- Đao Ba sư huynh nói đúng, yên tâm đi, bọn hắn không dám phản kháng đâu. Lại nói, nếu dám phản kháng cũng tốt. Vừa vặn ta đang ngứa tay, thời gian tu luyện dài như vậy, không có người tập luyện cũng có chút khó chịu. Chỉ cần phản kháng, mọi người đừng có tranh giành với ta, ta muốn giáo huấn bọn chúng một chút, để cho bọn chúng biết thế nào là thực lực...
Nam tử có đôi mắt hí kia nắm chặt tay, toàn thân phát ra tiếng vang răng rắc.
Liên minh trong đám đệ tử hạch tâm Hóa Vân tông có rất nhiều, có vài chục. Lăng Thiên minh, Huyễn Thương minh chỉ là hai minh tương đối bình thường trong đó, bài danh cũng ở top sau.
Mà mấy người này rõ ràng thuộc về một liên minh khác.
- Đừng nói nữa, các ngươi nhìn xem, đó là cái gì?
Nam tử mắt hí kia còn chưa nói xong thì chợt nghe tiếng hít thở của nam tử chất phát trở nên dồn dập, nhanh chóng thét lên một tiếng.
- Có chuyện gì mà ngạc nhiên như vậy?
Tên mặt thẹo nói lại một câu, ngón tay theo phương hướng đối phương nhìn lại. Vừa nhìn qua, sắc mặt tên mặt thẹo kia run rẩy một hồi, toàn thân không tự chủ được mà run rẩy.
Chỉ thấy trên cây trước mặt bọn hắn treo đầy đệ tử lâu năm, có vài chục, thậm chí còn có hai người bị gọt thành nhân côn, hai mắt nhắm lại, cũng không biết là chết hay là bất tỉnh.
Gió thổi qua một chút khiến cho rất nhiều người đụng vào nhau, phát ra thanh âm làm cho người ta sợ hãi.
- Đây là... Tất cả đều là đệ tử lâu năm? Bọn hắn... Không ngờ bọn hắn dám động thủ? Hơn nữa còn ác như vậy?
Nuốt nước miếng, tên mặt thẹo không còn hung hăng càn quấy như vừa rồi nữa, hai chân run rẩy, sắm bị dọa cho mềm nhũn. Lúc này hắn không còn vẻ hung hăng càn quấy như trước nữa, mà ngược lại, lưng cảm thấy rét run, dường như cảm thấy một trận biến cố cực lớn sắp xuất hiện.
Đệ tử mới nhập môn không ngờ lại đem những đệ tử lâu năm tới khiêu khích treo lên trên cây... Chuyện này, rốt cuộc là ai làm? Lá gan cũng quá lớn a.
Chẳng lẽ người này không sợ đệ tử lâu năm trả thù hay sao?
Đệ tử hạch tâm Hóa Vân tông giống như đệ tử hạch tâm Kiếm Thần tông vậy, đều có tư cách có một ngọn núi độc lập, Lăng Thiên Phong là tổng bộ của Lăng Thiên minh, cũng là nơi ở tư nhân của Tiêu Lăng.
Trong một cung điện cực kỳ xa hoa, cực lớn trên ngọn núi, dưới thân Tiêu Lăng là một nữ tử thiên kiều bá mị như rắn, điên cuồng vận động, trên mặt hiện lên mạch máu, có chút dữ tợn.
- Cho ngươi không để ý tới ta, cho ngươi chết. Ngươi cho rằng ngươi là ai, dám giả vờ thanh cao với lão tử, lão tử làm chết ngươi.
Nhớ tới người trên ngọn núi kia không để ý tới mình, Tiêu Lăng càng thêm điên cuồng, nữ tử dưới thân bởi vì không chịu nổi mà hai mắt bắt đầu trở nên trắng dã.
Ah..
Một tiếng kêu khi đạt tới đỉnh vang lên, Tiêu Lăng đứng lên từ trên người nữ tử như là rắn này, chậm rãi mặc lại y phục.
- Tiêu Lăng sư huynh, không tốt...
Vừa mới mặc y phục vào thì chợt nghe bên ngoài căn phòng truyền tới một tiếng la dồn dập. Tiêu Lăng nhướng mày, thanh âm lạnh lẽo vô cùng.
- Không phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Khi ta ở trong phòng này không cho phép quấy rầy hay sao?
- Vâng...
Nghe thấy thanh âm này, đệ tử bên ngoài mới nhớ tới lời phân phó của hắn, người này không nhịn được run rẩy. Tuy nhiên nhớ tới tin tức vừa nhận, hắn vẫn không nhịn được cắn răng lên tiếng.
- Sư huynh, xảy ra chuyện lớn rồi.
- Chuyện gì?
Tiêu Lăng thấy đối phương dồn dập, quay đầu nhìn nữ tử như rắn đang vô lực nằm trên giường, sau đó chân bước nhanh ra ngoài.
- Vừa rồi Lăng Thiên minh chúng ta phái Tạ Quân đi vơ vét tài sản của đám đệ tử mới nhập môn, thuận tiện kéo một ít minh chúng tới, kết quả...
Nói tới đây dường như đệ tử này nhớ tới chuyện đáng sợ nào đó, toàn thân run rẩy không thôi.
- Kết quả thế nào?
Nhìn thấy đường đường là cường giả Hạp Hư cảnh không ngờ lại run rẩy, sắc mặt Tiêu Lăng trầm xuống.
- Kết quả... Tạ Quân bị người ta gọt thành nhân côn, mấy minh chúng khác cũng bị đánh cho bất tỉnh, treo ở trên cây, bây giờ còn đang treo ở đó..
- Cái gì? Bị gọt thành nhân côn? Là ai làm? Huyễn Thương minh? Chươ ng Vũ minh? Hay là Trần viễn minh? Chẳng lẽ bọn hắn muốn xảy ra đại chiến hay sao?
Huyễn Thương minh, Chươ ng Vũ minh, Trần Viễn minh đều là liên minh có mâu thuẫn với hắn trong tông môn. Cho dù mọi người có mâu thuẫn thì cũng đều vụng trộm ra tay, ra tay quang minh chính đại như vậy, xem ra muốn náo loạn lớn a.
- Không phải.. Không phải bọn hắn. Là một... Một đệ tử mới nhập môn.
Nhìn thấy minh chủ giận dữ, vị đệ tử này run rẩy, nói ra sự thực mà ngay cả hắn cũng không dám tin.
- Đệ tử mới nhập môn?
Tiêu Lăng cũng sững sờ.
- Ngươi nói gì? Lặp lại lần nữa?
- là đệ tử mới nhập môn, gọi là Vân Phong, là một Tiên Âm sư, chính là hắn ra tay. Hắn còn tuyên bố, nếu như còn có đệ tử lâu năm nào đi qua thì đó chính là kết cục.
Vị đệ tử này vội vàng nói.
- Đáng giận, đáng chết. Người này muốn chết. Lão hổ không phát uy lại coi lão tử thành mèo bệnh. Hôm nay ta mượn tên đệ tử nhập môn này khai đao, khiến cho mọi người biết rõ, đắc tội với Lăng Thiên minh ta sẽ phải trả giá thật nhiều.
Tiêu Lăng giận dữ, lửa giận như gió lốc lan tràn cả đại điện, trong tiếng gào thét mang theo lửa giận nồng đậm.
Một màn không sai biệt lắm cũng xảy ra trong Huyễn Thương minh, minh chủ Cát Hoan nghe được thuộc hạ Thiết Hợp bị người ta gọt thành nhân công treo trên cây lập tức giận dữ.
Bằng vào thực lực đứng thứ chín trên Phá Không tiềm lực bảng, còn chưa có ai dám làm như vậy. Lúc này lại bị một đệ tử mới nhập môn đánh vào mặt mũi, nếu không ra mặt, về sau hắn cũng không cần lăn lộn trong đám đệ tử lâu năm nữa.
Minh chủ hai đại liên minh tự mình khởi hành, khiến cho tất cả đệ tử hạch tâm khiếp sợ. Dòng người khởi động, quy mô kéo tới chỗ mà đệ tử nhập môn tạm cư ở biên giới thiên ngoại thiên.
- Một đệ tử mới không ngờ lại dám làm ra động tĩnh lớn như vậy. Có trò hay rồi. Cảnh Hồng, ngươi thấy thế nào?
Nhìn thấy trong đệ tử hạch tâm xảy ra chuyện lớn, một thanh niên tu thân thể nhíu mày, nhìn về phía một người mặc y phục màu trắng bên người.
Cho dù người mặc y phục màu trắng này chỉ có cảnh giới Hạp Hư cảnh đỉnh phong, nhưng mà chung quanh thân thể lại mơ hồ dùng hợp với không gian. Xem ra cho dù là cường giả Phá Không cảnh cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.