Vô Thượng Niết Bàn

Chương 163: Chính Sách Ba Sạch



Đám người xem bên ngoài tránh ra, Hoắc Hải Ba dẫn người rời khỏi cửa hàng, lại có thủ hạ dán tất cả niêm phong cửa hàng lại,

Hoắc Hải Ba nhìn chung quanh, vung tay dẫn người đi tới cửa hàng tiếp theo. Dân tình thi nhau bình phẩm, xem ra Thành chủ tân nhậm chuyến này định chơi lớn. thi hành chính sách ba sạch, Giết sạch, đốt sạch, phá sạch.

Ở Một khu khác Toàn Phong đang đứng trước một cửa hàng luyện yêu đan lớn có tên là Nhất Oa Phong vung tay lên, quát lớn:

- Tìm kiếm cho ta!

Đội ngũ sau lưng tiến vào trong cửa hàng, một đám người trực tiếp đập phá, bên trong có tiếng gào khóc thảm thiết, từng khách hàng sợ hãi chạy ra ngoài.

Toàn Phong khí vũ hiên ngang đi vào trong cửa hàng, cảm thấy có cảm giác thành tựu. trước kia hắn bất quá chỉ là gác cổng, không ngờ cũng có lúc phong cương đại lại thế này.

Tên Chưởng quầy cả kinh đi ra, hắn quát lớn:

- Toàn Phong, ngươi làm gì?

Toàn Phong chỉ cười lạnh, nói:

“ Thành chủ đại nhân nhận được thông báo, nói cửa hàng của ngươi cất giữ hàng cấm của Thú Vực, cho nên tới đây điều tra.”

“Đây là gia sản của nhà ngoại Phúc Lâm Yêu Vương ngươi dám”

Toàn Phong nói:

“Dám hay không ngươi sẽ biết ngay bây giờ”

Đoạn hắn quay lại quát đám thuộc hạ:

“Các ngươi còn đứng đó làm gì, hay để bản đội trưởng đích thân ra tay”

Tên chưởng quầy này thức thời hơn Bạch Phụng, hắn không dám chống đối, hắn biết hậu quả nếu công khai chống đối các vị yêu tôn.

Toàn Phong cười ha ha, hắn trực tiếp đạp văng một cửa tủ, ở trước mắt bao người cầm ra một bình thủy tinh lớn như quả đấm, bên trong có chất lỏng màu đen, làm bộ thi pháp kiểm tra, lại đưa tới trước mặt tên chưởng quầy, hỏi:

“- Đây là vật gì?, sao ta cảm giác nó giống tinh chất Linh Lung Quả. một trong mười thứ liệt vào hàng cấm của thú vực như vậy”

Tim của tên chưởng quầy nhảy một nhịp, nhưng hắn vẫn lắc đầu

“- Không biết!”

Toàn Phong lại quát:

“- Dám tư tàng hàng cấm, người đâu! Kiểm tra, phong điếm, mang tất cả nghi phạm trở về.’

Tên chưởng quầy này không phản kháng, trơ mắt nhìn từng thứ quý giá trong cửa hàng bị mang đi, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:

- Dám dùng thủ đoạn này để vu oan hãm hại, ta muốn xem các ngươi khóc như thế nào.

- Còn dám mạnh miệng!, người đâu dạy dỗ hắn một chút”

Phanh!

Một cú đá từ đâu không biết, Miệng Tên chưởng quầy này huyết nhục mơ hồ, máu tươi hòa với răng nát vụn bay ra ngoài, thân thể cũng bay đi đụng nát cái bàn, đầu óc choáng váng.

“Lôi tất cả đi”

Toàn Phong phất tay nói một câu, lập tức có mấy người lao tới Rất nhanh, cả cửa hàng bị niêm phong, Toàn Phong gác tay đứng nhìn cửa hàng bị phong ấn, ánh mắt kiêu ngạo đảo qua đám người chung quanh, nhìn thấy bọn chúng hoảng sợ tránh né ánh mắt của mình, trong nội tâm sảng khoái khó nói thành lời.

Không nói hậu quả của việc này thế nào, nhìn thấy những cửa hàng có bối cảnh cường đại không thèm nhìn mình, mình còn phải khách khí với người ta, chưa bao giờ thống khoái như hôm nay, muốn đánh thì đánh, muốn nện thì nện, mặc kệ ngươi có bối cảnh hay chỗ dựa gì, tất cả đều phải cúi đầu xuống!, cảm giác này một tên đi lên từ gác cổng như hắn mới được hưởng thụ lần đầu.

Tại một cửa hiệu cầm đồ ở đông thành, Một đám thú dịch vây quanh nơi đây, đám người đang giao dịch bên trong bị đuổi ra ngoài, cả đám thú dịch tiến vào bắt người.

Hứu Báo là tê của chưởng quầy tọa trấn nơi đây, hắn vừa đi xuống đã bị đao thương gác lên cổ, hắn nhìn chung quanh và hỏi:

“- Chư vị đại nhân, có ý gì?”

Tam Hải, cười nói:

“Bản đội trưởng nhận được thông báo, các cửa hàng nằm trong thương hội của thiên kê tộc cấu kết với nhau chuẩn bị mưu phản, có thông báo nói của hàng nhà ngươi cũng liên lụy vào, liên quan trọng đại không dám xem thường, Thành chủ đại nhân nghiêm chỉ điều tra! Nếu cửa tiệm các ngươi phối hợp, mọi chuyện không có gì, còn nếu không, ngươi chờ gánh chịu lửa giận của Thành chủ đi.”

Mưu phản? Nói đùa gì vậy? Hữu Báo im lặng, hắn cũng biết thương hội đang cấu kết đả kích Bạch Thành chủ, nhưng cửa hiệu của hắn rõ ràng chưa hề tham gia

“Thế nào”

Tam Hải hỏi lại

“Tất cả lại đây, chờ người của phủ thành chủ kiểm tra”

Hữu Báo chưởng quầy nói với người chung quanh.

“Tốt lắm, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ta nhớ tên của ngươi, nhất định sẽ nói tốt cho ngươi trước mặt thành chủ”

Rất nhanh có người đi lên, trực tiếp động thủ phong tu vi của bọn họ, vơ vét nhẫn trữ vật và vòng tay trữ vật không còn, tất cả mọi người không ai chạy thoát, đều bị bắt đi, tiệm cầm đồ cũng bị cướp sạch không còn, cửa hàng cũng bị niêm phong...

Trên nóc một số đình viên có vô số phương thế lực đang quan sát, cả đám đều đang dùng mọi cách có thể để báo tin cho thế lực phía sau mình, chuyện này quả thực động trời, không báo không được,.

Cả Khô Lâu thành bị bao vây bốn phía, có chút tu sĩ đang giao dịch không rõ xảy ra chuyện gì, trong nội tâm có quỷ, cảm thấy không ổn, muốn chạy trốn ra xa, ai ngờ chạy tới cửa thành thì phát hiện nó đã đóng kín, người bên trong ra không được, người bên ngoài không thể vào.

Tóm lại cả ngôi thành huyên náo gà bay chó chạy, bầu không khí cực kỳ bất an bao trùm các nơi.

“Ông chủ, ông chủ, xảy ra đại sự! Bốn cửa thành đều bị phong bế, đội ngũ phủ thành chủ xuất động khắp toàn thành, bốn đội trưởng tự mình dẫn đội tiến hành điều tra rất nhiều cửa hàng! Đã bắt đi rất nhiều người! Rất nhiều cửa hàng bị cướp sạch và niêm phong! Những thú dịch kia động là giết người, phàm là người hơi phản kháng, không cần lý do gì cả, chém giết ngay tại chỗ.

Một của hàng bán linh thảo, một tên tiểu nhỉ vừa thở vừa báo cáo. Lão chưởng quầy nơi đó, kinh ngạc nói

- Tại sao lại như vậy?

Lão ra ngoài nghe ngóng động tĩnh bên ngoà ira rồi mới phát hiện, người xem náo nhiệt không chỉ có bọn họ, quanh đều có người đang đứng.. Trên đường phố không xa có tiếng gào khóc thảm thiết và âm thanh cầu xin tha thứ, sau đó là tiếng binh bốp, tiếng cầu xin tha thứ biến mất, chỉ thấy một đám thiên binh thiên tướng bước ra khỏi cửa hàng có bối cảnh, đao thương chiến giáp đủ cả, đằng đằng sát khí.

Không phải chờ đâu xa, lão chưởng quầy nhìn thấy một đội thú dịch đang bay về phía cửa tiệm nhà mình.

“Mau đóng cửa lại, báo lên trên”

Thế nhưng còn chưa kịp làm gì, Thử Kim đã phất tay ra lệnh một tiếng, trực tiếp đạp bay đại môn tiệm tlinh thảo nhà lão, niêm phong cửa hàng, bắt tất cả mọi người đi.

bốn phía, ở nơi nào cũng có người của phủ thành chủ đi ra đi vào, không khí vô cùng áp lực, không ít người quan sát lại cảm thấy bất an.

Cửa tiệm lớn nhất trong thành chính là của Thiên Kê Tộc, một đám Thú dịch nhảy vào, không nói hai lời, trực tiếp đánh nát các tủ trưng bày thu lấy mọi đồ vật có giá trị

Trước đó đám tiểu nhị thiên kê tộc đang xem náo nhiệt cũng bị dọa sợ, không nghĩ tới nhà mình cũng có phần.

Thiên Ứng, người đại diện của cửa tiệm này đang chú ý thế cục bên ngoài cũng xuất hiện bên trong chính điện cửa hàng, nhìn thấy bóng người nghênh ngang đi vào bên trong, hắn nói:

- Toàn Phong, ngươi làm cái quỷ gì?., đây là Thiên Kê tộc

- Ha ha!

Toàn Phong cười nói:

“Thành chủ đại nhân nhận được thông báo, có người tố giác các thương hội của nhà các ngươi liên kết với nhau ý đồ mưu phản, Thành chủ đại nhân lệnh cho ta đến đây kê biên tài sản, cố ý thông báo ta, bảo ta chuyển cáo với thiên kê tộc các ngươi phối hợp, thành chủ đại nhân còn nói, nếu các ngươi ngoan cố, ngài không ngại diệt tộc./