Nhìn thấy chưởng ấn đó, ánh mắt tất cả mọi người nhìn Triệu Bân như sắp… Lé đến nơi.
Nếu bọn họ không nhìn lầm thì đó rõ ràng là Lăng Tiêu Băng Ấn của Hàn Tuyết cơ mà! Sao sang đến miệng ngươi lại biến thành Đại La Thiên Thủ, hơn nữa còn đặt cho cái tên nghe đáng ghét như thế.
“Tại sao hắn lại biết đến bí pháp này”.
Hàn Tuyết khẽ nhíu đôi mày xinh đẹp lại, ở đây chỉ có cô ta là người thấy rõ nhất.
Cái gì mà Đại La Thiên Thủ, đó rõ ràng là Lăng Tiêu Băng Ấn của cô ta.
Chuyện gì thế không biết, đổi tên cái là thành của người rồi hả?
“Ta không cần biết, nói chung là ta thực hiện được đấy”, với độ dày của da mặt Triệu Bân thì chắc chắn hắn sẽ nói thế.
Cuối cùng Triệu Bân cũng đã dùng đến đại chiêu, hai ngón tay khép lại, từ trên trời rơi xuống, tạo thành một luồng kiếm quang màu vàng, bên trong có những tia sét xé rách tất cả, cũng có khí huyền hoàng quanh quẩn, sức mạnh nghiền nát mọi thứ.
“Cái tên đó mặt dày không sao tả nổi rồi”, Kiếm Nam bùi ngùi nói.
“Nếu ta không nhìn lầm thì hắn đang muốn dùng… Cực Diệt Thiên Linh của Liễu Như Nguyệt”.
“Ừm, chỉ đổi cho nó một cái tên khác mà thôi”.
“Tiện thể, còn bỏ thêm mấy cái chú ngữ chẳng có tí tác dụng gì”.
“Hắn còn biết cả Cực Diệt Thiên Linh của ta?”, Liễu Như Nguyệt thì thào.
Dù có bỏ thêm một đống chú ngữ thì vẫn không thể che giấu đi sự thật rằng đó là Cực Diệt Thiên Linh.
“Nói bậy, đó là quyết Cửu Tự Tru Tiên mà ta cải tiến thành”.
Nếu Triệu Bân mà mạnh miệng lên thì chắc chắn đó sẽ là kịch bản của hắn.
Nhìn kiếm quang từ trên trời lao xuống, tiếng bàn luận bên dưới vang vọng, tất cả những đại chiêu đáng sợ mà các đệ tử yêu nghiệt trước đó hắn đều dùng rất thoải mái! Không chỉ dùng thoải mái mà sức mạnh còn vượt xa bản thể.
Học trộm thật ư?
Có thể học được nhanh thế ư?
Cái này thì Triệu Bân cũng chẳng biết gì.
Chẳng biết tại sao, từ khoảnh khắc nào đó thì hắn học cái gì cũng nhanh, nhanh đến mức cả hắn cũng không dám tin.
“Thiên phú của hắn… Hình như càng ngày càng mạnh”.
Nguyệt Thần khẽ nói, cả người làm sư phụ như cô ta cũng thấy nghi ngờ.