Chương 8: Khí điện
Thần Cấm Chi Địa, siêu việt Thiên Võ Đại Lục gấp mấy cấp độ. Như Cửu Tinh Thần Đế Quyết, trước khi chưa vào Thần Cấm Chi Địa, Tần Trần cơ hồ còn không tin trên đời có công pháp thần kỳ đến thế.
Nguyên nhân là vì công pháp có ghi rõ, chỉ có người ở Ngưng Mạch Kỳ đả thông mười hai đạo kinh mạch mới có tư cách tu luyện Cửu Tinh Thần Đế Quyết. Có điều thân thể đả thông mười hai đạo kinh mạch, lại muốn ở Ngưng Mạch Kỳ làm được thì trong toàn bộ lịch sử mấy vạn năm của Thiên Võ Đại Lục, Tần Trần còn chưa nghe nói qua.
Kiếp trước mặc dù là thiên tài đứng đầu Võ Vực, cũng chỉ có thể đả thông mười một đạo kinh mạch, đây là cực hạn. Ấy vậy mà bên trong Cửu Tinh Thần Đế Quyết lại có ghi chép phương pháp đã thông mười hai đạo kinh mạch.
“Kiếp trước lúc ta đạt được Cửu Tinh Thần Đế Quyết đã là Bát giai Võ Hoàng, đã đặt nền mống từ lâu. Hôm nay nếu ông trời đã cho cơ hội sống lại, không tu luyện Cửu Tinh Thần Đế Quyết thì quả thực uổng phí lần sống lại này.”
“Chỉ là...”
“Ta bây giờ tu vi là Nhân Cấp, bảy đạo kinh mạch đã định hình, trừ phi phá rồi lại lập, bằng không không có khả năng đả thông mấy đạo kinh mạch còn lại...”
“Bọn người Phong Thiếu Vũ nóng lòng động thủ, chỉ sợ là muốn lấy Cửu Tinh Thần Đế Quyết trên người mình a?”
Ánh mắt Tần Trần sáng như sao trời.
Hắn trầm tư một lát, liền mở cửa bước nhanh ra ngoài.
“Mẫu thân, ta muốn ra ngoài một chút rồi liền trở về.”
Tần Trần lên tiếng chào hỏi mẫu thân, bước nhanh rời khỏi Tần phủ.
“Nhớ cẩn thận.”
Tần Nguyệt Trì thấp giọng nói.
“Đừng nên gây chuyện a.”
Câu này nàng cũng không có nói ra miệng, chỉ là âm thầm cầu nguyện trong lòng.
Trên đường đi, tất cả hạ nhân Tần gia gặp phải hắn đều né sang một bên, ngay cả hộ vệ giữ cửa Tần phủ cũng có sắc mặt dị dạng, thái độ cung kính.
Chuyện Tần Trần ở trước mặt Triệu phu nhân giết chết hai tên hộ vệ đã truyền khắp Tần phủ. Trong Tần phủ cơ hồ không còn ai dám xem nhẹ thân phận của vị thiếu gia đặc thù này.
Trên đường lớn.
Vương Đô rất náo nhiệt, Tần Trần bỗng nhiên có cảm giác như là mình không thuộc về thế giới này. Hắn dùng trái tim của mình để cảm nhận cỏ và cây cối ở đây, một người và một cảnh, nhịn không được trong lòng say mê.
Theo trí nhớ, hắn đi vào một con phố vô cùng náo nhiệt, dần dần đi đến con phố phồn hoa nhất Đại Tề Quốc.
Hai bên phố có một loạt các cửa hàng tráng lệ, hùng vĩ cao chót vót.
“Muốn phá rồi lại lập, một lần nữa ngưng tụ kinh mạch thì nhất định phải nhờ đến Thiên Mạch Thần Châm. Mà tài liệu luyện chế Thiên Mạch Thần Châm rất trân quý, chỉ có ở chỗ đông đảo Luyện Khí Sư tập hợp mới tìm được.”
Tần Trần vừa nghĩ vừa đi tới.
Bỗng nhiên một tòa nhà hoa lệ xuất hiện trước mặt, tòa nhà này cao trăm mét, khí thế to lớn, nằm ở một góc phố, chiếm cứ một phương.
Tại thời điểm này trên mặt sân cửa hàng đậu nhiều chiếc xe ngựa xa hoa, người đi đường nối liền không dứt. Có thể thấy được khách nhân đi vào cửa hàng này, không phú tức quý.
“Khí Điện!”
Tần Trần ngẩng đầu, thấy trên tòa nhà có một tấm bảng đề chữ mạ vàng, cất bước đi vào.
Khí Điện, là một trong những thế lực cường đại nhất ở Thiên Võ Đại Lục, có lịch sử lâu đời, nghe đồn rằng được truyền lại từ thời đại viễn cổ.
Tại Thiên Võ Đại Lục, Khí Điện, Dược Sư Điện, Huyết Mạch Thánh Điện và các thế lực cường đại khác đều có thực lực hùng hậu, cho dù là đỉnh cấp đế quốc trên đại lục cũng phải kính ngưỡng vạn phần.
Trong đó Khí Điện là nơi tập trung của toàn bộ Luyện Khí Sư trên thiên hạ. Luyện Khí Sư khắp thiên hạ muốn giám định chức nghiệp, đề thăng phẩm cấp, nhận huy hiệu đều cần đi Khí Điện thực hiện. Mỗi một tòa thành đều có phân bộ của Khí Điện, có điều tổng bộ Khí Điện nằm ở Vương Đô Đại Tề Quốc, các phân bộ ở nơi khác không cách nào so được.
“Không biết chỗ này có tài liệu luyện chế Thiên Mạch Thần Châm hay không?”
Tùy ý đi vào Khí Điện, một tràng thanh âm huyên náo lọt vào tai Tần Trần.
Đại sảnh tại lầu một của Khí Điện rất rộng, đủ loại người đi lại rất náo nhiệt. Chỗ này không có hộ vệ, nhưng vô cùng trật tự.
“Hoan nghênh tiến vào Khí Điện, xin hỏi vị công tử này có cần giúp gì không a?”
Một nữ tử mặc cẩm bào đột nhiên đứng trước mặt Tần Trần mỉm cười nói.
Người này tuổi trẻ, ánh mắt điềm tĩnh, khí thế bất phàm, rõ ràng là đến rất quen thuộc chỗ này mới có thần thái như vậy. Chắc chắn không phải là công tử thế gia bình thường rồi. Tần Vũ Phỉ đánh giá Tần Trần, trong lòng thầm nghĩ.
Tần Trần hơi sững sờ, chợt phục hồi tinh thần. Kiếp trước mỗi lần hắn đi vào tổng bộ Khí Điện Võ Vực thì các Đại trưởng lão, Phó Điện Chủ Khí Điện đã sớm ở cửa nghênh tiếp hắn.
Loại hỏi thăm ôn hòa tùy ý này lại khiến cho Tần Trần có chút không thông. Hắn cười nhạt nói:
- Ta muốn mua những tài liệu luyện khí này, không biết chỗ của ngươi có hay không?
Tần Trần mang giấy bút tới, thần tốc viết ra một danh sách tài liệu đưa cho nàng.
Trần Vũ Phỉ mím đôi môi hồng nhuận, cái miệng anh đào nhỏ nhắn cười nói:
- Công tử nói đùa, Khí Điện chúng ta là nơi có nhiều tài liệu luyện khí nhất Đại Tề Quốc. Nếu như chỗ này không có thì cho dù ngài tìm hết toàn bộ Đại Tề Quốc cũng chưa chắc tìm được.
Trần Vũ Phỉ cười nhận lấy tài liệu, nhìn thật kỹ.
Chỉ là vừa nhìn, nét mặt không khỏi ngẩn ra, ánh mắt từ hiếu kỳ biến thành vô cùng kinh ngạc, nhịn không được cười rộ lên:
- Công tử, mấy món đồ ngươi viết trong đây không có sai chứ? Ta ở Khí Điện đã 4-5 năm nhưng đa số tài liệu mà ngươi ghi, ta cho tới giờ cũng chưa hề nghe qua.
Nghe Trần Vũ Phỉ nói, Tần Trần lập tức cảm thấy lòng nặng nề. Chuyện hắn không muốn phát sinh nhất vậy mà vẫn phát sinh.
Hắn biết Khí Điện của Đại Tề Quốc có chút thiếu thốn cho nên đã đem mấy loại tài liệu cao cấp có khả năng luyện chế Thiên Mạch Thần Châm đổi thành một ít tài liệu bình thường, không nghĩ tới vẫn là không có.
Nếu như không thể luyện chế Thiên Mạch Thần Châm, vậy thì hắn không còn cách nào phá rồi lại lập, lần nữa ngưng tụ khí trì tu luyện Cửu Tinh Thần Đế Quyết rồi.
“Ngươi nhìn lại xem có mấy món này hay không?”
Tần Trần lại viết ra mấy loại tài liệu thay thế rồi đưa cho Trần Vũ Phỉ.
Nếu như ngay cả mấy món tài liệu này cũng không có thì thật sự là phiền toái.
“A, đây không phải là Trần đệ sao? Nghe nói lúc trước ngươi ở trong đại hội thức tỉnh của Học Viện vẫn không thể thức tỉnh huyết mạch phải không nha? Thế nào rồi, không thể thành Võ Giả nên muốn đi làm Luyện Khí Sư à?”
Lúc này một thanh âm giễu cợt đột nhiên từ ngoài cửa truyền vào, theo đó ở ngoài cửa Khí Điện đi đến một nam và một nữ.
Nam tử mặc áo bào trắng, có phong thái phong lưu phóng khoáng, người này chính là nhị ca Tần Trần, con thứ hai của Triệu Phượng, Tần Phấn.
Nử tữ đồng hành cùng Tần Phấn lại chính là một trong tứ đại mỹ nhân Vương Đô, ái giữ Khang Vương Gia, Triệu Linh San.
Triệu Linh San mặc quần dài màu hồng nhạt, khí chất thoát tục. Mới 16-17 tuổi nhưng vóc người cực kỳ nóng bỏng, mặc dù mặc váy nhưng vẫn có thể cảm nhận được vóc người có lồi có lõm của nàng, da của nàng trắng nõn y như là ngọc thạch, vô cùng hấp dẫn ánh mắt mọi người.