Vô Thượng Sát Thần

Chương 1236: Hung Đao Đồ Thần



- Tốt.

Sau nửa ngày, Tiêu Phàm vẫn gật đầu.

Làm Tiểu Thiên Địa bản thân hắn vỡ nát tốn thời gian cũng không dài, nghĩ đến Hề Lão cũng không cần tốn quá nhiều thời gian, hơn nữa Hề Lão đối với Phong Ấn Chi Địa so với hắn quen thuộc hơn, có lẽ có thể càng nhanh tìm ra mẫu thân hắn.

- Vòng thứ hai tranh tài hẳn là hôm nay, đừng bỏ qua.

Hề Lão để lại một câu nói liền không gặp thân ảnh, hắn hận không thể lập tức phá vỡ Tiểu Thiên Địa, để nó biến thành Thiên Địa chân chính.

Trong phòng khôi phục bình tĩnh, Tiêu Phàm bố trí mấy đạo Hồn Giới, lúc này mới bắt đầu chân chính quan sát tác dụng Tiểu Thiên Địa.

Oanh!

Một cỗ khí tức cuồng bạo đột nhiên từ thể nội hắn mãnh liệt cuộn trào ra, giống như từng đầu Chân Long đang gầm thét, bá đạo mà mãnh liệt.

- Giải phong hai lực lượng Chiến Hồn, ta lại có loại cảm giác Chiến Thánh cảnh vô địch, dù là Thiên Địa Chi Uy ta cũng không cố kỵ gì.

Tiêu Phàm kinh hãi không thôi.

Cảm thụ được lực lượng tự thân, hắn cảm giác quá không chân thực, rõ ràng chỉ là Chiến Thánh cảnh trung kỳ nhưng hắn cảm giác đối mặt với Chiến Thánh cảnh đỉnh phong cũng có thể kịch chiến một trận.

- Nếu như gặp gỡ Tư Không Vũ, đoán chừng thực lực ta cũng không cần e ngại.

Tiêu Phàm trong mắt phóng một đạo tinh quang, đột nhiên nghĩ tới cái gì:

- Đúng, lần trước được giới chỉ Tư Không Vũ còn không có mở ra.

Nếu như không phải nghĩ đến Tư Không Vũ, Tiêu Phàm còn quên việc này.

Trong bàn tay, lòng bàn tay Tiêu Phàm đột nhiên thêm ra một mai Hồn Giới, Hồn Giới lóe ra vầng sáng nhàn nhạt, xem xét liền không phải mặt hàng phổ thông, chính là thuộc về Cửu Phẩm Hồn Binh.

Trên mặt Tiêu Phàm lộ ra vẻ chờ mong, đây chính là Hồn Giới Tứ Trưởng Lão Chiến Thần Điện a, nghĩ đến trong đó đồ vật không ít.

Một vòng Hồn Lực, vầng sáng liền biến mất không thấy gì nữa, ý niệm Tiêu Phàm thăm dò vào bên trong Hồn Giới, sau một khắc, ánh mắt Tiêu Phàm mở rộng.

Không gian Hồn Giới trong tay hắn thập phần to lớn, vậy mà rộng chừng trăm trượng, hơn nữa bên trong Hồn Giới còn chất đầy đồ vật, Tiêu Phàm một cái quét không hết.

Bên trong có pháp bảo đại khái chia làm bốn khu vực, phân biệt là Hồn Thạch, Dược Tài, Hồn Binh cùng tạp vật.

Thô sơ giản lược quét khu vực Hồn Thạch một cái, Cực Phẩm Hồn Thạch như núi, số lượng trong lúc nhất thời đếm không ra, bất quá Tiêu Phàm tính ra một cái, chí ít không thua 40 ức Cực Phẩm Hồn Thạch.

Hơn nữa còn có không ít Thượng Phẩm Hồn Thạch, chỉ là tương đối ít mà thôi, bởi vì Thượng Phẩm Hồn Thạch đối với chiến Thánh Cảnh đỉnh phong Tư Không Vũ cơ hồ không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Về phần Trung Phẩm cùng Hạ Phẩm Hồn Thạch cơ hồ không có, trừ cái đó ra, còn có mấy trương Hồn Thạch Tạp, Tiêu Phàm cũng lười xem, về sau rời đi Sở gia Cổ Địa, đi ngoại giới tìm nơi có thể hảo hảo điều tra một cái.

- Nha, không hổ là Chiến Thần Điện Tứ Trưởng Lão, thực sự là giàu đến chảy mỡ a.

Tiêu Phàm trong lòng thầm mắng nói:- A, đây là cái gì?

Tiêu Phàm đột nhiên phát hiện giữa đống Cực Phẩm Hồn Thạch còn trưng bày mấy cái hộp ngọc, bên trong tản ra chi khí ba động cực kỳ nồng đậm.

Mở ra, mấy cái hộp ngọc liền xuất hiện ở trong tay Tiêu Phàm, mở ra xem, một khối ngọc thạch toàn thân lam sắc in vào tầm mắt mắt.

Lam sắc ngọc thạch phát ra huyền diệu ba động, hít một cái, Tiêu Phàm cảm giác toàn thân thư thái, tất cả lỗ chân lông đều thư giãn ra.

- Thần Thạch!

Tiêu Phàm trong nháy mắt nghĩ đến cái gì, trên mặt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, hộp ngọc có bốn cái, nói cách khác có bốn khối Thần Thạch.

- Hề Lão nói Tiểu Thiên Địa dựa vào Thần Lực trưởng thành, qua một lúc hảo hảo thử một lần.

Tiêu Phàm cẩn thận từng li từng tí để ở một bên, lần nữa nhìn về phía khu vực Dược Tài.

Từ Nhất Phẩm đến Cửu Phẩm Linh Dược đều có không ít, hơn nữa phẩm giai càng cao, chủng loại càng nhiều, bởi vì ở trong mắt Tư Không Vũ, Linh Dược cấp thấp đã không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Tiêu Phàm sớm đã cười không ngậm được miệng, cái này không mở ra còn tốt, vừa mở ra thật đúng là đem hắn giật mình.

Khó trách Túy Ông lúc sắp chết đều muốn đem Hồn Giới cho hắn, có Hồn Giới này, Tu La Điện trưởng thành tuyệt đối thuận lợi hơn rất nhiều.

Tiêu Phàm cũng lười đi đếm kỹ từng cái, trong lòng hắn đã có dự định, chờ cứu cha mẹ mình, gia gia cùng Sở Linh Nhi rời Cổ Thành Sở gia, liền để Tần Mặc bọn hắn gia nhập Tu La Điện.

Đương nhiên, nếu như có thể để Hề Lão gia nhập đó là không thể tốt hơn, phải biết, không đến mấy năm, Hề Lão vô cùng có khả năng sẽ là một tôn Chiến Thần, ngẫm lại đều cảm thấy thập phần hưng phấn.

Sau đó Tiêu Phàm lại tìm thấy mấy bình Đan Dược có giá trị, mở ra xem lại là Cửu Phẩm Bổ Hồn Đan cùng Tục Mệnh Đan, đây chính là đầy đủ trân quý.

Sau đó ánh mắt Tiêu Phàm quét về phía khu vực Hồn Binh, Tư Không Vũ cất giữ Hồn Binh không ít, Cửu Phẩm Hồn Binh đều có tầm mười kiện, bất quá bây giờ không lọt pháp nhãn Tiêu Phàm.

Chỉ có một chiếc hộp màu đen trong đó hấp dẫn lực chú ý Tiêu Phàm, phải biết, cho dù là Cửu Phẩm Hồn Binh, Tư Không Vũ cũng tùy ý để ở một bên.

Ở nơi này có mấy trăm kiện Hồn Binh cũng chỉ có một chiếc hộp màu đen chứa đồ vật.

Lấy chiếc hộp màu đen ra, Tiêu Phàm cẩn thận từng li từng tí mở ra, vừa mới mở ra một cái khe, một cỗ chi khí đại hung đập vào mặt, sắc mặt Tiêu Phàm trong nháy mắt tái đi.

Hắn vội vàng thi triển Tu La Chi Lực cùng Bất Hủ Chi Lực ngăn cản, nhưng vẫn bị một cỗ đao khí sắc bén cắt vỡ gương mặt, một vòng máu tươi bắn ra.

Phía dưới cỗ hung uy này, áo bào Tiêu Phàm cổ động, Hồn Giới trong phòng cũng bắt đầu rung rung, khuôn mặt bị một cỗ đại lực áp bách có chút vặn vẹo.

- Hừ!

Tiêu Phàm hừ lạnh một tiếng, Tu La Thần Lực vận chuyển, hắn cũng không thể chịu thua.

Mở hộp ra, lập tức một đạo hắc sắc lưu quang rơi vào trong mắt của hắn, khiến Tiêu Phàm rất ngạc nhiên là đó là một chuôi đoạn nhận có đường vân hắc sắc cùng tử sắc giao nhau.

Đoạn nhận nhìn qua như Đao, như Kiếm, cực kỳ yêu dị, bất quá Tiêu Phàm còn có thể nhận ra, đây là một chuôi đao tương đối đặc biệt, bởi vì nó phát ra chính là đao khí, chỉ là lưỡi đao tương đối chật hẹp mà thôi.

Cẩn thận quét mắt một vòng, Tiêu Phàm phát hiện chuôi đao hoàn hảo không chút tổn hại, nhưng thân đao hơn một thước lại gãy, trên lưỡi đao còn lóe ra lợi mang màu tím đen.

Lúc ánh mắt Tiêu Phàm rơi vào nơi chuôi đao cùng thân đao giao nhau, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại, chỉ thấy nơi đó lạc ấn hai chữ lớn như máu.

Liếc mắt nhìn một cái, Tiêu Phàm chỉ cảm thấy toàn bộ Linh Hồn đều lâm vào trong đó, hắn dường như nhìn thấy một mảnh Tu La Địa Ngục, đâu đâu cũng có máu tươi cùng thi cốt, trừ cái đó ra, không còn gì khác.

Cho dù là đoạn nhận, hung uy vẫn như cũ đủ để đánh giết Chiến Thánh, có thể nghĩ đao này khủng bố.

- Đồ Thần?

Tiêu Phàm một cái giật mình, trong nháy mắt tỉnh táo lại, dù là trải qua dị tượng Tu La Kiếm, sắc mặt hắn cũng hơi trắng bệch, y phục đã ướt đẫm mồ hôi.

Đồ Thần Đao?

Trong lòng Tiêu Phàm rung động một cái, thật đúng là danh tự bá đạo, đao này cho hắn một loại cảm giác cực kỳ tà dị, rất là không rõ.

Mặc dù Tiêu Phàm không tin tà, nhưng đao này cho hắn chính là loại cảm giác này.

Hít sâu một cái, Tiêu Phàm một tay lấy ra Hư Không Cổ Kính, đỉnh đầu lơ lửng Càn Khôn Định Thiên Đỉnh, sợ xuất hiện bất kỳ việc gì ngoài ý muốn, lúc này mới dò xét lấy tay chụp vào Đồ Thần Hung Đao.

Nắm chặt Đồ Thần Hung Đao, một cỗ ý niệm bàng bạc xông thẳng não hải Tiêu Phàm.

- Trấn áp!

Tiêu Phàm chợt quát một tiếng, Tu La Huyết Mạch, Thần Long huyết mạch tất cả đều thi triển ra, Tiêu Phàm không chút do dự bộc phát ra toàn bộ thực lực.

Bất quá Đồ Thần Đao vẫn kém chút tránh thoát cánh tay hắn, rung động không ngừng, qua hồi lâu, Đồ Thần Đao này mới dừng lại, cỗ khí thế bàng bạc hung ác biến mất không thấy gì nữa.

Tiêu Phàm lúc này mới thu hồi Hư Không Cổ Kính cùng Càn Khôn Định Thiên Đỉnh, không khỏi tán thán nói:

- Hảo đao!

Dù chỉ là đoạn nhận, Tiêu Phàm cũng không dám khinh thường Đồ Thần Đao, hắn không biết đao này nếu như chưa gãy sẽ bá đạo như thế nào.

- Đồ Thần Đao này chỉ xem bề ngoài làm sao cảm giác cùng Đồ Lục có chút tương tự?

Tiêu Phàm đột nhiên nghĩ tới cái gì, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, bên trong một tay khác cũng xuất hiện một chuôi trường đao đen kịt.