Bên kia.
Hai tay Đường Huyết Nhu không biết khi nào đã xuất hiện một đôi Thiền Dực Huyết Hồng Thủ sáo, hai tay huy động đáng ra một đạo quang mang màu hồng bay qua, dĩ nhiên như cùng với đao mang nhất dạng.
Nàng tiến thối tốc độ công kích đâu vào đấy, không thấy có chút nào hỗn loạn, chưởng chỉ ẩn hiện vô số kình khí mầu xanh đậm, lần lượt thay đổi, tựa hồ là một môn bí thuật công kích phẩm cấp không thấp.
Đầu cao giai Hồng mị này mặc dù cường đại, nhưng gặp phải công kích quỷ dị và cường đại như thế, cũng chỉ biết chống đỡ mà thôi.
Mà bên kia đầu cao giai Hồng mị cường đại nhất, đã bị Đường Huyết Nhu dùng Ngũ Linh Khinh Yên tráo bao vây. Đầu cao giai Hồng mị này mặc dù mỗi lần đều dùng lực công kích cực mạnh chỉ kém một đường là đã bị công phá, nhưng vẫn chưa có thể công phá được trong khoảng thời gian ngắn.
Diệp Bạch suy nghĩ một chút, Đường Huyết Nhu lúc này hẳn là không có gì nguy hiểm, hơn nữa nàng mặc dù cường thế, nhưng hình như cũng không phải trong khoảng thời gian ngắn là có thể giải quyết. Dù sao cảnh giới chênh lệch, Âm mị mặc dù không có bao nhiêu suy nghĩ, nhưng có một điểm hung tính thì tồn tại, Đường Huyết Nhu muốn thu thập bọn chúng, cũng phải lãng phí một phen công phu.
Như vậy, chính mình chẳng lẽ ở chỗ này nhìn sao? Nhàm chán quá, Diệp Bạch liền thử một chút Khống Kiếm Thuật. Hắn biết Đường Huyết Nhu tâm tính tương đối cường thế, sẽ không thích hắn nhúng tay vào, nếu như nàng gặp phải nguy hiểm thì còn có khả năng, nếu nàng đang chiếm thượng phong thì không nên tham gia vào.
Chính mình muốn giải quyết một đầu Hồng mị còn lại cũng chỉ là trong nháy mắt, nhưng chỉ sợ nàng không có đồng ý thì sao?
Hơn nữa hắn mặc dù đối với Đường Huyết Nhu có một tia hảo cảm, nhưng có vài thứ Diệp Bạch cũng không muốn bại lộ quá nhiều. Cho nên, hắn ở đằng sau quan sát tình huống, hiện tại mượn đầu cao giai Hồng mị này luyện tập Khống Kiếm Thuật.
Hắn đã tu luyện kiếm trận thời gian lâu như vậy, nhưng môn Khống Kiếm Thuật, cơ bản cũng không có tu luyện qua, thứ nhất là do hắn không có thời gian, thứ hai là bởi vì chưa có cơ hội.
Ý nghĩ vừa động, Diệp Bạch liền quay lại đối mặt với đầu cao giai Hồng mị đang bị Tiểu Ngũ Hành Cấm Pháp Kiếm Trận bao vây ở bên trong.
Suy tư một hồi lâu, Diệp Bạch khoát tay, tay trái tung ra như cánh hoa tản ra, sau đó có chút phất phất một cái.
- Hóa kiếm thành sương, hóa kiếm thành tơ, hóa kiếm là gió, hóa kiếm là nước.
64 thanh Hải Đường Ti kiếm lại lần nữa nối đuôi nhau bay ra, hạ xuống bên ngoài Tiểu Ngũ Hành Cấm Pháp Kiếm Trận, lúc này có tiếng âm thanh thanh thúy dễ nghe vang lên, sau đó lại vang lên một tiếng âm thanh làm cho người ta có cảm giác chấn nhiếp cả hồn phách.
Nhiều kiếm như vậy, nếu như ở chỗ rộng rãi thì tự nhiên không có gì, nhưng trong phạm vi nho nhỏ như vậy thì thật sự có một loại cảm giác như đang ở Kiếm Lâm, Kiếm Hải vậy.
Có 64 Hải Đường Ti Âm Kiếm tạo thành kiếm trận hình thành ở bên ngoài, cũng không lo Hồng mị ở bên trong có thể lao đi. Sau đó, Diệp Bạch liền hứng thú thí nghiệm Khống Kiếm Thuật.
- Băng.
Một mực vận chuyển Tiểu Ngũ Hành Cấm Pháp Kiếm Trận, bỗng nhiên vị trí Kim Phong Tế Vũ kiếm, đột nhiên chấn động, một cỗ lực lượng cường đại chấn động nứt toác ra xuyên thấu qua kiếm trận, đem khắp thiên địa đều mãnh liệt chấn động.
Đầu cao giai Hồng mị đột nhiên không kịp đề phòng, toàn thân chấn động, tốc độ cũng nhất thời chậm lại một chút.
Khóe miệng Diệp Bạch nổi hiện một nụ cười, ngón tay lại lần nữa vừa nhấc:
- Phược.
Ở trung tâm Ngũ Hành Kiếm Trận, từng đạo khí màu vàng, màu xanh, màu đỏ, màu vàng, lam sắc giống như dây thừng, một vòng một vòng hướng về phía cao giai Hồng mị trói tới. Mặc dù rất nhanh liền bị đứt đoạn, nhưng do số lượng rất nhiều, một vòng một vòng trói xuống đầu cao giai Hồng mị rất nhanh đã bị trói gô lại, không thể động đậy được.
Nếu như lúc này, Diệp Bạch muốn giết thì dễ như trở bàn tay, chính Diệp Bạch cũng không có làm như vậy, ngược lại ngón tay của hắn bắn ra đem toàn bộ dây trói biến mất, thay đổi một loại thủ pháp khác.
Đúng là chữ "Giải" tự quyết trong Khống Kiếm Thuật.
Tiếp xuống, đầu cao giai Hồng mị tại bên trong kiếm trận bị Diệp Bạch dùng ba mươi sáu thức Khống Kiếm Thuật hành hạ sống không bằng chết. Dù đầu cao giai Hồng mị này có phẫn nộ như thế nào, phản kháng như thế nào, kết cục đều rất là bi thảm.
- Khởi. Cấm. Pháp. Lạc. Tăng. Khống. Loạn. Mê. Thế. Toả.
Khống Kiếm Chi Pháp, thiên biến vạn hóa, trong kiếm trận, có các loại pháp môn, mặc dù diệu dụng bất đồng nhưng kỳ thật thoát không khỏi phương diện khống chế cùng với công kích. Mà khống chế chi pháp rất là gian nan làm cho địch nhân suy yếu, tăng cường cho bản thân mình. Còn công kích chi pháp, mạnh mẽ như biển, chính là bộc phát ra lực công kích cường đại nhất.
Thời gian này Diệp Bạch tập trung tu luyện nhanh chóng qua đi, nếu như bên Đường Huyết Nhu đang tân tân khổ khổ như thế mà biết được thì không biết nàng ta tức giận như thế nào.
Mà hai người cũng không có chú ý tới đầu cao gia Hồng mị bị nhốt ở trong Ngũ Linh Khinh Yên tráo, trên người nó lúc này xảy ra một chút biến hóa kỳ lạ, thân thể hắn từng điểm Tử sắc, tựa hồ trở nên dày đặc một chút, mặc dù chỉ có mỏng manh một tia, nhưng đã khiến cho chiến cuộc xảy ra biến hóa.
Không biết là nhiều hay ít quyền đánh ra, lần này nắm tay của nó cũng có một điểm tím sắc nhạt.
- Phốc một tiếng.
Một tiếng vang nhỏ mỏng manh vang lên, đầu cao giai Hồng mị này sau khi đáng trăm ngàn quyền vào Tam đẳng hạ cấp bí bảo, Ngũ Linh Khinh Yên tráo, rốt cục cũng không thể chịu nổi, phát ra một tiếng vang nhỏ, trực tiếp bị phá ra một cái lỗ lớn.
Đầu cao giai Hồng mị kia thân thể nhoáng lên một cái phá lồng tráo, một đôi ánh mắt tinh hồng nhìn về phía thân ảnh của Đường Huyết Nhu. Lúc này, Đường Huyết Nhu đã hết sức chăm chú cùng với một đầu cao giai Hồng mị còn lại chiến đấu, sau khi nhìn thấy đầu cao giai Hồng mị này đã hoàn toàn mỏi mệt, giết chết nó chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi, trong lòng của Đường Huyết Nhu nhịn không được có chút vui vẻ, đưa ra thế công càng ngày càng nhanh hơn.
Nàng hồn nhiên không biết nguy hiểm đã tới gần.
Mà bên kia Diệp Bạch đang mải tu luyện Thiên Thị Địa Thính đại pháp, nhĩ lực rất là nhạy cảm khi cao giai Hồng mị phá xuất Ngũ Linh Khinh Yên tráo vang ra một tiếng vang nhỏ, căn bản không thoát khỏi cái lổ tai của hắn. Nhưng sau khi hắn nghe thấy thanh âm đó, đột nhiên quay đầu lại, phát hiện Đường Huyết Nhu đang gặp phải nguy hiểm thì cũng đã muộn rồi.
- Ti.
Thân ảnh của đầu cao giai Hồng mị nhoáng lên một cái, cơ hồ ngay cả một điểm bóng dáng cũng đều không nhìn rõ, chỉ có thể nhìn thấy một đạo quang mang tím nhạt chợt lóe mà thôi. Giữa không trung, Đường Huyết Nhu đang cùng với một đầu cao giai Hồng mị còn lại chiến đấu, phía sau lưng cơ hồ không có lực phòng ngự gì cả, toàn thân của nàng kịch chấn, cơn đau lan đến cơ hồ nàng hô một tiếng, ở sau lưng giống bị hai cái bàn ủi đâm tới.
Khẩn cấp quay đầu trở lại thì nàng liền nhìn thấy đầu cao giai Hồng mị kia đã thoát khốn mà ra rồi.
Đường Huyết Nhu trong lòng nhất thời phát lạnh, nàng thầm nhủ:
- Như thế nào có thể, nó lại đột phá ra, đáng chết.
Hiển nhiên, lúc này nàng rốt cục ý thức được, chính mình đúng là vẫn còn đánh giá thấp thực lực của đầu cao giai Hồng mị này, cũng đánh giá quá cao năng lực của kiện Ngũ Linh Khinh Yên tráo, nàng cũng thật không ngờ nhanh như vậy, nó đã bị công phá thoát ra, tại sao có thể như vậy?
Lúc này nàng đã rơi vào tình huống rất là nguy hiểm.
Nàng lúc này, trong lòng khe khẽ thở dài, nàng đã ý thức được lần này chỉ sợ chiếm không được chỗ tốt gì, chỉ có một đầu cao giai Hồng mị mà nàng đã mất nhiều thời giờ như vậy còn chưa có giải quyết được.
Tuy nhiên mắt của nàng nhìn thấy thắng lợi đang đến trong tầm tay, lại dị biến nổi lên, hiện tại đầu cao giai Hồng mị kia cũng đã phá vòng vây đi ra tạo thành hai mặt giáp công.
Vốn nàng rất là mỏi mệt rồi, chưa có nghỉ ngơi lấy lại sức thì đầu cao giai Hồng mị đã phá Ngũ Linh Khinh Yên tráo đi ra, lúc này chờ đợi chính mình chỉ có một đường tử vong mà thôi.
- Chẳng lẽ, thật sự mình chết ở chỗ này sao?
Phía sau lưng nàng bị đầu cao giai Hồng mị kia đánh lén một chút, khí huyết cuồn cuộn lao vào, thậm chí đầu vai và một vài bộ phận đã có chút cảm giác tê dại tệ. Điều này làm cho Đường Huyết Nhu tâm cao khí ngạo, hiếm khi xuất hiện bị thương như vậy.
- Lại còn một đầu tiến hóa thành cao giai Âm mị, lúc này thật không có thể phá vòng vây, đáng tiếc, lúc này nguy hiểm, hắn chỉ sợ cũng trốn không thoát.
Lúc này, Đường Huyết Nhu hốt nhiên nghĩ tới Diệp Bạch.
- Được rồi, ngươi đã kiên trì, ta cũng không phản đối nữa.
- Bất quá, nếu như ngươi kiên trì không được, nhất định phải nhớ kỹ gọi ta, ta sẽ tới giúp ngươi.
Trước khi hành động không hiểu người thanh niên kia đã nói lời như vậy, nhưng lúc này, Đường Huyết Nhu cũng chỉ có cười khổ một chút:
- Ô, hắn tuy nói không có điểm dễ nghe, thực sự là hắn đã nói trúng rồi.
- Lúc này chỉ sợ tự thân ngươi cũng khó bảo toàn, trông cậy vào ngươi là không có khả năng , ai lúc này có thể ngăn trở bọn họ một khắc thời gian, để ngươi nhìn thấy nguy hiểm, chính mình chạy đi.
- Ôi cùng làm thì chết là cùng. xem tại TruyenFull.vn
Đường Huyết Nhu lúc này, ngay cả quay đầu lại, hai đầu cao giai Hồng mị, một trước một sau, đem nàng bao vây vào giữa, rồi sau đó đưa con mắt đỏ hồng ra nhìn. Nàng lúc này tựa hồ có cảm giác khoảng cách càng ngày càng gần, nghĩ tới có thể liên lụy đến tính mạng của Diệp Bạch, Đường Huyết Nhu trong lòng đau khổ, mà tạo thành tình trạng này là do chính nàng đối với thực lực của mình quá mức tự tin, nàng cho rằng cho dù không thắng cũng sẽ không bị thua. Mà Ngũ Linh Khinh Yên tráo lại nhanh như vậy đã bị công phá, càng làm cho nàng không có sở liệu được.
Cảm thấy phía sau lưng của mình càng ngày càng tê dại, dần hướng bốn phía tràn ra, nàng sợ hãi cảm thấy lúc này nếu không xuất thủ thì cũng không làm gì được. Cho nên nàng cũng không dám do dự nữa, mười ngón tay đánh ra giống như xuyên hoa, phức tạp đánh ra một cái thủ ấn.
Hốt nhiên, thân hình Đường Huyết Nhu toát ra một tầng huyết quang Huyết Sắc nhàn nhạt, đây là nàng đã tự thiêu đốt tu vi chính mình, sử dụng một loại bí thuật cực kỳ đáng sợ:
- Nhiên Huyết bí thuật.
Có khả năng trong một thời gian ngắn ngủi, thực lực của mình tăng lên tới một trình độ cao hơn, nhưng là hậu quả cũng thật là đáng sợ.
Đường Huyết Nhu này có bị phế thì cũng không chịu thua.
Nhưng vào lúc này có một nhân ảnh vọt tới, bay nhanh mà kiên quyết ấn nhập mi mắt nàng, Đường Huyết Nhu cũng không khỏi cảm thấy nao nao.