưng tụ thành một hàng chữ trong Kiếm Thần điện.
- Chúc mừng Kiếm Thần Tông xuất hiện kiếm đạo sư!
Chỉ mấy chữ ngắn ngủi chạy trong đại điện, nó tỏa ra hào quang chói mắt.
- Kiếm Thần Tông xuất hiện kiếm đạo sư? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt Vân Huyên biến thành khó coi tới cực điểm, rốt cuộc nang không thể bình tĩnh, thân thể mềm mại run lên nhẹ nhàng.
Bành!
Mười chữ lớn tan thành mây khói, một lần nữa hóa thành từng đạo hào quang biến mất trong Trận Pháp Điện, đồng thời động tĩnh bên ngoài cũng mất đi giống như việc này chưa từng xuất hiện qua, tất cả chẳng khác gì giấc mộng.
Kiếm đạo sư, đây là thiên phú đặc thù lý giải kiếm đạo tới cực điểm, tuy nó vẫn như cũ không đat tới cảnh giới mệnh kiếm nhưng nếu xuất hiện, ít nhất sẽ đạt tới cảnh giới tông sư.
Năm đó tổ sư khai phái Kiếm Thần Tông cũng là kiếm đạo tông sư, từng lập quy củ, chỉ cần tông môn lại xuất hiện đệ tử kiếm đạo thì người này vô điều kiện trở thành tông chủ!
Mà quy củ này tông chủ như Vân Huyên biết rõ ràng, một nhìn thấy mười chữ trên vách tường, đầu của nàng như nổ tung, sắc mặt biến thành tái nhợt.
Nàng phí nhiều tâm sức, mưu kế chồng chất mới đạt được vị trí tông chủ, tuyệt đối không thể buông tay, mà tổ huấn không thể trái.
- Hồ Giai trưởng lão, tìm Nghê Hư tới đây.
Bộ ngực cao ngất của nàng chấn động vài lần, một lát sau Vân Huyên mới bình tĩnh lại, nàng biến thành bộ dạng lạnh lùng như băng sương, là tông chu xinh đẹp chuyện gì đều có thể giải quyết, quay đầu phân phó lão giả bên cạnh.
- Vâng!
Lão giả này vội vàng cầm ngọc bài truyền tin cho Nghê Hư trưởng lão.
- Hô!
Không qua hai mươi giây, ngoài điện đã có tiếng bước chân vang lên dồn dập, Nghê Hư tới.
- Ân, Nghê Hư trưởng lão là như vậy, vừa rồi hộ tông đại trận run rẩy ngươi cũng nhìn thấy, là có kiếm đạo sư đi vào trong Kiếm Thần Tông chúng ta...
Hồ Giai trưởng lão cũng mang chuyện vừa rồi nói một năm một mười.
- Kiếm đạo sư? Có kiếm đạo sư đi vào tông môn? Này... Này, chẳng lẽ chúng ta phải dựa theo tổ huấn lập vị kiếm đạo sư không rõ lai lịch này thành tông chủ sao?
Nghe được giải thích, sắc mặt Nghê Hư trưởng lão trở nên rất khó coi, ánh mắt nhìn về phía Vân Huyên, trong ánh mắt mang theo ý hỏi thăm.
- Tổ huấn là tổ huấn, người này không rõ lai lịch, thời điểm này lẻn vào tông môn khẳng định có mục đích không tốt, Hồ Giai, Nghê Hư, ta hiện tại ra lệnh cho các ngươi điều tra rõ việc này, nhất định tra rõ xem kiếm đạo sư là ai?
Vân Huyên lạnh lùng lên tiếng.
- Vâng, tông chủ... Tra được thì sao?
Nghê Hư trưởng lão hỏi.
- Chẳng lẽ lm như thế nào còn cần ta dạy hay sao? Ngươi theo ta thời gian dài như thế, có lẽ hiểu nên làm thế nào rồi.
Hai mắt Vân Huyên nheo lại, trong ánh mắt mang theo sát cơ lập loè
- Ngươi phải sống để biến thành khôi lỗi có thể sinh ra kiếm đạo chi khí, còn nữa, chuyện này ta không hi vọng có kẻ nào biết rõ, một khi bên ngoài có người nói tới kiếm đạo sư, có lẽ hai người các ngươi hiểu rõ kết cục.
- Đương nhiên, hoàn thành chuyện này có chỗ tốt gì thì không cần ta nhiều lời đâu.
- Vâng!
- Vâng!
Hai người Hồ Giai, Nghê Hư đồng thời gật đầu, trên đâu chảy mồ hôi lạnh.
- Ân, như vậy cũng tốt, đây là hai kiện linh binh công kích linh hồn, mặc dù đối phương là người có linh hồn Linh cấp đỉnh phong, một kích cũng có thể biến thành kẻ ngu ngốc, ta sẽ đi tra ngay bây giờ, trong vòng ba ngày phải cho ta biết kết quả ta muốn thấy khôi lỗi.
Hất tay áo lên, Vân Huyên ném hai kiện linh binh nhỏ như lòng bàn tay đón gió biến lớn thành hai thanh kiếm, cũng bay vào trong tay hai vị trưởng lão, ngón tay khẽ vuốt mái tóc, lúc này vòng eo mềm mại giống như độc xà mềm mại không xương đi ra bên ngoài.
- Kiếm đạo sư... Rốt cuộc là ai? Đi thăm dò!
Thấy tông chủ rời đi, lúc này Hồ Giai và Nghê Hư mới thở ra một hơi, nắm chặt linh binh công kích linh hồn trong tay, hai người nhìn nhau, lúc này đều nhìn thấy kiên định và tàn nhẫn trong mắt đối phương.
Tuy Vân Huyên tông chủ xinh đẹp, hai người với tư cách là trưởng lão ủng hộ nàng cũng hiểu rất rõ ràng, thứ càng xinh đẹp càng khủng bố, cũng dính đầy kịch độc, nếu không hoàn thành chuyện nàng bàn giao, kết quả rất thảm, không có người nào tưởng tượng nối, nếu sau khi hoàn thành sẽ có chỗ tốt to lớn làm người ta động dung.
Độc dược hay là vui cười cũng phải xem ngươi ăn như thế nào.
- Liều, lần này cho dù lật úp Kiếm Thần Tông cũng phải tìm ra người này.
Nội tâm hai người sinh ra ác độc.
...
- Kiếm đạo sư? Không hổ là thiên phú đặc thù chủ công phạt, biến thành kiếm đạo sư, thực lực của ta lại gia tăng gấp đôi.
Cảm thụ kiếm đạo chi khí đang chảy trong cơ thể, vô số kiếm ý tràn đầy trong óc, Nhiếp Vân hưng phấn xiết chặc nắm đấm.
Hắn mới lĩnh ngộ kiếm đạo, đây mới thực sự là kiếm ý, so sánh với hiện tại, hắn lý giải về kiếm lúc trước chẳng khác gì hài đồng tập kiếm
- Trở thành kiếm đạo sư cũng xem như có hiểu rõ về thiên phú đặc thù, mặc dù không có ghi lại nhiều về linh hồn triệu hoán sư ( linh hồn sư), ít nhất ta cũng hiểu rõ mục tiêu và hướng tới.
Hiện tại là thời điểm ra tay bắt lấy phản đồ Thiên Huyễn!
Hít sâu một hơi sau đó áp chế hưng phân trong nội tâm, thiên nhãn của Nhiếp Vân xuyên thấu qua tượng đá nhìn Ứng Long đang tu luyện trước mặt, ánh mắt tràn ngập lãnh ý.
Thiên Huyễn, kiếp trước kiếp này là hảo hữu tốt nhất của hắn, nếu người này là thuộc hạ của hắn lúc trước, về sau lại phản bội hắn, làm hại hắn thảm như vậy, tên này sẽ không có con đường thứ hai, hắn phải chết!
Muốn giết tên này cũng phải do Thiên Huyễn tự tay chấp hành mới tốt, hiện tại Nhiếp Vân đã quyết định bắt hắn, muốn hắn phải thừa nhận cái giá lớn vì phản bội Thiên Huyễn.
Địa hành chi khí xoay tròn, Nhiếp Vân tiếp tục dọc theo vách tường đi vào bên trong, thời gian này hắn xuất hiện sau lưng Ứng Long.
Ầm ầm!
Linh hồn Linh cấp đỉnh phong khẽ động và phong tỏa chung quanh gian phòng, phòng ngừa khí tức truyền ra, đồng thời thân thể Nhiếp Vân hơi động, một đạo kiếm quang bắn ra ngoài.&