Lúc đám người Độc Cô Mạc Trắc rời đi, sắc mặt Sở Vân Bắc lập tức thất thần ngồi liệt trên ghế, nhìn Tiêu Phàm nói:
- Kiếm huynh, ta chỗ nào có thể kiếm ra 20 ức Cực Phẩm Hồn Thạch?
- Ta cũng không bắt ngươi kiếm ra 20 ức Cực Phẩm Hồn Thạch.
Tiêu Phàm thản nhiên nói, lại uống một chén Túy Trường Sinh vào trong bụng.
- Ta...
Sắc mặt Sở Vân Bắc tái nhợt, cũng không phải hắn thua không chịu nổi, mà là một khi thua chính đánh là mặt Sở gia.
Sở Vân Bắc tại Sở gia lúc đầu không phải rất được người chào đón, lần này náo ra nhiều chuyện lớn như vậy, nếu như bị những người khác biết rõ, đoán chừng địa vị hắn lại phải giảm bớt đi nhiều.
- Yên tâm, không phải là tiến vào tầng thứ tám à, ta cam đoan ngươi sẽ không thua!
Tiêu Phàm cười nói, hắn ngồi ở kia vân đạm phong khinh, lẳng lặng chờ đợi bốn người Độc Cô Mạc Trắc đến.
Cũng ở nơi này nửa canh giờ, tin tức Sở Vân Bắc cùng đám người Độc Cô Mạc Trắc đánh cược lan truyền nhanh chóng, nhất là Thiên Thánh Lâu đã sớm sôi trào lên.
- Các ngươi nghe nói gì chưa, Sở Nhị Thiếu chuẩn bị cùng Độc Cô gia tộc cùng Mộ Dung gia tộc mấy người đánh cược, xem ai có thể xâm nhập tầng thứ tám, tặng thưởng đạt đến 20 ức Cực Phẩm Hồn Thạch.
- Ngươi có phải nghe lầm hay không, xác định không phải 20 ức Thượng Phẩm Hồn Thạch, mà là 20 ức Cực Phẩm Hồn Thạch?
- Chính là 20 ức Cực Phẩm Hồn Thạch, đến thời điểm ai cầm không ra liền dùng mệnh đến hoàn lại, lần này Sở Nhị Thiếu chơi lớn rồi.
- Đúng vậy, Sở Nhị Thiếu bình thường tự cho là đúng cũng liền thôi, người Sở gia Cổ Thành đều sợ hắn, cũng sẽ nhường cho hắn, nhưng lần này thiên tài Cổ Tộc khác khẳng định sẽ không để cho hắn lấy, đến thời điểm mất mặt vẫn là Sở gia.
- Chúng ta nhanh đi, hiện tại có không ít người tiến về tầng thứ bảy, chậm một chút nữa liền bỏ lỡ.
... Thiên Thánh Lâu khắp nơi đều đang nghị luận sự tình đánh cược lần này, rất nhiều cường giả đã nhanh chóng hướng tầng thứ bảy tiến đến.
Người có thể tiến về tầng thứ bảy ngược lại là có không ít, rất nhanh tầng thứ bảy Thiên Thánh Lâu liền tụ tập trên trăm tu sĩ, có thể đạt tới nơi này đều là Chiến Thánh trung kỳ trở lên.
Trong phòng, mấy người Tiêu Phàm đang thưởng thức Túy Trường Sinh, đột nhiên một tràng tiếng gõ cửa truyền đến, ngay sau đó Dịch Bằng đi tới.
- Thiếu chủ, Nhị Thiếu, có tin tức không tốt, hiện tại tất cả mọi người biết rõ sự tình các ngươi cùng Độc Cô Mạc Trắc bọn hắn đánh cược, tầng thứ bảy đã tụ tập trên trăm tu sĩ, bên ngoài Thiên Thánh Lâu càng là vây chật như nêm cối.
Sắc mặt Dịch Bằng có chút khó coi.
Hắn như thế nào không biết, những người này đều là đến xem trò hay của Sở Vân Bắc.
Sở Vân Bắc nghe vậy, cơ thể hơi run lên, hắn hiển nhiên cũng không nghĩ đến sự tình sẽ phát triển nhanh như vậy, không khỏi nổi giận mắng:
- Là tên khốn kiếp nào truyền đi, muốn hại ta? Nếu như để cho ta biết rõ, ta nhất định làm thịt hắn.
- Trừ bọn Độc Cô Mạc Trắc ra thì còn có thể là ai?
Tiêu Phàm đặt chén rượu xuống, trên mặt lộ ra một vẻ đạm nhiên.
- Kiếm huynh, lúc này ngươi còn cười a? Độc Cô Mạc Trắc bọn hắn tự tin như vậy nhất định là có chỗ ỷ vào, bọn hắn thông qua tầng thứ tám khẳng định không có bất cứ vấn đề gì.
Sở Vân Bắc cười khổ nói.
- Bọn hắn không có vấn đề, chẳng lẽ chúng ta có vấn đề sao?
Tiêu Phàm cười nói, một bộ tính trước kỹ càng:
- Toàn thành đều biết rõ việc này, đó là chuyện tốt, Sở Nhị Thiếu ngươi lần này khẳng định nổi danh, hơn nữa, ta tin tưởng thực lực Nhị Thiếu ngươi.
- Kiếm huynh, ngươi nên biết rõ, ta nếu là đi cửa sau tiến vào tầng thứ tám không có
bất cứ vấn đề gì, nhưng đường đường chính chính đi lên ta...
Sở Vân Bắc một bộ mặt như ăn mướp đắng, đối với lần đánh cược này, hắn căn bản không có bất kỳ lòng tin.
- Ngươi không cần lo lắng, ngươi chỉ cần dựa theo ta đã nói với ngươi làm là được, ngược lại là công chứng viên.
Tiêu Phàm lắc đầu, ý hắn là thực lực công chứng viên, nhất định phải chấn nhiếp đối phương.
- Yên tâm, Sở Thanh Dương thực lực không kém, đến gần vô hạn Chiến Thánh đỉnh phong.
Sở Vân Bắc hít sâu một cái nói.
- Đi thôi, bọn hắn cũng đến rồi.
Tiêu Phàm gật đầu, đi về phía cửa, Dịch Bằng vội vàng mở cửa phòng ra.
Mấy người rất nhanh đi tới một vị trí bình đài, nơi này là vị trí thông hướng tầng thứ tám.
Đồng dạng, tu sĩ muốn mạnh mẽ xông tới Hồn Giới đều phải để lại phát huy không gian, cho nên bình đài cũng lớn, đủ để dung nạp hơn trăm người mà không lộ vẻ chen chúc.
Hơn nữa cái sân thượng này bị Hồn Giới gia cố, cho dù Chiến Thánh đỉnh phong cũng chưa chắc có thể tuỳ tiện hủy hoại
Lúc Tiêu Phàm cùng Sở Vân Bắc đi tới, Độc Cô Mạc Trắc bọn hắn đã chờ đợi lâu ngày, nhìn thấy hai người đi tới, mấy người quăng tới ánh mắt cười lạnh.
- Ai tới trước!
Độc Cô Mạc Trắc thản nhiên nói.
- Chớ nóng vội.
Sở Vân Bắc ra vẻ trấn định nói:
- Chúng ta trước định vị quy củ lại nói, cũng coi như có một cái căn cứ.
- Ngươi muốn như thế nào? Chớ không phải Sở Nhị Thiếu sợ à.
Mộ Dung Lãng Trần cười lạnh nói, hắn hận không thể đánh cược lập tức bắt đầu.
- Sở Vân Bắc ta còn không biết chữ sợ viết như thế nào.
Sở Vân Bắc tận lực để bản thân bảo trì bình tĩnh, nói ra:
- Các ngươi muốn cược, ta bồi các ngươi, nhưng không thể ta một Chiến Thánh sơ kỳ, một người độc chiến bốn người Chiến Thánh trung kỳ các ngươi.
Đương nhiên cũng không phải không thể, bất quá
ta một người cùng các ngươi bốn người so, ta nếu là thua, chỉ bồi các ngươi 5 ức Cực Phẩm Hồn Thạch mà nói cũng không có vấn đề.
- Sở Nhị Thiếu nói không sai, hắn một người cùng bốn người đánh cược đã thiệt thòi lớn, thua tự nhiên không thể ra Hồn Thạch như nhau.
Có người phụ họa nói ra, những người khác cũng nhao nhao gật đầu, yêu cầu này cũng không được hà khắc.
Sắc mặt mấy người Độc Cô Mạc Trắc khó nhìn, bọn hắn rất muốn nói để Sở Vân Bắc tìm ba người, thế nhưng nếu như Sở Vân Bắc tìm là Chiến Thánh đỉnh phong thì sao?
Bọn hắn chỉ muốn đem Sở Vân Bắc một cước giết chết, vẫn thật không nghĩ tới vấn đề quy củ đánh cược.
- Ngươi bắt đầu không nói như vậy, ngươi nếu không dám nói thẳng thì không cần tìm nhiều cớ như vậy.
Độc Cô Mạc Trắc ngữ khí lạnh như băng nói.
- Cũng được, các ngươi là khách nhân, ta là chủ nhân vẫn là cho khách nhân mấy phần mặt mũi.
Sở Vân Bắc hết sức đại độ nói ra.
Ngừng lại, lại nói:
- Bất quá quy củ vẫn là nhất định, nếu như chỉ có các ngươi có thể xông qua tầng thứ tám, tính các ngươi thắng, nếu như chỉ có ta xông qua tầng thứ tám, coi như ta thắng, nếu là không qua được, hoặc là đều đi qua, cái kia coi như thế hoà không phân thắng bại, như thế nào?
- Đó là tự nhiên, đây quả thực là nói nhảm.
Độc Cô Mạc Trắc đã hơi không kiên nhẫn.
- Ta ý là, thế hoà không phân thắng bại rất không ý tứ, nếu như đều xông qua tầng thứ tám, vậy liền tiếp tục giao đấu, xem ai có thể xông qua tầng thứ chín như thế nào?
Sở Vân Bắc không những không giận mà còn cười nói.
Nói ra câu nói này, hắn trong lòng đều có chút bồn chồn, nhưng Tiêu Phàm bàn giao, hắn lại không dám phản bác.
Độc Cô Mạc Trắc cùng Mộ Dung Lãng Trần mấy người nhìn nhau, cuối cùng Độc Cô Mạc Trắc gật đầu, thập phần tự tin nói:
- Ngươi đã muốn thua triệt để, ta hoàn toàn có thể thành toàn ngươi!
Khi bọn hắn nhìn đến, Sở Vân Bắc đừng nói xâm nhập tầng thứ chín, chính là xâm nhập tầng thứ tám đều không có khả năng, đáp ứng hay không đáp ứng cũng không đáng kể.
- Đã như vậy, vậy trước tiên ký hiệp nghị, ta và Kiếm huynh đã ký tên đồng ý, nếu như các ngươi cảm thấy có thể, ngay tại bên trên ký tên đồng ý. Đúng rồi, còn có hai công chứng viên cũng ký tên đồng ý.
Sở Vân Bắc sớm đã chuẩn bị kỹ càng hiệp nghị cầm đi ra, cười tủm tỉm nhìn mấy người nói.
Bốn người Độc Cô Mạc Trắc tiếp nhận hiệp nghị, trong lòng có loại dự cảm không tốt, luôn cảm giác bị ai lừa, bất quá việc đã đến nước này, mấy người cũng không có đường xoay sở.
Nhiều người như vậy tụ tập ở chỗ này, nếu như hiện tại nửa đường bỏ cuộc, mất mặt chính là bọn hắn.
Chẳng biết tại sao, bốn người trong lòng có chút hối hận, vốn chuẩn bị hại Sở Vân Bắc một lần, nhưng hiện tại bọn hắn cảm giác bị Sở Vân Bắc hại.
- Ai tới trước?
Chờ mấy người ký hiệp nghị, Sở Vân Bắc nói lần nữa.