Phốc một tiếng, Tiêu Phàm trực tiếp một kiếm cắm vào l-ng ngực Thất Trưởng Lão, hắn căn bản không có chút do dự!
Hítttt ~
Thanh âm toàn trường hít một hơi lạnh vang lên, rất nhiều người trợn to hai mắt kinh hãi nhìn Tiêu Phàm.
Đó là Thất Trưởng Lão Hồn Tộc bọn hắn, gia hỏa này vậy mà nghĩ cũng không nghĩ liền trực tiếp giết?
Đâu chỉ bọn hắn, chính là con ngươi Thất Trưởng Lão cũng kịch liệt run rẩy, nàng không tin Tiêu Phàm dám động thủ với nàng.
Nhưng mà hiện tại Tiêu Phàm không chỉ có động thủ, hơn nữa còn trực tiếp giết nàng, căn bản không cho nàng bất luận cơ hội xin khoan dung.
Tu La Kiếm điên cuồng rút Hồn Lực cùng huyết dịch nàng ra, Hồn Lực bàng bạc đối với Tiêu Phàm mà nói lại là vật đại bổ, hắn cảm giác Linh Hồn Chi Lực bản thân lại cường đại hơn mấy phần.
Trong đầu hắn lóe qua một cái ý niệm, nếu quả thật thôn phệ Hồn Lực Hồn Tộc tất cả mọi người, phải chăng có thể đem bản thân đẩy vào Chiến Thần cảnh?
Bất quá vẻn vẹn trong nháy mắt, Tiêu Phàm liền đem ý nghĩ này bóp tắt, đừng nói hắn đã đáp ứng Trầm Huyễn Ngân, dù là không đáp ứng, Tiêu Phàm cũng sẽ không diệt Hồn tộc.
Đương nhiên, nếu như Tiểu Ma Nữ xảy ra việc ngoài ý muốn, Tiêu Phàm cũng sẽ không để ý điên cuồng một lần.
- Ai!
Trầm Huyễn Ngân thở dài một hơi, không đành lòng nhắm hai mắt lại, Thất Trưởng Lão đối với nàng có ân, cũng chính là bởi vì như thế mà những năm gần đây, Trầm Huyễn Ngân tình nguyện một mực bị Thất Trưởng Lão lợi dụng, chỉ vì báo đáp ân tình.
Mặc dù phần ân tình này đã từ lâu trả hết nợ, nhưng thấy Thất Trưởng Lão bị Tiêu Phàm giết chết, nàng vẫn còn có chút không đành lòng.
Bất quá nàng cũng có thể lý giải tâm tình Tiêu Phàm, Thất Trưởng Lão muốn đẩy hắn vào chỗ chết, Tiêu Phàm làm sao có thể nén giận đây, phải biết, Tiêu Phàm là Tu La Điện Chủ!
Sau nửa ngày, Tiêu Phàm nhấc Tu La Kiếm lên, thân thể Thất Trưởng Lão bỗng nhiên hóa thành tro bụi, con ngươi Tiêu Phàm băng lãnh liếc nhìn toàn trường, lạnh giọng nói:
- Còn có ai muốn đến?
Lời nói chấn nhiếp quanh quẩn trong hư không, tu sĩ Hồn Tộc quả thực là không một ai dám lên trước.
Cùng Tiêu Phàm đối kháng, bọn hắn đã không có lá gan này.
- Hồn Tộc đều là kẻ hiếp yếu sợ mạnh sao? Khi dễ một cái cô gái yếu đuối tính là gì, có bản sự hướng về phía ta!
Lửa giận trong lòng Tiêu Phàm còn chưa phát tiết xong.
Lúc này, con ngươi Tiêu Phàm bỗng nhiên rơi vào trên người Đại Trưởng Lão, con ngươi băng lãnh hiện ra quang mang khát máu, Đại Trưởng Lão nơi xa bị Tiêu Phàm nhìn khiến toàn thân không được tự nhiên.
- Đại Trưởng Lão, là ngươi để Tiểu Ma Nữ làm Công Chúa Hồn Tộc?
Trong mắt Tiêu Phàm lóe qua một đạo hàn mang.
- Thì sao? Bản Trưởng Lão để nàng trở thành Công Chúa Hồn Tộc đó là Bản Trưởng Lão để mắt nàng!
Thủ đoạn Tiêu Phàm mặc dù có chút quỷ dị, nhưng thân làm Đại Trưởng Lão Hồn Tộc, Anh bà bà vẫn có ngạo khí.
Tuổi thọ Hồn Tộc so với chủng tộc khác kéo dài hơn rất nhiều, sống hơn ngàn năm, Anh bà bà việc đời gì chưa thấy qua, làm sao có thể bị Tiêu Phàm dọa sợ mất mật.
- Ngươi để Tiểu Ma Nữ đi chịu chết là để mắt nàng?
Tiêu Phàm cười hắn lần nữa phóng ra bước chân, hướng về Anh bà bà đi đến:
- Vậy tại sao ngươi không chết đi?
Sát khí nặng nề từ trong miệng Tiêu Phàm thốt ra, sát khí lạnh lẽo quét sạch hư không, hóa thành thực chất hóa kiếm khí bắn về phía Anh bà bà.
Tiêu Phàm nguyên bản chậm rãi bình tĩnh, lần nữa bị lời nói Anh bà bà đốt lửa giận, những cái này cái gọi là thượng vị giả, đều quá coi trọng mình, không đem mệnh những người khác đặt ở trong lòng.
Anh bà bà đưa tay vung lên, sát khí đầy trời bỗng nhiên bạo tán mà ra, sau đó Linh Hồn uy áp cuồng bạo giống như thủy triều hướng về Tiêu Phàm.
Toàn thân Tiêu Phàm hơi hơi chấn động, Anh bà bà cho dù không có đột phá Chiến Thần cảnh cũng kém không nhiều, thực lực nàng đoán chừng tương đương với Đệ Nhất Phân Thân Điện Chủ Chiến Thần Điện.
Bất quá, linh hồn lực lượng Tiêu Phàm cũng đến gần vô hạn Chiến Thần cảnh, rất nhanh liền ngăn trở cỗ Hồn Lực trùng kích này.
- Hừ!
Tiêu Phàm lạnh rên một tiếng, một cỗ huyền diệu năng lượng ba động từ quanh người hắn quét sạch mà ra, năng lượng ba động bên trong ẩn chứa một loại huyết sắc quang mang, quả thực là cực kỳ quỷ dị.
Nhìn thấy cái kia huyết sắc quang mang vọt tới, Anh bà bà vốn có thể cảm nhận được một cỗ nguy hiểm, nhanh chóng hướng về phía sau thối lui.
- Muốn chạy? Ngươi chạy sao?
Tiêu Phàm cực kỳ khinh thường, Tu La Kiếm nhấc lên, sát khí đáng sợ hiện lên, một đạo kiếm thông thiên nghịch không mà lên, tốc độ kinh người.
Anh bà bà cau mày, cử động Tiêu Phàm làm cho nàng nhớ tới một đạo thân ảnh, chẳng biết tại sao trong lòng nàng sinh ra một loại cảm giác sợ hãi.
Có lẽ, để Tiểu Ma Nữ trở thành Công Chúa Hồn Tộc là sai lầm to lớn nhất cả một đời của nàng.
Kiếm mang đến rất nhanh, Anh bà bà cơ hồ chỉ trốn tránh, căn bản không dám cùng Tiêu Phàm giao phong, nàng tựa như kiêng kỵ cái gì.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Anh bà bà nhìn chằm chằm kiếm trong tay Tiêu Phàm, loại dự cảm kia càng ngày càng mãnh liệt.
Những người khác kinh ngạc nhìn Anh bà bà, bọn hắn từ trong giọng nói Anh bà bà nghe được một loại kiêng kị, phải biết Anh bà bà là đệ nhất cường giả Hồn Tộc.
Nếu như ngay cả nàng đều không phải đối thủ Tiêu Phàm, bọn hắn làm sao có thể đánh thắng được hắn?
- Vô luận ta là ai, ta đều sẽ giết ngươi!
Tiêu Phàm lạnh giọng nói, muốn Tiểu Ma Nữ chết, phải có giác ngộ tử vong.
Anh bà bà cau mày, nói:
- Để cho nàng trở thành Công Chúa Hồn Tộc, cũng không phải là một mình ta quyết định, huống chi cũng chỉ có nàng Linh Hồn thuần túy mới có thể đảm nhiệm Công Chúa Hồn Tộc, vì Hồn Tộc mà chết là sứ mệnh bẩm sinh mỗi một tộc nhân Hồn Tộc!
- Vì Hồn Tộc mà chết là sứ mệnh bẩm sinh mỗi một tộc nhân Hồn Tộc?
Tiêu Phàm cười càng ngày càng lạnh, da mặt Đại Trưởng Lão Hồn Tộc thật đúng là lớn.
Ngừng lại, Tiêu Phàm cười nói:
- Ta bây giờ chuẩn bị đồ sát toàn bộ Hồn Tộc, bất quá ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi đem đầu ngươi đưa đến dưới kiếm ta, ta liền không diệt Hồn Tộc, dạng này ngươi có tính vì Hồn Tộc mà chết không?
- Hừ!
Anh bà bà hừ lạnh một tiếng, nàng không biết phản bác lời nói Tiêu Phàm như thế nào, lúc này mới nói:
- Vậy ngươi cũng phải thật có thực lực đồ diệt Hồn Tộc ta!
- Vậy ngươi có thể xem thử!
Tiêu Phàm dữ tợn cười một tiếng, hắn đã bị sắc mặt ghê tởm của Anh bà bà làm nổi lên ác tâm, cũng không muốn cùng nàng lãng phí thời gian.
Tiếng nói vừa xong, bên trong mi tâm Tiêu Phàm đột nhiên xuất hiện một Huyết Sắc Châu Tử, Huyết Sắc Châu Tử tản ra quang mang màu đỏ tươi, từng đợt từng đợt hướng về hư không khuếch tán đi.
- Tỏa Hồn Châu?!
Nhìn thấy Huyết Sắc Châu Tử, một đám Trưởng Lão Hồn Tộc trăm miệng một lời hét lớn, trong mắt đều là vẻ sợ hãi.
Bọn hắn rốt cục biết tại sao Tiêu Phàm có thể tuỳ tiện giết người Hồn Tộc bọn hắn, chính là bởi vì Tỏa Hồn Châu.
Tỏa Hồn Châu, không chỉ có riêng Hồn Lực, còn có Hồn Tộc, thậm chí Linh Hồn.
Ngay từ đầu Tiêu Phàm không nghĩ tới, lúc Trầm Huyễn Ngân thay Hồn Tộc cầu tình, Tiêu Phàm lúc này mới liên tưởng đến Tỏa Hồn Châu.
Lần trước hắn cũng là dựa vào Tỏa Hồn Châu mới có thể trong không gian Chiến Hồn ứng phó Đệ Nhất Phân Thân Chiến Thần Điện Điện Chủ, cùng vô số bóng đen.
Hắn cũng may mắn Tỏa Hồn Châu rời nhục thể, tiến vào bên trong Linh Hồn, bằng không mà nói, đối mặt vô số tu sĩ Hồn Tộc, Tiêu Phàm một người cũng không chịu đựng nổi.
Bất quá, có Tỏa Hồn Châu, dù là toàn bộ Hồn Tộc bao vây mà lên, Tiêu Phàm cũng không sợ hãi.
- Ngươi là Tu La Điện Chủ?
Anh bà bà mí mắt cuồng loạn, con ngươi nhìn về phía Tiêu Phàm có một vòng sợ hãi, bất quá rất nhanh liền bình tĩnh lại.
- Không biết hiện tại ta có năng lực đồ diệt Hồn Tộc hay không?
Tiêu Phàm không có trả lời Anh bà bà, chỉ là khẽ cười một tiếng, con ngươi băng lãnh liếc nhìn toàn trường.