Vô Thượng Sát Thần

Chương 1331: Ai Lừa Ai



Cảm nhận được Thạch Đầu Tiểu Nhân phẫn nộ, Tiêu Phàm lộ ra vẻ cổ quái, gia hỏa này tâm tính làm sao cảm giác giống một đứa bé vậy nhỉ?

Nếu là đổi lại Hồn thú cùng tu sĩ nhân loại khác đoán chừng đã sớm sát khí hừng hực, làm sao chỉ đơn giản phẫn nộ như vậy?

Dù sao, Tiêu Phàm đánh chủ ý đối với những Thần Thạch này, đối với Thạch Đầu Tiểu Nhân mà nói, những Thần Thạch này là bảo bối của hắn, nó còn muốn mượn nhờ những Thần Thạch này đột phá.

Đương nhiên, Tiêu Phàm không có khả năng bởi vì Thạch Đầu Tiểu Nhân động sát ý mà từ bỏ nhiều Thần Thạch như vậy, vô luận là Tiểu Thiên Địa hay là hắn về sau đột phá Chiến Thần cảnh đều cần số lượng Thần Thạch khổng lồ.

- Sát Na Phương Hoa!

Nghĩ vậy, Tiêu Phàm đưa tay vung một kiếm, xông thẳng tới Thạch Đầu Tiểu Nhân, tốc độ Tiêu Phàm cũng không chậm, khi Thạch Đầu Tiểu Nhân sắp tới gần Tiểu Kim, liền một kiếm trảm trên người nó.

Đốm lửa quanh thân Thạch Đầu Tiểu Nhân bắn tứ tung, bị một cỗ đại lực tung bay, hướng về bên ngoài hang động kích xạ đi, nhưng thân thể nó không có nhận bất luận tổn thương gì.

Thạch Đầu Tiểu Nhân bị Tiêu Phàm đuổi ra khỏi hang động càng thêm phát cuồng, muốn theo Tiêu Phàm liều mạng, bất quá lại bị Tiểu Kim ngăn khuất bên ngoài huyệt động.

Giết một người, cùng cuốn lấy một người không giống nhau, Tiểu Kim cố nhiên khó mà đánh bại Thạch Đầu Tiểu Nhân, nhưng vây khốn nó lại rất dễ dàng làm được.

Vô luận Thạch Đầu Tiểu Nhân liều mạng như thế nào, Tiểu Kim đều ngăn cản tại cửa vào huyệt động, không cho nó tới gần.

- Vẫn là một cái thạch đầu ương ngạnh.

Hồn Lực Tiêu Phàm bắt được cử động Thạch Đầu Tiểu Nhân, trong lòng hơi kinh ngạc.

Chẳng biết tại sao, trong lòng hắn có loại cảm giác tội lỗi, liền tựa như bản thân là một người lớn đang khi dễ một đứa bé.

Cái thế giới này vốn chính là tàn nhẫn, vì tranh đoạt tài nguyên tu luyện, bằng hữu tàn sát lẫn nhau cũng như chuyện thường ngày, một người xa lạ đoạt Thần Thạch lại có cái gì không đúng? Nội tâm Tiêu Phàm một lần một lần nói cho bản thân.

Nhưng mà Tiêu Phàm cảm giác bản thân vẫn không ngoan độc được như thế, có lẽ bởi vì tư tưởng hắn cùng người ở thế giới này có chút không giống.

Có lẽ cũng chính là bởi vì điểm này mà Tiêu Phàm mới có thể có thành tựu bây giờ.

- Tiểu Kim, dừng tay!

Tiêu Phàm đột nhiên hét lớn, Tiểu Kim nghe vậy, một móng vuốt đánh bay Thạch Đầu Tiểu Nhân, lách mình xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Phàm.

Thạch Đầu Tiểu Nhân phẫn nộ lần nữa nhào tới, lại bị thân ảnh Tiêu Phàm hét lại:

- Ngươi nếu tiến lên nữa một bước, Thần Thạch nơi này ta lấy một khối cũng không còn.

Tiêu Phàm cũng mặc kệ Thạch Đầu Tiểu Nhân có thể nghe hiểu được lời hắn hay không, nhưng sự thật chứng minh Thạch Đầu Tiểu Nhân vẫn là nghe hiểu, bằng không nó cũng sẽ không ngừng thân hình.

Nhìn thấy Thạch Đầu Tiểu Nhân ngừng bước chân, trên mặt Tiêu Phàm cũng lộ ra ý cười, nói ra:

- Những Thần Thạch này, ta chỉ cần một nửa, như thế nào?

Nghe vậy, Thạch Đầu Tiểu Nhân vũ động nắm đấm, phẫn nộ nhìn Tiêu Phàm, nó đột nhiên mở ra cái miệng đóng chặt nói:

- Thạch... Thạch Đầu, đều là... Là của ta!

- Ngươi biết nói chuyện?

Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, Thạch Đầu Tiểu Nhân thật đúng là vượt qua ngoài ý muốn, mặc dù mồm miệng không rõ, nhưng quả thật có thể nói chuyện.

- Đương nhiên.

Thạch Đầu Tiểu Nhân cao ngạo nâng đầu.

Khóe miệng Tiêu Phàm giật một cái, bản thân lại bị một cái thạch đầu khinh bỉ?

Bất quá ngẫm lại cũng liền thoải mái, bên trong lịch sử dài dằng dặc, Thạch Nhân Tộc vẫn đang hấp thu thiên địa linh khí cùng Thần Linh Chi Khí trưởng thành, trong quá trình này bọn chúng kỳ thật đã sớm sinh ra linh trí.

Nếu như bên người thường xuyên có Nhân Loại, dần dà, bọn chúng tự nhiên có thể học tập ngôn ngữ nhân loại, cái này cũng không quá mức hiếm lạ.

Chỉ là Thạch Đầu Tiểu Nhân cho tới bây giờ chưa hề nói chuyện, cho nên ngay từ đầu có chút mất tự nhiên.

- Nếu có thể nghe hiểu ta nói chuyện, vậy liền dễ hơn a.

khóe miệng Tiêu Phàm hơi hơi giương lên, nói:

- Thứ nhất, những Thần Thạch này không phải của ngươi, mà là của ta.

- Là của ta!

Bởi vì quá mức phẫn nộ, Thạch Đầu Tiểu Nhân vậy mà không còn cà lăm.

- Mảnh Không gian bí cảnh này đều là của ta, không nói những Thần Thạch này là của ta, mà ngươi cũng là của ta!

Tiêu Phàm khịt mũi coi thường, lúc này hắn nhất định phải cường thế.

Tiêu Phàm cũng không nói láo, mảnh không gian bí cảnh này đều là của hắn, huống chi những Thần Thạch này?

Nếu như không phải bởi vì thực lực Thạch Đầu Tiểu Nhân, trong thời gian ngắn Tiêu Phàm không trị được nó, cũng sợ chọc giận nó mà làm ra sự tình thất thường gì, cho nên Tiêu Phàm không muốn cùng nó cứng đối cứng.

Không cho Thạch Đầu Tiểu Nhân cơ hội phản bác, Tiêu Phàm tiếp tục nói:

- Thứ hai, coi như ngươi không phải của ta, nhưng ngươi thôn phệ Thần Linh Chi Khí cùng Thần Thạch trong không gian bí cảnh mới sinh ra linh trí, vô số tuế nguyệt đến nay, ngươi không biết thôn phệ bao nhiêu, ta cũng không muốn ngươi trả lại toàn bộ cho ta, nhưng mấy chục tỉ Thần Thạch vẫn phải trả.

- Mấy chục tỉ?

Thạch Đầu Tiểu Nhân trợn to hai mắt nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, liền nó đều khó có thể tưởng tượng mấy chục tỉ Thần Thạch là bao nhiêu.

Nhìn thấy thần sắc Thạch Đầu Tiểu Nhân, Tiêu Phàm lộ ra vẻ hài lòng, nhìn đến Thạch Đầu Tiểu Nhân này trừ tâm tính giống như trẻ con thì trí tuệ vẫn không có vấn đề gì.

- Không sai, chính là mấy chục tỉ, hơn nữa ta vẫn là giảm một chút cho ngươi, bằng không, ít nhất phải hơn ngàn ức, ngươi chẳng lẽ không biết ngươi sinh ra linh trí đến nay đã thôn phệ bao nhiêu Thần Linh Chi Khí?

Tiêu Phàm hết sức nghiêm túc gật đầu nói, một chút cũng không giống nói đùa.

- Ta?

Thạch Đầu Tiểu Nhân nhất thời không biết nói gì, cúi đầu không dám nhìn Tiêu Phàm.

- Ta nói đúng đúng không?

Tiêu Phàm rèn sắt khi còn nóng nói, hắn hiện tại khi dễ chính là tâm tính Thạch Đầu Nhân đơn thuần, nhìn có thể thừa cơ lắc lư nó hay không.

Bất quá trong lòng Tiêu Phàm lại đang hộc máu, khó trách Thạch Nhân Tộc nghịch thiên như thế, môt thạch nhân sinh ra lại thôn phệ hơn ngàn ức Thần Thạch, hắn đây cũng quá khủng bố rồi.

Hắn còn nhớ Hề Lão đã nói với hắn, Hề Lão vì đột phá Chiến Thần cảnh mới chuẩn bị mười mấy khối Thần Thạch, so với hơn ngàn ức, đây chính là chênh lệch gấp trăm lần đó.

Hơn nữa, đây vẫn chỉ là Thạch Nhân Tộc mà thôi, những chủng tộc so với Thạch Nhân Tộc càng thêm nghịch thiên thì sao?

Tiêu Phàm không muốn tiếp tục nghĩ, Hồn Lực một mực tập trung vào Thạch Đầu Tiểu Nhân, hắn phát hiện Thạch Đầu Tiểu Nhân đã có chút rục rịch.

- Như vậy đi, ngươi và ta đạt thành một cái hiệp nghị như thế nào, chỉ cần ngươi đáp ứng ta, Thần Thạch nơi này ta đưa một phần ba cho ngươi, mặt khác, ngươi trước kia thiếu nợ ta mấy chục tỷ Thần Thạch, từ từ trả sau.

Tiêu Phàm còn nói thêm.

Nghe Tiêu Phàm nói như thế, Thạch Đầu Tiểu Nhân tựa như một hài tử làm sai, nhìn về phía Tiêu Phàm nói: - Thỏa thuận gì?

- Ngươi ở bên cạnh ta, nếu như ta cần ngươi hỗ trợ, ngươi không thể cự tuyệt, kỳ hạn chính là một trăm năm, một trăm năm sau, mấy chục tỷ Thần Thạch không phải trả, ngươi cũng có thể rời đi, cuộc mua bán này có phải rất có lời hay không?

Tiêu Phàm cười cười nói.

Thạch Đầu Tiểu Nhân hơi hơi trầm ngâm một cái, lúc này mới lên tiếng nói:

- Ta đáp ứng ngươi, nhưng ta còn có một cái điều kiện.

Thạch Đầu Tiểu Nhân càng nói càng thông thuận, hoàn toàn không còn cà lăm, việc này khiến Tiêu Phàm hơi hơi ngoài ý muốn.

- Nói.

Trong lòng Tiêu Phàm vui vẻ, bất quá ngoài mặt vẫn là cưỡng ép bảo trì bình tĩnh.

Bên người có một cái Thạch Đầu Nhân, đây chính là thêm một sự giúp đỡ lớn đó, trong lòng Tiêu Phàm có loại cảm giác, một trận chiến với Chiến Thần Điện sắp xảy ra, chỉ cần đối với hắn có trợ giúp, Tiêu Phàm đều sẽ không cự tuyệt.

Dù sao, nội tình Tu La Điện cùng Chiến Thần Điện hoàn toàn có thể bỏ qua không tính, chủ yếu là Chiến Thần Điện còn không phải địch nhân cuối cùng của Tu La Điện.

- Về sau tìm được những thạch đầu kỳ dịch đều phải cho ta.

Thạch Đầu Tiểu Nhân nói ra.

- Thành giao.

Tiêu Phàm nhếch miệng cười nói.

- Thành giao.

Thạch Đầu Tiểu Nhân cũng cười cười, cười so với Tiêu Phàm càng thêm xán lạn.

Nụ cười trên mặt Tiêu Phàm hơi hơi ngưng tụ, trong lòng thầm mắng nói:

- Ý, không phải nó cố ý để bị dụ chứ, nếu quả thật là như thế, bộ dáng trước đó không phải là giả à? Mình mới là người bị nó lừa?

Lục Đạo