Tiêu Phàm cảm nhận được một cỗ khí tức cường đại, trong nháy mắt xuất hiện ở vị trí cột sáng Tiểu Ma Nữ, đề phòng nhìn chằm chằm bốn phía.
Những lưu quang càng ngày càng gần, trong con mắt Tiêu Phàm nhanh chóng biến lớn, lúc này tứ phương đều xuất hiện không ít thân ảnh, tất cả đều băng lãnh nhìn chằm chằm Tiêu Phàm.
Hư không nhấc lên một trận Hồn Lực phong bạo, dưới cỗ Hồn Lực ba động, Tiêu Phàm liền tựa như giọt nước trong biển cả, tùy thời đều có thể chôn vùi.
Bất quá dưới chân Tiêu Phàm tựa như cắm rễ, đứng ở hư không không nhúc nhích, ánh mắt như kiếm, phóng quang mang sắc bén.
- Đại Trưởng Lão, chính là hắn giết Cửu Trưởng Lão!
Trong đó một bà lão mở miệng nói, chính là Thất Trưởng Lão, thời điểm nàng chạy tới, Tiêu Phàm đã trốn.
Vừa dứt lời, vô số ánh mắt băng lãnh không hẹn mà cùng rơi vào trên người Tiêu Phàm, nếu như ánh mắt có thể giết người, Tiêu Phàm đoán chừng đã bị vạn tiễn xuyên tâm.
- Dị Tộc, chạy ra Tổ Địa, nguyên bản còn cho ngươi một cái chết thống khoái, nhưng giết Hồn Tộc Cửu Trưởng Lão, dù là đem ngươi thiên đao vạn quả cũng không chối từ!
- Hắn là Linh Hồn Chi Thể, thiên đao vạn quả sẽ không cảm thấy đau đớn, phải dùng Thiên Hỏa nấu luyện hắn Thần Hồn vạn năm, để hắn minh bạch hậu quả đắc tội Hồn Tộc!
- Giết hắn, vì Cửu Trưởng Lão báo thù, vì chính danh Hồn Tộc!
Tu sĩ Hồn Tộc phẫn nộ nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, bốn phía còn có không ít người nhanh chóng tìm đến, Tiêu Phàm đối mặt áp lực càng lúc càng lớn.
- Dị Tộc?
Tiêu Phàm rốt cục có động tĩnh, trên mặt lộ ra vẻ băng lãnh.
Nhiều đời Tu La Điện Chủ như vậy còn không người nào dám xưng bọn hắn là Dị Tộc, trên vạn năm đến nay, Tu La Điện Chủ vẫn luôn thủ hộ nhân tộc, thủ hộ lấy cái thế giới này.
Dù là trên lưng bêu danh vô số cũng sẽ không tiếc, dù là bị người đâm cột sống cũng thờ ơ! Nhưng còn không người nào dám mắng Tu La Điện Chủ là Dị Tộc!
- Giết hắn!
Đại Trưởng Lão Anh bà bà nhàn nhạt mở miệng, chỗ sâu đáy mắt lóe qua một vòng quang mang lăng lệ.
- Hô hô!
Theo Anh bà bà một tiếng, lần lượt từng bóng người hướng về Tiêu Phàm đạp không đi đến, Hồn Lực khí thế đáng sợ ép tới thân hình Tiêu Phàm đều bắt đầu vặn vẹo.
- Dừng tay!
Đột nhiên, một tiếng quát như sấm từ đằng xa truyền đến, thân hình tất cả mọi người ngưng một cái, theo tiếng kêu nhìn lại, lại nhìn thấy Trầm Huyễn Ngân một bộ váy trắng sốt ruột đạp không mà tới.
- Các ngươi không thể giết hắn!
Trầm Huyễn Ngân vội vàng kêu lên, nàng là biết rõ thân phận Tiêu Phàm, nếu như Tiêu Phàm chết ở trong tay Hồn Tộc, các Cổ Tộc khác biết rõ, lại sẽ thấy Hồn Tộc thế nào?
- Huyễn Ngân, ngươi làm càn!
Thất Trưởng Lão lạnh lùng quét Trầm Huyễn Ngân một cái, sau đó tức giận nói:
- Còn lo lắng cái gì? Giết hắn!
- Ai dám động đến hắn, Bản Cung liền xóa tên Hồn Tộc!
Đang lúc Trầm Huyễn Ngân lộ ra vẻ lo lắng, một đạo thanh âm hơi có vẻ suy yếu vang vọng hư không.
Chỉ một thoáng, ánh mắt tất cả mọi người tất cả đều rơi vào trên người Tiểu Ma Nữ trong Tử Huyết Sắc Quang Trụ, theo thời gian đưa đẩy, Tử Huyết Sắc Quang Trụ lại từ từ biến thành Tử Sắc, Huyết Sắc chậm rãi tiêu tán mà mở.
- Ngươi vậy mà không chết?!
Thất Trưởng Lão kinh ngạc nhìn Tiểu Ma Nữ, mới nói ra câu nói này, nàng biết rõ tự mình nói sai.
Kỳ thật không chỉ Thất Trưởng Lão kinh ngạc, Trưởng Lão khác cũng kinh ngạc không thôi, ánh mắt bọn hắn đều ở trên người Tiêu Phàm cho nên không phát hiện thân ảnh Tiểu Ma Nữ.
Thẳng đến khi nghe được Tiểu Ma Nữ nói, bọn hắn mới chú ý tới Tiểu Ma Nữ tồn tại.
- Làm sao, Thất Trưởng Lão ước gì Bản Cung chết sao?
Thần sắc Tiểu Ma Nữ khôi phục không ít hồng nhuận phơn phớt, tựa như Tiêu Phàm đến cho nàng vô hạn lực lượng.
- Ngươi!
Thanh âm Thất Trưởng Lão trì trệ, Tiểu Ma Nữ là Thập Đại Trưởng Lão bọn hắn công nhận là Công Chúa Hồn Tộc, nếu như hiện tại phản bác Tiểu Ma Nữ mà nói, chẳng phải là trò đùa?
Chỉ cần Tiểu Ma Nữ một ngày là Công Chúa Hồn Tộc, địa vị ngay ở phía trên những Trưởng Lão bọn hắn, không người nào có thể vũ nhục nàng!
- Chúng ta tự nhiên không hy vọng Công Chúa xảy ra chuyện, chỉ là tổ huấn không thể trái, Hồn Tộc Tổ Mộ xuất hiện Linh Hồn Chi Thể, giết không tha!
Đại Trưởng Lão thản nhiên nói, trong mắt đều là vẻ khinh thường.
Tựa như Tiểu Ma Nữ gọi là Công Chúa, dưới cái nhìn của nàng, chỉ là một chuyện cười mà thôi.
Các Trưởng Lão khác ánh mắt cũng chẳng tốt đẹp gì, cái gì Hồn Tộc Công Chúa, bọn hắn nhìn đến cái gì đều không phải.
Chỉ là bọn hắn không hiểu tại sao Tiểu Ma Nữ đến bây giờ còn sống sót, trước kia Công Chúa Hồn Tộc tiến vào Hồn Tộc Tổ Mộ đều là chết cả.
- Giết!
Thất Trưởng Lão có thể nói là tùy tùng hàng đầu của Đại Trưởng Lão, tự nhiên là kẻ thứ nhất hưởng ứng lời nói Đại Trưởng Lão.
- Đại Trưởng Lão nói không sai, Tộc Trưởng cùng các vị tộc lão rời đi, nói cho chúng ta, bên trong Tổ Mộ một khi xuất hiện Linh Hồn Chi Thể, giết không tha!
Các Trưởng Lão khác cũng lấy lại tinh thần, tất cả đều hung thần ác sát nhìn Tiêu Phàm, hoàn toàn không đem Tiểu Ma Nữ Công Chúa Hồn Tộc đặt ở trong lòng.
Tiểu Ma Nữ lộ ra vẻ lo lắng, nàng biết rõ Công Chúa Hồn Tộc không có phân lượng, nhưng muốn ngăn cản các vị Trưởng Lão xuất thủ đã đủ.
Dù sao, Hồn Tộc không có Tộc Trưởng, Công Chúa chính là to lớn nhất, nhưng nàng không nghĩ tới trong miệng Đại Trưởng Lão vậy mà đột nhiên nói ra Hồn Tộc tổ huấn.
Nàng làm Hồn Tộc Công Chúa làm sao không biết Hồn Tộc tổ huấn.
- Yên tâm, ta sẽ không có việc gì.
Tiêu Phàm quay đầu nhìn Tiểu Ma Nữ nhếch miệng cười nói, sau đó chậm rãi quay người, nụ cười kia bỗng nhiên hóa thành vô tận sát khí.
- Đại Trưởng Lão, các ngươi không thể giết hắn, các ngươi nếu giết hắn, Hồn Tộc sẽ lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục!
Lúc này, Trầm Huyễn Ngân đột nhiên lách mình xuất hiện ở trước người Tiêu Phàm, lớn tiếng gào thét.
- Hồn Tộc ta vạn năm bất diệt, giết một Linh Hồn Chi Thể sẽ lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục? Huyễn Ngân, ngươi lại hung hăng càn quấy, nói chuyện giật gân, đừng trách Bản Trưởng Lão không khách khí! Hôm nay, ai cũng cứu không được hắn!
Thất Trưởng Lão khịt mũi coi thường, trong mắt đều là vẻ khinh thường.
Đừng nói một Chiến Thánh cảnh Linh Hồn Chi Thể, chính là Chiến Thần cảnh Linh Hồn Chi Thể bọn hắn đều đã từng hợp lực giết chết, nhưng Hồn Tộc vẫn bình yên vô sự.
Nếu như không phải Trầm Huyễn Ngân Linh Hồn Chi Lực thập phần thuần túy, tương lai có lẽ còn có chút giá trị lợi dụng, những Hồn Tộc Trưởng Lão đoán chừng đã sớm động thủ.
- Ta không phải nói chuyện giật gân, các ngươi có biết hắn là ai không?
Trầm Huyễn Ngân vô cùng nóng nảy, nếu như Tiêu Phàm chỉ là thực lực trước kia, Trầm Huyễn Ngân tự nhiên không cần lo lắng.
Nhưng mấu chốt là Tiêu Phàm Linh Hồn Chi Thể liền không được yếu hơn Trưởng Lão Hồn Tộc bọn hắn, lại tăng thêm thân phận Tiêu Phàm, giết người Hồn Tộc bọn hắn hoàn toàn dễ như trở bàn tay.
Trong lòng Trầm Huyễn Ngân may mắn là Tiêu Phàm có vẻ như còn không biết ưu thế bản thân cho nên nàng muốn các vị Trưởng Lão dừng tay, có lẽ còn có khả năng cứu vãn.
Một khi Tiêu Phàm bại lộ thân phận, Hồn Tộc thực khả năng chính là lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục.
- Lão tử chính là Thiên Vương, hôm nay ta quyết giết hắn!
- Không sai, ai cũng cứu không được ngươi!
- Phạm Hồn Tộc Tổ Mộ, giết Hồn Tộc Trưởng Lão, há có thể lưu hắn?
Nguyên một đám Trưởng Lão la ầm lên, sát khí nặng nề, hoàn toàn khó chơi, bọn hắn nhìn đến, hôm nay ai cũng ngăn cản không được quyết tâm bọn hắn giết chết Tiêu Phàm.
Dứt lời, bọn hắn cũng không còn để ý tới Trầm Huyễn Ngân, thậm chí có mấy Trưởng Lão phát ra sát khí đều bao phủ Trầm Huyễn Ngân, nếu như có thể diệt trừ Trầm Huyễn Ngân, đối với một chút Trưởng Lão trong đó mà nói cũng là một chuyện tốt.
Ngược lại Thất Trưởng Lão lại lộ ra vẻ lo lắng, bởi vì Trầm Huyễn Ngân là người nàng xem trọng nhất, tương lai cực có khả năng trở thành Công Chúa Hồn Tộc.
Trầm Huyễn Ngân thấy thế, trong mắt lóe lên một tia tuyệt vọng, Hồn Tộc thậm chí ngay cả nàng đều muốn giết?
Thế nhưng thực tùy ý các Trưởng Lão ra tay với Tiêu Phàm sao?
Không thể! Thân làm một phần tử Hồn Tộc, không thể trơ mắt nhìn Hồn Tộc hủy diệt.
Đang lúc Trầm Huyễn Ngân chuẩn bị mở miệng gào thét thời khắc, một cái tay khoác lên bả vai nàng, nói:
- Thẩm cô nương, ngươi yên tâm, xem ở trên mặt mũi ngươi, ta sẽ không hủy diệt Hồn Tộc, chỉ giết người đáng chết!