Vô Tận Kiếm Trang

Chương 231: Tam Sắc Vũ Băng chi



Ở phía bên phải có một quầy, trên đó có viết hai chữ Ký Mại. Hiển nhiên đây chính là nơi để người ta bán đồ vật.

Mà bên phải là một quầy hàng bình thường, trên đó có ghi hai chữ Liệp Kỳ. Âm thanh người huyên náo chính là truyền từ nơi này.

Sau đó ngay lập tức hai người cũng không do dự mà đi về phía quầy hàng bên phải. Trước đó Diệp Bạch cũng đã từng đi qua tiểu phách mại hành lần thứ nhất ở Hỏa Vân thành, tuy nhiên quy mô ở đó không thể so sánh với nơi này.

Cho dù lớn đến mức nào thì cũng không thể so sánh với nơi này. Ở nơi này có tới khoảng hai nghìn chỗ ngồi, mà lúc này số người ngồi ở đây chỉ chưa tới một phần ba.

Hai người Diệp Bạch Diệp Khổ tìm hai nơi tùy tiện mà ngồi xuống. Lúc hai người tiến vào thì cuộc đấu giá đã tiến vào giai đoạn giữa.

- Vật phẩm đấu giá tiếp theo chính là một thanh huyền binh tam giai đê cấp, Huyết Hải U hoàng kiếm, có giá ba trăm huyền tinh, mỗi lần đấu giá không được dưới một trăm huyền tinh. Cuộc đấu giá bắt đầu!

Ở trên đài, một vị trưởng laxo tóc trắng lấy ra một thanh kiếm màu đỏ, trên thân kiếm toát ra tràn ngập mùi máu. Thanh hoàng kiếm tiểu tam đê cấp huyền binh này dài ba thước, tựa hồ như tạo ra hỏa quang chói mắt.

Một thiếu nữ áo lam lấy ra một cây kim nhọn bảo thiết, lão giả tóc trắng vung tay lên một cái, một đạo huyết quang xuất hiện, không hề có một chút thanh âm, kim phong bảo thiết đã bị chém đứt.

Thấy cảnh tượng như vậy, ở phía dưới không ngừng có người hô giá:

- Bă trăm huyền tinh.

- Sau trăm huyền tinh.

- Bảy trăm huyền tinh.

Cuối cùng thanh huyền binh tam giai đê cấp Huyết Hải U hoàng kiếm này cũng có giá bảy trăm huyền tinh.

Diệp Bạch, Diệp Khổ thấy vậy cũng giật mình, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy cuộc đấu giá bằng huyền tinh. Dựa theo lời nói của Mẫn Nhu Nhiên thì một thanh huyền tinh tam giai đê cấp bình thường có giá trị khoảng năm trăm huyền tinh, thanh Huyết Hải U hoàng kiếm này được đấu giá lên tới bảy trăm huyền tinh đã là rất giỏi rồi.

Quả khong hổ danh là Tử Cảnh Cốc, chỉ là một tiểu phách mại hành thôi mà một huyền binh tam giai đê cấp cũng có thể mang ra đấu giá.

- Tiếp theo chính là Ngũ Long Huyền Nguyên đan, tiểu thiên địa Vạn Pháp đan. Thứ này chính là đan dược do trưởng lão gần đây nhất luyện chế ra. Ngũ Long Huyền Quy đan có thể gia tăng tới một nửa khí lực của một người, đối với việc tu luyện huyền kỹ hay công pháp có yêu cầu vô cùng nhiều. Các bằng hữu nếu phục dùng Thiên Địa Vạn Pháp đan thì trong nháy mắt có thể khôi phục lại huyền khí, đây chính là pháp đan có một khong hai, rất có ích khi các vị chiên đấu với địch nhân, một khi song phương huyền khí hao hết, phục dùng một viên Thiên Địa Pháp đan này, kết quả thế nào ta không cần nói mọi người cũng biết.

Nói đến đây hắn liền phất tay, một lam y thiếu nữ liền mang chiếc hộp ngọc tới, trong chiếc hộp ngọc chính là hai viên đại tiểu đan dược nằm song song. Viên bên trái có màu nâu, có năm đạo long ngấn, đây chính là Ngũ Long Huyền Quy đan, có thể tăng cường thể phách con người, là một đan dược tuyệt phẩm, mà viên bên phải có màu lam, tựa hồ như là một ngôi aso, khiến cho người ta cảm thấy một cảm giác kỳ dị. Đây chính là Thiên Địa Vạn Pháp đan trong nháy mắt có thể khôi phục huyền khí, viên thuốc bảo vệ tính mạng có một không hai.

Vị sư tóc trắng liền hô:

- Ngũ Long Huyền quy đan, thiên điạn vạn pháp đan, cả hai đều là đan dược đỉnh cấp, bây giờ tập trung tại một chỗ có giá khởi điểm là bốn trăm huyền tinh, mỗi lần tăng giá khô dưới một trăm huyền tinh.

Hắn vừa nói xong, ở dưới đài liên tiếp là tiếng gọi giá ầm ầm không ngớt.

- Năm trăm huyền tinh.

- Sáu trăm huyền tinh.

- Bảy trăm huyền tinh.

- Tám trăm huyền tinh.

- Chín trăm huyền tinh.

Nhưng đúng lúc này, một thanh âm truyền vào trong lầu các, người này vẫn còn trẻ tuổi, chỉ là thanh âm có vẻ hơi âm lãnh.

Thanh âm này vừa thốt ra, tiếng hô giá dưới đài liền dừng lại, tất cả mọi người không đấu giá nữa. Hai viên đan dược đỉnh cấp này được chủ nhân ở vị trí số bảy mua đi.

Diệp Bạch, Diệp Khổ nhìn nhau, bọn họ không biết tại sao lại xuất hiện tình huống vừa rồi. Đúng lúc này, hai đệ tử cấp thấp trong Tử Cảnh Cốc không cam lòng nghị luận nói:

- Lại nữa rồi, mỗi lần này có người này tham gia là những người khác không dám đấu giá, trận chiến này hắn có chỗ dựa đệ tử nội tông, hừ!

- Hừ, nhỏ giọng một chút, ngàn vạn lần không được để người khác nghe thấy, người kia tính cách không hay, ngươi nhịn một chút đi, tiếc chi hai viên đan dược đó.

Vị đệ tử Tử Cảnh Cốc kia nghe được tiếng nói này thì chấn động, tựa hồ như là nghe thấy thanh âm gì vô cùng đáng sợ vậy. Sau khi hắn quay đầu, nhìn thấy bốn phía không có nhiều người để ý thì mới yên tâm.

Hai người Diệp Bạch giờ mới hiểu được, hóa ra bọn họ đang thì thầm về người đấu giá số bảy. Người này là người xuất thân từ ngoại tông ở bên trong có nội tông hậu thuẫn cho nên không có người nào dám tranh giá với hắn.

Hai người này cũng không tìm hiểu nhiều, huống chi chim sợ cành cong, mình lại đó hỏi biết đâu người ta tưởng mình cầu tình.

Cả hai liếc nhìn nhau một cái rồi nhìn lại, lúc này vẫn là giai đoạn giữa mà đã liên tục xuất hiện tam giai đê cấp huyền binh và hai tuyệt phẩm đan dược, đấu giá đại hội này của Tử Cảnh cốc thật là không nhỏ.

Chỉ sợ bên ngoài có rất nhiều hội đấu giá, quy mô cũng chỉ sợ không dừng ở đây.

- Thông Linh Thất Tâm bộ, nhị giai đê cấp linh bội, đấu giá bằng điểm cống hiến, thứ này có tác dụng an tâm trữ thần, khu trừ tâm ma, phòng ngừa tẩu hỏa nhập ma, có tác dụng trợ giúp tu luyện rất lớn, có giá trị băm trăm điểm cống hiến, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một trăm điểm cống hiến.

Đúng lúc lão giả tóc trắng cát tiếng thì một viên ngọc bội màu lam sắc xanh biếc được mang ra, trên đó có bày luồng sáng, tựa hồ như thất tinh bắc đẩu vậy. Thứ này vừa xuất hiện đã mang theo một luồng lam quang, nếu như người tu luyện huyền khí có thể mang theo một khối ngọc bội như vậy thì tâm ma sẽ giảm bớt, tu luyện cũng tăng hơn nhiều. Thứ này quả nhiên là thứ tốt, hai người Diệp Bạch Diệp Khổ thấy nó hơi quen mắt, chỉ là bọ họ cũng thở dài một hơi, bọn họ vừa mới tiến tới Tử Cảnh cốc trên người không có tinh thạch thì làm sao có thể mua được thứ này.

- Xem ra nếu như có thể thông qua cuộc thí luyện Tử Cảnh cốc thì mới có thể nhanh chóng kiếm điểm cống hiên hoặc là tinh thạch, bằng không những đại hội như vậy mình chẳng bao giờ có thể tham gia được.

Bất kể là Huyết Hải U hoàng kiếm hay là Ngũ Long Huyền Quy đan, Thiên Địa Vạn Pháp đan hay Thông Linh Thất Tâm bội đều là thứ tốt. Rất hiển nhiên bọn họ không có tinh thạch cùng với điểm cống hiến, những người có phải là những đệ tử Tử Cảnh cốc đã ở đây nhiều năm.

Tại thời khắc này hai người quyết định sau khi thông qua cuộc thí luyện Tử Cảnh cốc xong nhất định phải nhanh chóng tiến vào Băng Vụ Hạp Cốc, kiếm một số linh thảo, đan dược hoặc săn giết một ố mãnh thú mang tới Bách Thảo Các, bán đi, kiếm một số thứ hữu dụng cho mình.

Những vật này ở bên ngoài hoàn toàn không thể mua được, trong Hỏa Vân thành, rất khó gặp qua được một thanh huyền binh tam giai đê cấp, nhị giai đỉnh cấp linh dược, còn Thất Tâm Bội thì hoàn toàn không xuất hiện.

Quả nhiên Thông Linh Thất Tâm Bội vừa được mang ra đấu giá, những người ở dưới đài đều hiện ra một thanh âm bạo động, tiếp theo những thanh âm đấu giá mãnh liệt từ bốn phía truyền tới. Lúc này những đệ tử tham dự trong đại sảnh bắt đầu đấu giá.

- Bốn trăm điểm cống hiến!

- Năm trăm điểm cống hiến.

- Bảy trăm điểm cống hiến.

- Tám trăm sáu mươi điểm cống hiến.

- Chín chăm chín mươi điểm cống hiến!

- Một nghìn ba trăm điểm cống hiến!

Cuối cùng linh bội nhị giai đê cấp này cũng được phá giá tới hơn một nghìn điểm cống hiến, được người ở vị trí số bốn mua đi.

Những người khác tuy không cam lòng nhưng dù sao bọn họ cũng không có đủ tiền để mua.

Vị lão giả tóc trắng nở ra một nụ cười, hiển nhiên lão thật không ngờ rằng có thể đấu giá được số điểm cống hiến cao như vậy. Phải biết rằng mỗi lần đấu giá, phách mại thu đến 3% đến 10% số tiền đấu giá kiếm được. Thông Linh Thất Tâm bội này là do một khách quý gửi đấu giá, phí đấu giá là 5%, cho nên qua cuộc đấu gia này bọn họ có thể kiếm được sáu mươi lăm điểm cống hiến, đây quả là một con số không nhỏ. Ơ trong Tử Cảnh cốc điểm cống hiến ai cũng không ngại nhiều, bằng không thì chủ nhân của miếng ngọc bội đó cũng không cam tâm mang nó đi đấu giá.

Lúc này, Diệp Bạch và Diệp Khổ cuối cùng cũng hiểu ra Phách Mại hành này có nhiều hình thức đấu giá, có người muốn đấu giá lấy huyền tinh, có một số người lại muốn đấu giá bằng điểm cống hiến. Như vậy bọn họ trong thời gian ngắn có thể kiếm được một lượng lớn điểm cống hiến. Tuy nhiên cũng phải trả giá bằng những bảo vật trân quý.

Không phải là người có nhiều đồ vật quý giá thì không thể tiên hành. Hơn nữa những người không có đủ điểm cống hiến để dùng, rơi vào tình trạng quẫn bách mới đem bảo vật của mình ra để đổi lấy điểm cống hiến.

Những người như vậy thường thuộc về những thế gia siêu cấp, bọn họ lúc tới đây mang theo rất nhiều vật quý hiếm, cuối cùng không có đủ điểm cống hiến hay huyền tinh, phải đem những thứ quý giá ở trên người của mình đổi lấy chúng.

Cho nên, phòng đấu giá ở Tử Cảnh Cốc này thường xuyên xuất hiện. Những thứ được đấu giá kia chính là những thứ mà những siêu cấp thế gia tích góp không biết bao nhiêu năm mới có được, sau đó chỉ vì đưa đệ tử bọn họ vào trong Tử Cảnh cốc mà trong chốc lát đã mất sạch.

Đối với những người như vậy Diệp Bạch, Diệp Khổ cũng chỉ có thể cười cười, không thèm để ý. Đúng vậy, sau này bọn họ ở trong Tử Cảnh Cốc, chỉ cần nỗ lực kiếm điểm cống hiến và huyền tinh thì bất kỳ đồ vật gì cũng có thể mua được.

Thông Linh Thất Tâm bội này đã được người ở vị trí số bốn dùng ba trăm điểm cống hiến mua đi. Một thời gian sau, ở dưới đài mọi người đều trở nên yên tĩnh, những vật đấu giá kế tiếp cũng rất trân quý, tuy nhiên không bằng lúc trước, nó khiến cho người ta kinh ngạc.

Trong lúc Diệp Bạch và Diệp Khổ cảm thấy thất vọng thì bỗng nhiên xuất hiện một đột biến. nguồn TruyenFull.vn

Vị lão giả tóc trắng đấu giá kia vỗ vỗ tay một cái, ba thiếu nữ theo thứ tự đi đến trên bàn đấu giá. Ở dưới ánh đèn mỗi người đều cầm lấy một chiếc khay thủy tinh, ở trên đó bày ba vật, một quyển sách màu lục, trên đó có vẽ những hình tròn kỳ lạ. Một khối đá màu vàng, ở trên đó có vô số lỗ nhỏ. Một pho tượng san hô kỳ lạ, trông giống như là nhánh cây bình thường, lớn cỡ tầm một bàn tay,.

Khi cái này vừa xuất hiện, cả trong phòng đấu giá đều đột nhiên oanh động, thậm chí mấy gian lầu các ở trên lầu cũng truyền tới thanh âm ồn ã.

- Thứ này làm sao có thể? Tam sắc Vũ Băng Chi sao? Tại sao nó lại xuất hiện ở đây?

Hai người Diệp Bạch Diệp Khổ ngồ ở bên cạnh. Hai đệ tử Tử Cảnh cốc lúc trước lúc này đang che thấp giọng mà nói, trong giọng nói của bọn họ có một vẻ sợ hãi không tưởng tượng được.

Bọn họ nhìn chằm chằm về phía ba vật trên đài đấu giá, tất cả đều không hề chớp mắt.

- Hôm nay thật sự là gặp quỷ rồi, tại sao lại xuất hiện nhiều vật trân quý như vậy. Bình thường cuộc đấu giá to hàng năm cũng không xuất hiện nhiều vật trân quý như vậy. Quyển bí kíp trước mắt nhất định là lục giai trung cấp, khôi kim loại kia chẳng phải là Thái Cực Vạn Động Tinh Kim sao? Cuối cùng nhất định là bảo vật tam giai đỉnh cấp, Tam Sắc Vũ Băng Chi. Những vật này tại sao lại có thể xuất hiện ở đây?

- Đúng thế, những vật bình thường này ở trong các cuộc đấu giá nhỏ như vậy làm sao có thể xuất hiện được.

- Đúng thế, may mà hôm nay ta tới đây, chỉ sợ những thứ này khó mà có thể nhìn thấy lần thứ hai.