Vô Tận Đan Điền

Chương 941: Long Huyết phù lục (1)



Chỉ thấy phía trước mặt của Thông Linh Xích Vân báo có một cái thạch thất cực lớn. Bên trong có một cái cây to lớn đứng sừng sững trong đó, ở chính giữa cây kết được một trái cây màu vàng, bề mặt ngoài hiện đường vân màu đỏ, tản mát ra khí tức yêu dị.

Thông Linh Xích Vân quả!

Thông Linh Xích Vân báo dùng tinh huyết đổ vào thì mới có thể sinh ra được loại quả này. Bên trong ẩn chứa linh lực cực lớn, ba trăm năm nở hoa, ba trăm năm kết quả, bình thường trên một thân cây chỉ xuất hiện một trăm trái cây. Mỗi hơn trăm năm, trái cây và trái cây sẽ thôn phệ lẫn nhau, cuối cùng chỉ còn lại có một quả mà thôi.

Trái cây còn lại cuối cùng đã nhận được máu huyết của Thông Linh Xích Vân báo, lại còn cắn nuốt linh lực của tất cả trái cây, uy lực phi phàm. Cho dù là cường giả Nạp Hư cảnh thôn phệ cũng có thể thuận lợi tấn cấp!

Xem ra đầu Thông Linh Xích Vân báo này đã hao phí mấy trăm năm bồi dưỡng ra nó. Là vì muốn có thể nuốt vào, thuận lợi đột phá, mượn cơ hội này trùng kích Phá Không Cảnh!

- Chỉ còn lại có một khỏa trái cây, hơn nữa đã hiện lên màu vàng kim óng ánh, xuất hiện xích vân... Có lẽ sẽ nhanh chóng thành thục, cơ hội tốt!

Nhìn thấy loại tình huống này, trong mắt Nhiếp Vân hiện lên lửa nóng nồng đậm.

Trước đó hắn vẫn muốn đột phá Nạp Hư cảnh sơ kỳ đỉnh phong. Chỉ là thiếu đi kỳ ngộ, nếu như có thể trộm ra trái cây này, như vậy nhất định sẽ có thể thành công tấn cấp! Thậm chí cũng có thể đột phá gông cùm Nạp Hư cảnh trung kỳ, đạt tới hậu kỳ!

Về phần đầu Thông Linh Xích Vân báo này không có lỗi với hắn, mà hắn lại ăn cắp đồ vật mà nó vất vả bồi dưỡng được có phải là có chút quá phận hay không. Điểm ấy Nhiếp Vân cũng không thèm để ý.

Vạn vật cạnh tranh nhau mà sống, con người sinh tồn, muốn tấn cấp trong khi tu luyện không bị người khác giết chết, phải hạ quyết tâm, chứ không phải là giả bộ làm người tốt.

Lại nói, đầu Thông Linh Xích Vân báo này cũng không phải là vật tốt lành gì. Bởi vì bồi dưỡng Thông Linh Xích Vân quả chẳng những cần máu huyết, mà còn cần thân thể của Nạp Hư cảnh cường giả, thi thể thậm chí là linh hồn. Nhìn xương cốt trắng chồng chất như núi chung quanh cũng đã biết rõ tiểu tử này đã giết không ít người.

Chỉ sợ đệ tử đến đây thí luyện, người bị nó giết chết cũng có không ít. Đã như vậy thì cũng không cần phải nói phải trái với nó.

Trong lòng khẽ động, đem khí tức toàn thân áp chế tới mức thấp nhất, Nhiếp Vân vận chuyển ẩn nấp chi khí tới cực hạn, chậm rãi đi tới gần cái cây kia.

Ông!

Vừa mới tới dưới cây thì đã chợt nghe được trái cây phía trên chấn động. Phát ra mùi thơm nồng nặc, lập tức có một đoàn linh lực bành trướng tới cực điểm nhộn nhạo lan tràn ra, giống như tùy thời đều có thể bạo tạc nổ tung.

- Đã thành thục!

Cảm nhận được loại tình hình này, hai mắt lập tức trở nên sáng ngời, Nhiếp Vân không chút do dự từ dưới lòng đất chui lên, đánh ra một chiêu Phá Thiên Kinh Tiên Quyền. Lập tức đánh về phía Thông Linh Xích Vân báo ở phía đối diện.

Ầm ầm!

Một quyền này hắn đã dùng hết toàn bộ lực lượng, không có chút chuẩn bị nào ở phía sau. Khí lãng nóng rực áp súc không khí cuồng bạo bắn tới.

- Đệ tử hạch tâm Hóa Vân tông? Muốn chết!

Nhìn thấy lực lượng và chiêu số của chiêu này, Thông Linh Xích Vân báo lập tức nhận ra được. Nó tức giận tới mức liên tục gầm lên, móng vuốt giơ lên, hung hăng đánh xuống.

Mặc dù chiêu số của nó không có bất kỳ vũ kỹ nào, thế nhưng lại mang theo uy lực làm cho người ta khó có thể chống cự được. Chỉ thoáng một cái đã xé toang gông cùm của không gian, tạo thành một cỗ không gian phong bạo, đánh tan Phá Không Kinh Tiên quyền của Nhiếp Vân.

Yêu thú đã tiến vào bán bộ Phá Không Cảnh được mấy trăm năm. Thực lực so với đám người Tiểu Phong còn lợi hại hơn. Cho dù thực lực bây giờ của Nhiếp Vân đã bạo tăng, thế nhưng cũng không ngăn cản nổi!

Nếu như loại yêu thú thực lực này mà thực sự không chịu nổi một kích mà nói. Như vậy đám người Tiêu Lăng, Cát Hoan cũng không bị Tiểu Phong làm cho mất mặt xấu hổ như thế. Mà còn không dám phản kháng.

Lại nói, Nhiếp Vân ngụy trang trở thành Tiêu Lăng là vì không muốn bạo lộ thân phận. Cho nên hắn cũng không thi triển Ma Ha thần chưởng và Vô Thượng đại kiếm thuật mạnh nhất. Cho nên bị lực lượng một kích từ móng vuốt của Xích Vân báo đánh ra, khiến cho hắn lập tức điên cuồng phun ra máu tươi, thân thể bay ngược ra ngoài.

- Thu!

Dường như đã sớm suy tính ra loại kết quả này, thân thể Nhiếp Vân bị thương. Thế nhưng cũng mượn nhờ lực lượng công kích mà bay ra ngoài. Mà đây chính là phương hướng của Xích Vân quả. Trong nháy mắt hắn đã nhìn thấy Xích Vân quả xuất hiện ở trước mắt, bàn tay mở ra, nhanh chóng chộp trái cây vào trong lòng bàn tay, sau đó thu vào đan điền.

- Đáng giận!

Nhìn thấy tất cả mọi chuyện, Thông Linh Xích Vân báo thiếu chút nữa tức chết, móng vuốt lần nữa chộp ra một trảo, thân thể bắn lên phía trên.

Tốc độ của nó quả nhiên đúng như trong truyền thuyết vậy, giống như thuấn di. Trong nháy mắt đã đi tới trước mặt Nhiếp Vân.

- Thật nhanh! Đi xuống cho ta!

Đồng tử co rụt lại, lần này Nhiếp Vân cũng không thi triển bất luận tuyệt chiêu gì, cơ bắp trên cánh tay nhô lên, một quyền đập xuống phía dưới.

Lần này hắn đã hoàn toàn thả ra toàn bộ lực lượng của Kim Cương lưu ly thể, Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ lục trọng, không khí trước mặt vỡ nát, giống như như thủy triều nổ bung.

Oanh!

Nắm đấm va chạm với móng vuốt của đối phương, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy khó thở, quyền trong nháy mắt đã bị đánh cho vỡ nát.

Yêu thú bán bộ Phá Không Cảnh thật sự quá mạnh mẽ, cũng không phải là tồn tại mà hiện tại hắn có thể chống lại.

Cho dù bị thương thì một quyền này cũng đã tranh thủ thời gian cho hắn. Lúc này lưng hắn đã dính vào trên vách đá trogn sơn động, Địa Hành chi khí vận chuyển, sưu một cái đã chui vào trong mặt tường, sau đó lập tức biến mất không thấy gì nữa!

Thiên phú Địa hành sư đạt tới hình thái thứ hai, đã có thể hành tẩu bên trong vách tường. Mà nham thạch ở sơn động xét đến cùng cũng chỉ là một loại đá bình thường mà thôi. Hắn muốn chui vào, không hề có chút áp lực nào.

Từ lúc thoát ra khỏi mặt đất cho tới khi ngạnh kháng bị đánh tới vách tường, lại tới lúc tiến vào mặt tường, Nhiếp Vân đã sớm tính toán tất cả trình tự, không sai biệt một chút nào.