Tiêu Phàm rốt cục ở bên trong Tu La Truyền Thừa tìm ra danh tự cùng gốc cây thực vật này tương đối giống nhau, chính là Thanh Mộc Thần Liên!
Thanh Mộc Thần Liên, thuộc về thần dược trong truyền thuyết, vài vạn năm khó gặp một lần, bất quá bên trong Tu La Truyền Thừa đã có cặn kẽ miêu tả cùng ghi chép.
- Thanh Mộc Thần Liên, phía trên Thần Phẩm, có thể tụ thiên địa linh khí cùng Thần Linh Chi Khí, ngưng kết thành Hồn Thạch cùng Thần Thạch, nắm giữ nó có thể tăng tốc tốc độ tu luyện, hạt sen có thể thanh tâm mắt sáng, kháng bách độc!
Trong miệng Tiêu Phàm lẩm bẩm tin tức đơn giản về Thanh Mộc Thần Liên, trong lòng cực kỳ không bình tĩnh.
Hắn rốt cục minh bạch tại sao nơi này lại có một tòa khoáng sản Thần Thạch, nguyên lai đều là công lao Thanh Mộc Thần Liên.
Thậm chí, Tiêu Phàm phỏng đoán liền gia hỏa Thạch Thánh này có thể được sinh ra cũng là nhờ Thanh Mộc Thần Liên.
Nếu như đem gốc cây Thanh Mộc Thần Liên dời cắm vào Tiểu Thiên Địa, lo gì Tiểu Thiên Địa không thể nhanh chóng phát triển lớn mạnh?
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm nuốt nước miếng, trong lòng hắn âm thầm thề, vô luận dùng biện pháp gì đều nhất định sẽ đem bụi cây Thanh Mộc Thần Liên này vào bên trong Tiểu Thiên Địa.
- Ngươi muốn làm gì?!
Nhìn thấy Tiêu Phàm nuốt nước miếng, Thạch Thánh bị dọa cho phát sợ, vội vàng ngăn ở trước người Thanh Mộc Thần Liên.
- Rống!
Tiểu Kim gầm nhẹ một tiếng, nước bọt khóe miệng chảy ròng nhìn Thanh Mộc Thần Liên, hai mắt nó phát sáng, rất hiển nhiên Tiểu Kim cũng nhìn ra Thanh Mộc Thần Liên bất phàm.
Nhìn thấy bộ dáng Tiểu Kim, Thạch Thánh càng bị dọa cho phát sợ, nếu như Tiêu Phàm cùng Tiểu Kim hợp sức, hắn không phải là đối thủ.
- Các ngươi không thể không giữ lời hứa.
Thạch Thánh phẫn nộ nói, hắn âm thầm không ngừng nháy mắt cho Thanh Mộc Thần Liên, để nó nhanh rời đi.
Lúc này, Tiểu Kim nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp nhào lên.
- Tiểu Kim, dừng tay!
Tiêu Phàm từ trong lúc khiếp sợ lấy lại tinh thần, lách mình ngăn lại Tiểu Kim, nhìn Thạch Thánh nói:
- Không nghĩ tới bằng hữu ngươi lại là một gốc Thanh Mộc Thần Liên, ta muốn để nó giúp ta một chuyện, ngươi yên tâm, ta không để bằng hữu ngươi có việc, ngươi tùy thời đều có thể thấy nó, như thế nào?
- Ta như thế nào tin tưởng ngươi?
Thạch Thánh hiển nhiên không quá tin tưởng Tiêu Phàm, rất có ý tứ ra tay đánh nhau.
- Ngươi có thể không tin ta sao?
Tiêu Phàm nhún nhún vai nói:
- Nói câu không dễ nghe, ta và Tiểu Kim thu ngươi không khó, chúng ta trước đó cùng ngươi đại chiến qua rồi? Ta nếu lừa ngươi, tất yếu cùng ngươi dông dài nhiều như vậy?
Thạch Thánh gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, hắn rất rõ ràng Tiêu Phàm cũng không có lừa hắn, nếu như Tiêu Phàm bọn hắn muốn dùng sức mạnh đối với hắn, hắn cũng không làm gì được Tiêu Phàm cùng Tiểu Kim.
- Được!
Cuối cùng, Thạch Thánh vẫn gật đầu, quay người nhìn về phía Thanh Mộc Thần Liên nói:
- Thanh Linh, ta hiện tại không bảo hộ được ngươi, ngươi tạm thời lưu bên cạnh bọn họ, đến thời điểm ta sẽ bảo hộ ngươi, bọn hắn nếu dám gây bất lợi cho ngươi, ta nhất định cùng bọn hắn liều mạng!
Tiêu Phàm cười khổ một tiếng, trong lòng vô cùng kinh ngạc nói:
- Tiểu Thạch Đầu này sẽ không yêu một gốc thần chứ?
Bất quá ngẫm lại cũng không có gì, Thạch Thánh là Thạch Nhân Tộc, Thanh Mộc Thần Liên kỳ thật cũng coi là một chủng tộc, chỉ là chút chủng tộc đều hết sức hiếm thấy, hơn nữa cực kì thưa thớt mà thôi.
Hơn nữa, loại cảm tình bọn chúng này cũng rất thuần túy, cũng không có thêm gì khác, không phức tạp giống nhân tộc.
Trong lòng Tiêu Phàm hơi hơi kỳ lạ, Thanh Mộc Thần Liên vậy mà thực sinh ra linh trí, hơn nữa đã không kém gì tu sĩ nhân loại.
- Như vậy đi, các ngươi không nên phản kháng, ta mang các ngươi đi một nơi.
Tiêu Phàm hít sâu một cái nói.
Thạch Thánh gật đầu, Tiêu Phàm hơi chuyển động ý nghĩ một chút liền mang Tiểu Kim, Thạch Thánh cùng Thanh Mộc Thần Liên Thanh Linh biến mất tại chỗ, lần nữa lúc xuất hiện đã là bên trong Tiểu Thiên Địa của Tiêu Phàm.
- Nơi này thiên địa linh khí cũng quá mỏng manh rồi?
Thạch Thánh thập phần khinh thường nhìn bốn phía,.
- Ong ong ~
Nhưng mà Thanh Mộc Thần Liên đột nhiên run lẩy bẩy, tung xuống từng đạo từng đạo thanh sắc hà mang, lấy nó làm trung tâm hướng về bốn phía khuếch tán đi.
Những nơi thanh sắc sóng ánh sáng đi qua, thiên địa linh khí đột nhiên trở nên mờ mịt.
- Thanh Linh, ngươi làm sao?
Thạch Thánh vội vàng lo lắng hỏi, sau đó phẫn nộ nhìn Tiêu Phàm, thiếu chút nữa thì muốn bộc phát, quát ầm lên:
- Ngươi làm cái gì với Thanh Linh?
- Ta cái gì cũng không làm a.
Tiêu Phàm một mặt vô tội, hắn xác thực cái gì cũng không làm, căn bản không biết Thanh Mộc Thần Liên phát sinh chuyện gì.
- Thanh Linh, ngươi không sao chứ.
Thạch Thánh kêu to, quanh thân bộc phát ra khí tức cường đại, thiếu chút nữa thì nổi điên.
- Ta khuyên tiểu tử ngươi tốt nhất đừng quấy rầy nó, nó đây là được chỗ cực tốt.
Đột nhiên, một đạo thanh âm khàn khàn vang lên, lại nhìn thấy một đạo thân ảnh to lớn từ đằng xa tới gần, chính là Trọc Thiên Hồng.
Cảm nhận được khí thế trên người Trọc Thiên Hồng, thần sắc Thạch Thánh biến đổi.
- Trọc Thiên Hồng, đây là có chuyện gì?
Tiêu Phàm trầm giọng nói, hắn không muốn trên lưng mình bêu danh lừa gạt, dù là muốn Thạch Thánh bọn hắn bên cạnh mình.
- Chủ nhân, ngươi nên biết Chiến Hồn nhân loại các ngươi cùng Hồn thú biến dị đi, Thanh Mộc Thần Liên cũng đang phát sinh biến dị.
Trọc Thiên Hồng nói ra, trong con ngươi phóng vô số quang mang hâm mộ.
- Dị biến?
Tiêu Phàm cùng Thạch Thánh hai cái trăm miệng một lời.
Tiêu Phàm kinh ngạc không thôi, Thanh Mộc Thần Liên đã là phía trên Thần Phẩm dị biến thì sẽ biến thành cái gì?
Thạch Thánh là một mặt mờ mịt, căn bản không biết dị biến là vật gì.
- Nơi này là Tiểu Thiên Địa, Tiểu Thiên Địa khai ích chi sơ, đâu đâu cũng có Hỗn Độn mênh mông, nó nếu hấp thu sương mù hỗn độn vô cùng có khả năng biến thành Hỗn Độn Thanh Liên.
Bên trong thanh âm khàn khàn của Trọc Thiên Hồng đều là vẻ hâm mộ.
- Hỗn Độn Thanh Liên? Nghe hình như rất ngưu bức à.
Tiêu Phàm như có điều suy nghĩ nói, hắn mặc dù không biết Hỗn Độn Thanh Liên là cái gì, nhưng cảm giác dù sao cũng so với Thanh Mộc Thần Liên tốt hơn.
- Chủ nhân, ngươi là từ nơi nào tìm ra Thanh Mộc Thần Liên? Nếu như nó biến dị thành công thì thiên địa linh khí Tiểu Thiên Địa, không, phải nói là Thần Linh Chi Khí nhất định sẽ nồng đậm tới cực điểm. Dù không thành công, đối với Tiểu Thiên Địa cũng có chỗ tốt cực lớn, ngay cả thương thế ta đều có thể tăng tốc chữa trị gấp năm lần, không bao lâu liền có thể khôi phục lại Chiến Thần cảnh.
Trọc Thiên Hồng còn nói thêm, bất quá lần này lại là truyền âm cho Tiêu Phàm.
- A? Còn có dạng chỗ tốt này.
Ánh mắt Tiêu Phàm hơi hơi tỏa sáng:
- Nhưng thế Tiểu Thiên Địa của ta cũng coi như đã có quy mô đơn giản.
Thạch Thánh nhìn thấy Thanh Mộc Thần Liên không có việc gì cũng thở phào, sau đó tự mình xin lỗi Tiêu Phàm, Tiêu Phàm không để ý, hắn ngược lại thập phần thưởng thức Thạch Thánh trọng tình trọng nghĩa.
Tiêu Phàm bàn giao mấy câu liền mang Tiểu Kim rời đi, Thạch Thánh tạm thời lưu bên trong Tiểu Thiên Địa.
Sau đó, Tiêu Phàm cũng gia nhập không gian bí cảnh thu thập Linh Dược, nguyên bản nhiệm vụ cần một tháng, cuối cùng còn hoàn thành trước mấy ngày.
- Ca, mảnh Cổ Địa này thật đúng là phong phú, lần này chúng ta hết thảy ngắt lấy 13463 gốc Linh Dược, trong đó Bát Phẩm Linh Dược 9675 gốc, Cửu Phẩm Linh Dược 3788 gốc, phía dưới Thất Phẩm ta liền không tính toán, bất quá chỉ bằng vào những Linh Dược giá trị đã vượt qua Thần Dược Các.
Tiêu Linh Nhi tổng kết thành quả những ngày qua, trên mặt lộ ra vẻ kích động, những người khác cũng chẳng tốt đẹp gì, nhiều Bát Phẩm Linh Dược cùng Cửu Phẩm Linh Dược như vậy, bọn hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy.
Tiêu Phàm mỉm cười, đây chính là Vạn Thánh Dược Các vạn năm tích lũy, như thế nào Sở gia Thần Dược Các có thể so sánh.
- Thiếu Chủ, chúng ta đem những Linh Dược ngắt lấy cũng quá lãng phí, nếu như có thể hảo hảo bồi dưỡng, hẳn là sẽ bồi dưỡng càng nhiều mầm non, cho nên...