Vô Tận Kiếm Trang

Chương 62: Bồi nguyên cố bổn*



Sau khi cất kỹ Chí Điểu chi chủy Diệp Bạch liền ngồi ở trên giường, yên lặng suy ngẫm những chuyện đã xảy ra với mình trong khoảng thời gian này.

Từ Băng Phạt sâm lâm trở về, đến "Trân Linh Các" đổi điểm cống hiến, chịu nhục trước cửa của "Luyện Võ Các". Rồi đến khi Huyền khí đột phát bát tầng đỉnh phong, trong cơn nóng giận đi vào Liên Vân Sơn Mạch, đụng phải đám người Diệp Phá...

Cuối cùng, gặp phải hai con tam giai mãnh thú đánh nhau, đi tới bên cạnh Thú Nguyệt Hồ, đến khi Kiếm Lão xuất hiện, đến khi đạt được ý chí lực cấp năm. Vào Huyền Vũ Các, lựa chọn được công pháp, sau đó chính là ba tháng tu luỵên ở gần Hàn Băng Hà. Kiếm Bộ đại thành, lại tiếp tục đến nơi đó tham gia thí luyện gia tộc, đi vào nội tông...

Chuyện tình trong mấy tháng qua, một màn rồi một màn lần lượt qua trong đầu của Diệp Bạch. Sau khi tổng hợp, tự mình cân nhắc lợi hại, cuối cùng hắn phát hiện, nếu như sự việc có xảy ra một lần nữa, hắn cũng không thể làm tốt hơn so với quá khứ.

Một khi đã như vậy, Diệp Bạch rõ ràng liền đem hết thảy buông tha, quay đầu, suy tư ngày sau mình cần phải làm gì.

Hiện tại hắn đã chính thức tiến nhập Diệp gia nội tông, hoàn thành giấc mộng ba năm. Kế tiếp, mình nên làm gì bây giờ?

Vô số lần tự hỏi, cuối cùng chỉ có một câu trả lời duy nhất: "Sớm ngày đạt tới cảnh giới Huyền Sĩ, đặt chân vào cánh cửa tu luyện của Huyền Sĩ. Ngoài ra, còn phải đạt được ý chí lực cấp mười, khám phá sự huyền bí của kiếm trận chi đạo."

Có những suy nghĩ, có mục đích để phấn đấu, nhất thời những chuyện cần phải làm ở phía sau tất cả cũng trở nên rõ ràng, không cần phải lo lắng suy nghĩ nữa. Một khi ngươi đã có phương hướng của chính mình, toàn bộ thế giới đều sẽ phải nhường đường cho ngươi.

Tu thành Huyền Sĩ, nắm được kiếm trận, hết thảy các thứ khác đều tạm thời bỏ qua.

Nội tông có rất nhiều địa phương có thể tham quan. Theo như lời của bạch phát trưởng lão trong Thề nguyện đại điển nói thì gồm Luyện Vật Các, Ký Dược Hiên, Bảo Khí Phường, Huyền Bình Lâu đều là những nơi mà Diệp Bạch hướng tới đã lâu, nhưng hắn đều không đi.

Bởi vì không có điểm cống hiến, đi đến mấy nơi đó cũng không có ý nghĩa, hơn nữa lúc này cũng không phải là thời gian thích hợp.

Chấp Sự Đường hắn cũng không đi, tuy nơi đó là nơi có thể đạt được điểm cống hiến nhanh nhất, cũng là nơi mà nhiệm vụ được phát ra từ đó. Nhưng việc mà Diệp Bạch muốn làm nhất bây giờ là tu luyện, tu luyện, và tu luyện, thẳng khi đạt tới cảnh giới Huyền Sĩ, bắt đầu nắm giữ kiếm trận hắn mới có thể suy nghĩ đến các vấn đề khác. Lúc này, chuyện khác cũng tạm thời kéo dài, để sau này hẵng tính.

Còn Truyền công các thì có cơ hội hắn sẽ đi xem. Nơi đó là nơi mà các trưởng lão truyền thụ kinh nghiệm, những vấn đề tâm đắc của bản thân, đó đều là những kinh nghiệm vô giá, chính mình cần phải toàn lực hấp thu, chuyển hoá thành tri thức của chính bản thân để sau này sử dụng.

Thiên Huyễn Vạn Tâm động, mình đả có Huyễn thạch trong tay, không cần dựa vào ảo cảnh trong động để mà tu luyện. Không có ảo cảnh nào mà hiệu quả lớn hơn Kiếm Thạch mang lại, cho nên chủ ý này để sau hãy nói.

Thôi thì mọi chuyện sau này hãy tính đi.

Trung cấp Huyền quyết, Thập phương huyễn quyết, Hộ thể kiếm quang, đây đều là những môn thuộc tính công pháp, thuộc tính huyền kỹ, nhưng tu vi của mình phải đạt đến cảnh giới Huyền Sĩ mới có thể tu luyện. Vì vậy, cũng chỉ có thể bỏ qua.

Về phần lão giả đã canh cửa Luyện Võ Các làm nhục hắn, mối nhục đó hắn vẫn luôn khắc cốt ghi tâm, chưa từng quên dù chỉ một khắc, nhưng Diệp Bạch cũng không vội báo thù. Chờ tu luyện đến cảnh giới Huyền Sĩ thì hắn mới trở lại ngoại tông, làm cho mắt chó của những tên gia hỏa đó sáng ra, không còn khinh thường người khác. Mà không phải hiện giờ, lấy thân phận nội tông đệ tử để đi trả thù.

Về phần những việc khác hắn hết thảy đều không cần phải lo lắng, toàn bộ xem nhẹ.

Chỗ tốt nhất khi tiến nhập nội tông đối với Diệp Bạch mà nói thì không phải là được phân phối đan dược hàng tháng, cũng không phải do trưởng lão truyền thụ công pháp, mà chính là vì hắn có thời gian để an ổn tu luyện, không cần phải lo lắng, bôn ba khắp mọi nơi để kiếm điểm cống hiến. Bây giờ hắn có thể toàn tâm toàn ý tu luyện, đây mới là phương pháp tấn cấp nhanh nhất.

"Bất quá!" Diệp Bạch ánh mắt lộ vẻ trầm tư, cau mày thầm nghĩ.

"Lần Thề nguyện chi điển này, ta đã từng nghe trong miệng Diệp Chuẩn trưởng lão đề cập đến nội tông tam đại hạch tâm đệ tử như Diệp Khổ, Diệp Khuyết nhưng lần đó cũng không xuất hiện. Một phần nữa, là hơn một nửa đám đệ tử nội tông vẫn còn đang ở Thiên Huyễn Vạn Tâm động tu luyện. Đồng thời, ngoại trừ vài vị trưởng lão thì trong ba vị gia chủ cũng không có người nào đi tham dự đại hội."

Diệp bạch lặng lẽ suy nghĩ. Hắn căn cứ vào những lời nói bóng nói gió của thị nữ, đã nghe ngóng được tin tức rằng bây giờ Diệp Khổ vẫn còn đang ở nơi sâu nhất bên trong Thiên Huyễn Động bế quan. Nghe nói, hắn bế quan trong động đã được ba năm nay và chưa từng xuất quan.

Ngoài ra, Diệp Bạch còn nghe nói có một người tên là Diệp Khuyết một năm trước tựa hồ đã đi khỏi nội tông không rõ phương hướng. Nhưng tất cả mọi người đều suy đoán hắn lần này tiếp nhận một nhiệm vụ rất nguy hiểm ở bên ngoài và hiện giờ vẫn chưa trở về, vì vậy lần này cũng không thấy.

Về phần một người còn lại thì Diệp Chuẩn trưởng lão cũng không nhắc qua, về việc đó Diêp Bạch đã hỏi bạch y thị nữ nhưng nàng cũng không chịu nói. Chẳng biết tại sao, Diệp Bạch cũng không cách nào bắt buộc, chỉ đành cười khổ không thôi. nguồn TruyenFull.vn

Nói thật ra, ba người này mặc dù đều đồng trang lứa với hắn, nhưng lại ở trong nội tông, nơi thiên tài vô số còn được gọi là thiên tài, việc này khiến Diệp Bạch trong lòng cũng vô cùng tò mò. Có thể vượt trội hơn Diệp Bồng Lai, tam đại hạch tâm đệ tử này đến tột cùng là có ba đầu sáu tay gì. Đáng tiếc lại không có cơ hội gặp mặt, điều này khiến hắn thập phần tiếc nuối.

Xem ra, chỉ có thể đợi về sau, nếu có có cơ hội mới có thể gặp mặt ba vị nhân vật truyền kỳ này.

"Quên đi!" Diệp bạch lắc lắc đầu, không suy nghĩ nữa. Vô luận người khác ra sao cũng không hề có quan hệ gì với mình, hiện tại vấn đề quan trọng của mình là phải tu luyện đến cảnh giới Huyền Sĩ, còn những việc khác phải vứt sang một bên.

Nghĩ như vậy, Diệp Bạch không hề do dự liền nhấc tay, lấy ra bình ngọc màu xanh là nhất giai đê cấp Bồi Nguyên Đan, mở ra, lấy một viên rồi nhét vào trong miệng. Vừa vào miệng, một mùi thuốc vừa cay vừa đắng lập tức lan ra đầu lưỡi, tràn xuống yết hầu, sau một lát liền biến mất.

Diệp Bạch nghi hoặc thầm nghĩ, chẳng lẽ không phải là viên này, hay là nó căn bản không có hiệu quả gì?

Nhưng đúng vào lúc này, cả người hắn chợt chấn động, trong đan điền Diệp Bạch lúc này có một luồng khí nóng bốc lên. Sau đó cả người hắn bắt đầu nóng lên, gương mặt bắt đầu hồng lên, cuối cùng đỏ lên như lửa. Ở trên trán, những giọt mồ hôi lạnh như hạt đậu bắt đầu chảy ròng ròng xuống!

"Chết tiệt!" Hắn cắn răng chửi nhỏ một tiếng, lập tức khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt, bắt đầu vận chuyển Huyền khí trong cơ thể một vòng lại một vòng, hóa giải dược lực của nhất giai đê cấp Bồi Nguyên Đan, khiến cho nó di chuyển khắp toàn thân, làm dược lực của nó phát huy hiệu quả đến mức tốt nhất.

Theo Huyền khí không ngừng vận chuyển, dược lực của Bồi Nguyên Đan chậm rãi phát huy, vận chuyển khắp toàn thân. Những nơi mà dược lực này đi qua Diệp Bạch liền xuất hiện một cảm giác kì dị, tựa hồ có vật gì từ trong cơ thể được bài tiết ra bên ngoài, có nhiều thứ bị hoá giải. Cơ thể, kinh mạch, lục phủ, ngũ tạng theo sự vận chuyển không ngừng của dược lực Bồi Nguyên Đan mà chậm rãi trở nên tinh túy, tinh thuần, cường đại.

Thân hình Diệp Bạch không ngừng run rẩy, trong cơ thể phảng phất như có muôn vàn ngọn lửa nhỏ hoá thành cương châm đâm vào da thịt. Lần đầu tiên ăn Bồi nguyên Đan, là một lần khiến thân thể được cải tạo rõ ràng nhất, đồng thời cũng là một lần thống khổ nhất. Diệp Bạch trước kia chưa từng dùng Bồi Nguyên Đan để cải tạo thân thể lần nào, đây là lần đầu tiên hắn dùng nó. Bồi Nguyên Đan thường được dùng khi lúc còn nhỏ, lúc ấy kinh mạch chưa định hình nên sẽ cải tạo một cách hoàn hảo nhất, thống khổ cũng là nhỏ nhất. Nhưng hiện tại, kinh mạch của Diẹp Bạch vốn dĩ đã cố định, nên lần tẩy cân phạt tuỷ này liền giống như đen hắn lên lò lửa mà nướng, tiêu huỷ mỡ thừa trong cơ thể (Các chị em muốn giảm cân nên học theo lão Bạch nhà ta – DG), khu trừ tạp chất, trọng tố thân thể, luyện thể bồi nguyên(ở đây là tinh thần). Bởi vậy, thời gian hắn chịu đựng như kéo dài vô hạn, thống khổ còn hơn cả bị kim đâm lên da thịt gấp nhiều lần. Nhưng hắn cố gắng chịu đựng, không hề có một chút buông lỏng.

Ngoài cửa sổ, mặt trời dần dần khuất bóng về phía Tây, ánh trăng lên cao thay thế, rồi lại lặn... Mặt trời lại mọc lên báo hiệu một ngày mới bắt đầu.

Sau một đêm, "Hô" một tiếng, Diệp Bạch rốt cuộc mở mắt, cả người giống như từ trong hồ nước mà đi ra, toàn thân bị mồ hôi làm ướt đẫm, cả người hư thoát.

Nhưng con mắt hắn lại sáng ngời, làn da cũng trở nên sáng bóng, rắn chắc. Lúc này, một tầng chất lỏng màu đen bám quanh thân, toả ra một mùi vị khó ngửi, dán sát lên y phục toàn thân, khó chịu vô cùng.

Diệp Bạch lắc lắc đầu, gian nan bò lên, tìm được một cái lu nước, không hề quan tâm, lập tức nhảy vào. Nhất thời, toàn thân Diệp Bạch liền trở nên sảng khoái, rùng mình một cái, rất nhanh đã thanh trừ hết tất cả chất bẩn bên ngoài cơ thể. Sau khi thay vào một bộ quần áo mới khác, Diệp Bạch lúc này mới ngồi lại trên giường, nhưng trong lòng không thể giấu được vẻ sợ hãi.

Nhìn bình Bồi Nguyên đan đang bày ở trên giường, may mắn là hắn biết chỉ lần đầu tiên phục dụng nó mới có thể xảy ra tình huống này, về sau cũng không xuất hiện rõ ràng như thế, nếu không thì hắn quả thật có một chút e sợ. Loại thống khổ này, thật sự là chịu một lần đã là quá đủ. Bất quá, lần sau nếu muốn trải qua thống khổ như vừa rồi cũng không được, bởi tạp chất trong cơ thể đã bị tống xuất ra gần hết ở lần phục dụng viên đan dược Bồi Nguyên Đan đầu tiên rồi, chính là mấy cái chất bẩn đóng quanh cơ thể mà vừa được hắn tẩy rửa đi. Nếu tiếp tục dùng, bất quá chỉ làm cho cơ thể càng thêm thuần tuý, càng thêm chắc chắn mà thôi. Trừ phi có được loại nhất giai trung cấp Bồi Nguyên Đan trân quý hơn mới có thể cải thiện thể chất thêm một bậc nữa.

-------------------------------

*Bồi nguyên cố bổn: bổ trợ tinh thần và thân thể.