Vô Tận Đan Điền

Chương 773: Tâm cơ đáng sợ



Kiếm đạo sư chân chính có thể có cơ hội luyện thành vô thượng đại kiếm thuật, người có được kiếm đạo chi khí vĩnh viễn không có tư cách này.

Bản thân Nhiếp Vân chính là kiếm đạo sư sao?

- Đáng giận, đáng giận!

Trong nội tâm gào thét, Vân Huyên đã cảm thấy trên mặt mình bị người ta đánh vài cái.

Kiếm Thần thí luyện, phán quyết đối phương mất đi quán quân, Ứng Long đạt được, hắn bắt lấy Ứng Long, phán quyết đối phương không có tư cách đạt được kiếm đạo chi khí tán thành, người ta chẳng những trộm pho tượng Kiếm Thần tổ sư rời đi, bản thân còn là kiếm đạo sư.

Xếp đặt thiết kế vu hãm hắn ăn cắp Kiếm Thần Chi Kiếm, việc này tốt rồi, người ta trực tiếp trộm đi luôn...

Chạy đi giết người ta, gặp sư phụ hắn liền biến thành con rối cứng ngắc tại chỗ, thiếu chút nữa về không được...

Sắc mặt Vân Huyên đỏ lên, khóe miệng mặn mặn, dường như cảm thấy nhiều lân giao thủ với thiếu niên Nhiếp Vân cho nên từ xưa tới nay nàng làm việc thuận lợi cũng mất đi hiệu quả.

Tiên âm sư, diễm hỏa sư, trị liệu sư, địa hành sư, kiếm đạo sư... Hắn có bao nhiêu thiên phú?

Tại sao trên đời này có quái thai như thế?

- Chỉ sợ những cái khác đều là khí tức đặc thù, chỉ có kiếm đạo sư mới là bản lĩnh thật sự, bằng không bằng vào hắn năm nay mới mười bảy tuổi làm sao lĩnh ngộ cảnh giới Tâm Kiếm, làm sao có thể thi triển vô thượng kiếm thuật.

Vân Huyên suy nghĩ thật nhanh.

- Ngày đó gặp lão giả kia tuyệt đối có được thực lực Bí Cảnh đệ bát trọng Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, Hóa Vân Tông Đông Tây Nam Bắc bốn đại vô thượng trưởng lão, có thể có cách ăn mặc như thế, hơn nữa nói chuyện loạn thất bát tao chỉ sợ chỉ có nam trưởng lão Túy Tiên Ông!

Túy Tiên Ông thu một kiếm đạo sư làm đệ tử, lại cho hắn đi vào Kiếm Thần Tông, chẳng lẻ muốn hắn cướp âấy vị trí tông chủ của ta, cũng nắm giữ Kiếm Thần Tông trong tay Hóa Vân Tông?

Trong đầu có suy nghĩ này đột nhiên ý thức điểm ấy cho nên Vân Huyên đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.

- Không được, ta tốn hao vô số tâm huyết mới có thể lên làm tông chủ, tuyệt đối không chắp tay giao cho kẻ khác, cho dù hắn là vô thượng trưởng lão của Hóa Vân Tông cũng không được.

Sắc mặt lúc trắng lúc xanh, Vân Huyên đang đấu tranh tư tưởng rất kịch liệt.

Qua một hồi hô hấp dần dần vững vàng, sắc mặt cũng bình thường trở lại, bất luận kẻ nào cũng không nhìn ra dị thường, dường như trong lòng có so đo, thân thể mềm mại chấn động, sau đó chậm rãi xoay người, lúc này nàng đứng trước mặt nhiều đệ tử nhìn quanh một lúc và nói:

- Chắc hẳn mọi người cũng nhìn thấy những chữ vừa rồi, Nhiếp Vân là ai, không sai, các ngươi suy doán đúng, hắn chính là cao thủ làm Di Thần Tông tổn hao nhiều thể diện!

- Ân?

Nhiếp Vân đứng phía dưới nhìn thấy Vân Huyên không có tức giận còn nói như vậy, biểu lộ của hắn biến thành cổ quái.

Đệ tử khác nghe được tông chủ tự mình giải thích cho nên đứng nguyên tại chỗ, cũng không nói câu nào, vẻ mặt đầy nghi hoặc.

Tông chủ gần đây lạnh lùng, rất ít tán dương người khác, tại sao đột nhiên lại tán dương Nhiếp Vân cơ chứ?

- Nhiếp Vân có thể lưu vết kiếm ở nơi này, là vì... Hắn là bằng hữu của Kiếm Thần Tông.

Trong ánh mắt mờ mịt của đám người phía dưới, Vân Huyên nhíu mày sau đó nói ra một tin động trời.

- Bằng hữu Kiếm Thần Tông?

- Nhiếp Vân đại nhân là bằng hữu của tông môn sao?

- Ah...

Các đệ tử đều cảm thấy chấn động, Nhiếp Vân cũng sững sờ một hồi, vẻ mặt mờ mịt, loại vẻ mặt này sau đó bị lạnh buốt bao phủ toàn thân thay thế, dường như hắn càng kiêng kị nữ nhân trước mặt tới cực điểm.

Nói hắn là bằng hữu của Kiếm Thần Tông, nhất định bởi vì sợ hãi sư phụ có lẽ có kia, bề ngoài làm tốt quan hệ, sau lưng sẽ hạ sát thủ.

Như vậy cho dù gặp nạn cũng không ai nghĩ lên đầu nàng!

Bắt Ứng Long trảo, thu pho tượng tổ sư, trộm Kiếm Thần Chi Kiếm đi, lưu lại những lời khiêu khích trên Kiếm Ngấn Thạch, còn có thể bảo trì mỉm cười nói hắn là bằng hữu, loại tâm cơ và tâm tính này dùng khủng bố để hình dung.

Nữ nhân thật độc ác.

- Không sai, Nhiếp Vân từng đến tông môn chúng ta cảm ứng kiếm thuật, đạt được lão tổ tán thành, hiện tại hắn lưu lại dấu vết trên Kiếm Ngấn Thạch, nói rõ hữu duyên, nhân vật như vậy không phải bằng hữu thì là cái gì?

Vân Huyên giải thích.

- Đạt được lão tổ tán thành?

- Lão tổ cũng tán thành thì chắc chắn là bằng hữu tông môn.

- Lão tổ thân là kiếm đạo sư, học cứu thiên nhân, hắn tán thành khẳng định không có vấn đề!

Nghe được tông chủ nói tới lão tổ, chúng đệ tử đều gật đầu.

Thân là đệ tử tông môn, bọn họ tin phục và sùng bái tổ sư của mình, nếu đã nói Nhiếp Vân đạt được lão tổ tán thành, chắc chắn sẽ không nói dối.

Đương nhiên, điểm này Vân Huyên cũng không nói dối, đại trận tông môn còn chuyên chúc mừng Nhiếp Vân, còn có cái gì tốt hơn được lão tổ tán thành chứ?

- Có lẽ mọi người cũng nghe bên ngoài nói Nhiếp Vân là tử địch của Di Thần Tông, trước kia các ngươi nói tin tức Nhiếp Vân đánh chết mười hai cường giả Thiên Kiều Cảnh, đánh chết Di Hoằng Cương, cướp lấy hôn thê tông chủ... Những chuyện này là sự thật!

- Mấy ngày hôm trước Di Hoa tông chủ của Di Thần Tông tới nơi này mục đích là tìm hắn!

Thấy mọi người tin tưởng lời nàng vừa nói, Vân Huyên gật gật đầu, lúc này ném thêm một quả bom ra ngoài.

Đương nhiên cuối cùng Di Hoa thất bại.

- Bởi vì bằng hữu, Kiếm Thần Tông quyết không cho phép ngoại nhân vũ nhục, cho dù thân phận đối phương cao, cho dù đối phương là người cầm quyền đại tông môn đứng thứ hai đại lục Phù Thiên!

- Bằng hữu không thể bán, cho dù có người bức bách cũng tuyệt không khuất phục, chúng ta nghênh đón tôn nghiêm, chỉ có kiếm!

- Đây mới là tinh thần Kiếm Thần của Kiếm Thần Tông chúng ta!

- Đúng!

- Có người bức bách, tuyệt không khuất phục, nghênh đón tôn nghiêm, chỉ có kiếm!

- Cho dù là người cầm quyền đại tông môn thứ hai đại lục Phù Thiên thì thế nào, nếu như ngay cả bằng hữu được lão tổ tán thành cũng không bảo hộ được, còn có tư cách gì xưng là đệ tử Kiếm Thần!

- Tông chủ nói cái gì chúng ta làm cái gì, tất cả nghe lệnh tông chủ, đoàn kết nhất trí, cho dù Di Thần Tông cũng không thể làm gì chúng ta.

- Di Thần Tông thì thế nào? Những năm qua Hóa Vân Tông suy tàn, vẫn cảm

thấy mình lớn nhất trên đời, ta đã sớm nhìn chúng không vừa mắt.

Nghe được tông chủ nói dõng dạc như vậy, sắc mặt các đệ tử đỏ lên, gào thét như biển, ánh mắt bọn họ nhìn Vân Huyên tỏa sáng như sao.&