Giờ phút này Quân béo là một bộ dáng hoàn toàn không tin, ở trong đầu hắn lúc này là đang suy nghĩ giáo huấn những hỗn đản dám lừa gạt bằng hữu của hắn như thế nào, lại vào lúc này, Quân Thanh Vũ tự mình thi triển trận pháp.
“Quân Thanh Vũ, ngươi……”
Quân béo ngẩn ra, chẳng lẽ Quân Thanh Vũ vẫn tin tưởng trận pháp kia là thật sao? Nàng cũng quá dễ lừa gạt, xem ra sau này không thể để một mình nàng đi ra ngoài mua đồ, miễn cho bị một số hỗn đản bán còn giúp bọn họ kiếm tiền.
Nhưng mà hắn còn chưa nói xong, yết hầu như bị một bàn tay bóp lấy, rốt cuộc phát không ra bất kì tiếng gì.
Hắn liều mạng trợn to đôi mắt thật nhỏ kia, so với thấy quỷ còn khiếp sợ hơn, vẻ mặt kia mười phần ngu si, cả người đều như biến thành một bức tượng, hoàn toàn mất năng lực ngôn ngữ và hành động.
Giả, đây nhất định là giả!
Vết thương trên người hắn dần khép lại cũng là giả……
Khoan đã? Miệng vết thương khép lại?
Lúc này Quân béo mới phản ứng kịp, liều mạng xoa hai mắt, kinh ngạc nhìn vết thương trên người của mình khép lại lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Mụ nội nó!
Thật sự mập mạp có một loại xúc động mắng cha chửi má, nhưng hắn cũng chỉ dám mắng ở trong lòng, bây giờ Quân Thanh Vũ ở trong lòng hắn chính là thân phụ mẫu của hắn!
“Quân Thanh Vũ, trận pháp này là tên ngu xuẩn nào bán cho ngươi? Nhất định ngu xuẩn kia cho rằng đây là hàng giả, muốn hố ngươi, không nghĩ đến khiến ngươi nhặt được một bảo vật, nếu có thể bán qua tay, nhất định có thể vét được một khoản lớn.”
Quân béo vuốt cằm, nở nụ cười âm hiểm. Hắn luôn không liên hệ trận pháp và Quân Thanh Vũ vào nhau, thật sự là bọn họ biết nhau mười mấy năm, hiểu lẫn nhau cũng là tận gốc rễ, trước nay chưa từng thấy nàng lui đến với Luyện Trận Sư gì cả.
“Mập mạp.” Quân Thanh Vũ mỉm cười vỗ bả vai của mập mạp: “Về sau chúng ta sẽ không thiếu tiền, đây là bảo đảm lúc trước ta vói với ngươi, cho nên trận pháp tự ngươi giữ dùng đi, chờ đến lúc không cần thì lại bán nó đi.”
“Ý của ngươi là nói, trận pháp này đưa ta?” Mập mạp lập tức kích động nhảy dựng lên, nắm tay Quân Thanh Vũ, cảm động đến rơi nước mắt nói: “Quân Thanh Vũ, ngươi đối ta thật tốt, năm phụ mẫu lão tử còn sống cũng chưa từng đối xử tốt với ta như vậy, cho nên lão tử làm một quyết định vĩ đại, từ nay về sau, ngươi chính là phụ mẫu tái sinh của ta, ta nhất định sẽ coi ngươi như thân nương mà hiếu kính.”
Nháy mắt sắc mặt của Quân Thanh Vũ đen như đáy nồi, nàng vội vàng rút tay mình ra, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi vẫn là để hiếu kính của ngươi lại cho nhạc mẫu tương lai của ngươi đi, ta không đảm đương nổi.”
“Không không không! Sao nhạc mẫu tương lai của ta có thể so sánh với thân nương ngươi? Ngươi chính là thân nương của ta, có lẽ kiếp trước chúng ta chính là quan hệ mẫu tử, kiếp này trùng sinh ở một gia tộc, nói không chừng chính là vì kéo dài tình nghĩa mẫu tử kiếp trước, nương, người tuyệt không có thể không nhận con.”
Mập mạp càng nói càng thái quá, Quân Thanh Vũ đã rất nhiều lần đều thiếu chút nữa không nhịn được đấm lên mặt hắn.
“Một mình ngươi ở đây từ từ lầm bầm đi, mặt khác, đừng nói ta biết ngươi!” Hít sâu vào một hơi, Quân Thanh Vũ kiềm nén xúc động muốn đánh mập mạp này một trận, trong khi hắn nói lải nhải thì bước nhanh ra ngoài.
Nếu muộn hơn chút nữa, nàng sợ không khống chế được mình ném hắn ra ngoài!
Nửa tháng sau, ở trong chờ mong của mọi người, rốt cuộc ngày hội đấu giá kia cũng đã đến……
Sáng sớm, trong sảnh ngoài Quân gia, nhị gia cười tủm tỉm nhìn thiếu nữ cúi đầu trước mắt, cố gắng để giọng nói của mình nghe thấy tương đối dịu dàng.
“Hải Nhi, vừa rồi nhị bá nói ngươi có nghe thấy không?” Thiếu nữ luôn cúi đầu, nhã nhặn lịch sự mà hiện vẻ dịu ngoan, vừa thấy chính là con cừu con trong lòng không có bất kì chủ trương gì.
“Nhị bá, Hải Nhi sẽ dựa theo ngươi phân phó đi làm.” Giọng nói của Quân Thanh Hải ôn nhu, tóc đen thả tung xuống, che nửa khuôn mặt của nàng.
Nhưng từ nửa khuôn mặt khác có thể nhìn ra da thịt như ngọc của thiếu nữ, bóng loáng mịn màng, tóc đen hơi tán có một loại ý nhị không nói nên lời.
Trong lòng Quân nhị gia xúc động một trận, nhưng đây là nữ nhi của tam đệ, là thân chất nữ của mình, cho dù lại nhiều xúc động cũng cần phải khống chế.
“Hải Nhi hiểu là tốt, chờ sau khi chuyện thành, ta có thể làm chủ để cho ngươi đi tầng ba Tàng Thư Các chọn một quyển võ kỹ.”
Tầng ba Tàng Thư Các, ở toàn bộ Quân gia cũng chỉ có Quân Mộng Liên có tư cách bước vào, cho dù là nhi tử của Quân nhị gia cũng không thể đi vào tầng ba kia.
Cho nên, Quân Thanh Hải không thể không động tâm.
Lúc này sau chân núi, Quân Thanh Vũ đang tu luyện bất ngờ bị một tiếng đá cửa khiến cho hỗn loạn.
Mập mạp đột nhiên từ ngoài cửa chạy vào, khi nhìn thấy Quân Thanh Vũ hoàn hảo không tổn hao gì, mới nhẹ nhàng thở ra, thầm nói: “Ngươi tu luyện thì tu luyện là được rồi, đóng cửa làm gì? Gọi nửa ngày cũng không ai thưa, hại ta cho rằng ngươi xảy ra chuyện gì.”
Quân Thanh Vũ sửng sốt một chút, vừa rồi nàng như đi vào một thế giới kỳ diệu, cho nên không nghe được tiếng của mập mạp gọi nàng……
“Mập mạp, ngươi đến tìm ta là có chuyện gì?” Nhíu mày, Quân Thanh Vũ nhìn về phía mập mạp.
“Quân Thanh Vũ, ngươi không nghe nói sao?” Mập mạp đi nhanh về phía Quân Thanh Vũ, hưng phấn nói: “Mấy ngày nay đã sớm truyền đến ồn ào, nghe nói thương hội Cảnh Nhân tổ chức một hội đấu giá, vật phẩm sở chụp vẫn là Tụ Linh Trận cỡ nhỏ, chậc chậc, thật không ngờ đến là có loại phương pháp bán đấu giá này, đoán chừng hôm nay mấy đại gia tộc ở Quận Thành đều sẽ đánh nhau túi bụi, cho nên ta đến tìm ngươi đi xem náo nhiệt.”
Quân Thanh Vũ ngáp một hơi, không hứng thú nói: “Loại náo nhiệt này thì có cái gì hay?”
“Quân Thanh Vũ, suốt ngày ngươi buồn bực ở Quân gia, cũng nên đi ra ngoài hít thở không khí, dù sao kỳ hạn ba tháng còn có một thời gian nữa, ngươi hãy cho mình quyền được thả lỏng.”
Hắn đã hạ quyết tâm, hôm nay cho dù như thế nào cũng phải kéo Quân Thanh Vũ ra ngoài phơi nắng.
Đột nhiên, tay Quân Thanh Vũ không cẩn thận đụng phải thiệp mời trên giường, đây là hai ngày trước Triệu lão phái người đưa đến, nàng vốn không định đi, bất nhưng nếu mập mạp đã mở miệng, vậy thì xem náo nhiệt này đi.
“Chúng ta đi thôi.” Quân Thanh Vũ từ trên chiếu đứng lên, quay đầu nở một nụ cười nhàn nhạt.
……
Thương hội Cảnh Nhân lúc này, Triệu lão đang trò chuyện với Cảnh Nguyệt Hiên về tất cả công việc bán đấu giá lần này, bất ngờ bị một giọng nói chặn ngang, mày trắng của ông khẽ nhíu lại, quay đầu nhìn về phía thị vệ đang cung kính khom người ở trước mặt ông.
“Có chuyện gì?”
Thị vệ ôm quyền, cung kính đáp: “Ngoài cửa có một thiếu nữ tự xưng là nữ nhi của cố tam gia Quân gia đến cầu kiến Triệu lão.”
“Nữ nhi của Quân tam gia? Chẳng lẽ là tiểu nha đầu kia?” Triệu lão ngẩn ra, không nhịn được hưng phấn: “Ta và cảnh công tử vừa mới nhắc đến nha đầu kia, nàng lại tự mình đến, mau mời nàng vào.”
“Vâng, Triệu lão.”
Ôm quyền, thị vệ cung kính lui ra ngoài.
Ngoài cửa, Quân Thanh Hải khẽ cúi đầu, không hiện vẻ nôn nóng chút nào, cho dù nhị gia nhiều lần bảo đảm, nàng cũng không cho rằng với nhân vật như Triệu lão sẽ gặp mình, bởi vậy từ lúc bắt đầu nàng cũng không ôm hy vọng gì.
Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, vẻ mặt của thị vệ tôn kính xuất hiện ở trước mặt nàng: “Tiểu thư, Triệu lão chúng ta mời ngươi đi vào.”
Quân Thanh Hải không nhịn được ngây ngốc, thị vệ này lại dùng từ mời với nàng? Chẳng lẽ Triệu lão và phụ thân thật sự có quan hệ tốt như thế sao? Thật là yêu ai yêu cả đường đi?
Nghĩ đến đây, trong lòng nàng có vài phần kỳ vọng.
Nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ, là có thể tiến vào tầng ba Tàng Thư Các chọn võ kỹ.
“Đến rồi sao?” Triệu lão cười ha ha, quay đầu nhìn ra ngoài cửa, trong nháy mắt, ông sửng sốt một chút, bởi vì đi vào không phải là Quân Thanh Vũ như ông dự đoán, mà là một thiếu nữ xa lạ…