Vô Thượng Sát Thần

Chương 1497: Bắc Lão Đến



Mắt thấy đạo Lôi Điện kia sắp bắn trúng Tiêu Phàm, tim tất cả mọi người đều nhấc đến cổ họng, chẳng lẽ Tiêu Phàm thật chết ở chỗ này?

- Lão Tam!

Bàn Tử tê tâm liệt phế kêu to, điên cuồng hướng về vị trí sơn cốc phóng đi.

Hắn tưởng là Tiêu Phàm gọi Luyện Tâm Tháp tỉnh lại cũng đủ để đánh bại bọn Chiến Thiên Hạ, làm sao nghĩ đến bên trong Luyện Tâm Tháp còn có một đạo hình chiếu Áo Nghĩa Chiến Luân Hồi.

Hơn nữa, thực lực hình chiếu Áo Nghĩa quá cường hãn, dù là Độc Cô Tuyệt cũng chưa hẳn là đối thủ.

Đáng tiếc, bọn hắn cách nhau quá xa, dù là ngay tại bên cạnh Tiêu Phàm cũng không có khả năng cứu được hắn, tối đa cũng chỉ chết chung với Tiêu Phàm mà thôi.

Nơi xa, Tiêu Phàm mồ hôi đầm đìa, hắn muốn mượn nhờ Thiên Cơ Đồ thoát khỏi nơi đây, nhưng mà không gian đều đã bị phong tỏa rồi.

Hắn vội vàng lấy ra Càn Khôn Định Thiên Đỉnh lơ lửng trên đỉnh đầu, đây có lẽ là cơ hội duy nhất giúp hắn chống đỡ đạo công kích kia.

- Lịch cổ Thập Đại Thần binh xếp hạng đệ tam Càn Khôn Định Thiên Đỉnh?

Đám người kinh hô, bọn hắn cũng nhìn thấy một tia hi vọng.

Càn Khôn Định Thiên Đỉnh dù sao cũng là lịch cổ đệ tam Thập Đại Thần Binh, có lẽ thật có thể cứu Tiêu Phàm một mạng.

Trong lòng đám người cũng cực kỳ không bình tĩnh, hôm nay vậy mà nhìn thấy bốn kiện Thần Binh đứng đầu trong lịch cổ Thập Đại Thần Binh, đây chính là sự tình vô cùng hiếm thấy.

Chiến Luân Hồi lóe qua vẻ kinh ngạc, lập tức lộ ra vẻ khinh thường, chỉ có Thần Binh, nếu không thể phát huy ra lực lượng thì dùng để làm gì?

Nếu như một kiện Thần Binh liền có thể ngăn cản một kích của hắn, vây hắn còn tu luyện để làm gì?

Bất an trong lòng Tiêu Phàm không giảm mảy may, hắn biết Càn Khôn Định Thiên Đỉnh cũng không có khả năng cứu được mạng hắn.

Trong lúc bất đắc dĩ, Tiêu Phàm chỉ có thể đem Linh Hồn một phân thành hai, một nửa Linh Hồn khác bị hắn đưa vào bên trong Không Gian Bí Cảnh Tu La Điện.

Nắm giữ Linh Hồn phân thân, hắn muốn sống sót vẫn có cơ hội, chỉ là nhục thân thì không dám chắc.

- Phàm Nhi, đi vào!

Đột nhiên một tiếng quát nhẹ truyền ra, chỉ thấy xung quanh Tiêu Phàm xuất hiện một đạo gợn sóng, đó là một cái vòng xoáy nhỏ bé.

Nghe thấy thanh âm này, Tiêu Phàm không hề nghĩ ngợi, cắm đầu vào hư không gợn sóng, cả người tựa như trở nên trong suốt.

Hô một tiếng, Lôi Điện từ trên người Tiêu Phàm xẹt qua, quỷ dị là Tiêu Phàm tựa như không tồn tại ở mảnh thời không này, Lôi Điện Chi Lực căn bản không làm gì được hắn.

Oanh!

Một tiếng nổ vang, sông núi phía sau Tiêu Phàm nổ nát vụn, một ngọn núi trực tiếp nổ tung, bụi bặm đầy trời, toái thạch bay vụt, cả phiến thiên địa đều giống như đang sụp đổ.

- Lão Tam!

Mấy tức sau, Bàn Tử toàn lực chạy tới, bị cỗ sóng xung kích đáng sợ kia đánh bay, sắc mặt ửng hồng, hắn hai mắt đỏ bừng, toàn thân đan xen Bạch Sắc Lôi Điện đáng sợ, so sánh với Tử Sắc Lôi Điện đều muốn bá đạo hơn mấy phần.

- Lôi Linh Chi Thể?

Phía trên chân trời, con ngươi Chiến Luân Hồi bỗng nhiên rơi vào trên người Bàn Tử, trong mắt lóe lên vẻ ngạc nhiên.

Lôi Linh Chi Thể thuộc về một loại Tiên Thiên Thể Chất, thiên sinh có thể chưởng khống Lôi Điện, hơn nữa Lôi Điện phát ra chính là loại Bạch Sắc Lôi Điện này.

Đột nhiên, Chiến Luân Hồi đưa tay đánh ra một đạo Lôi Điện chưởng cương hướng về vị trí Bàn Tử, dạng thiên tài này, Chiến Luân Hồi sẽ không để cho hắn trưởng thành.

- Đừng tổn thương sư đệ ta!

Lần này Độc Cô Tuyệt đã sớm chuẩn bị, cầm Cửu Dương Thần Lô trong tay ngăn khuất trước người Bàn Tử, trực tiếp đem đạo Lôi Điện chưởng cương kia đánh bay.

Cường giả Chiến Thần cảnh khác của Độc Cô gia tộc cũng nhao nhao xuất hiện ở phụ cận, bảo hộ Bàn Tử ở sau lưng.

Đồng thời, Chiến Thiên Hạ đối diện nhao nhao xuất hiện ở bên cạnh hình chiếu Chiến Luân Hồi, lạnh lùng nhìn xuống đám người Độc Cô gia tộc.

- Chiến Luân Hồi, ngươi hiện tại không nhịn được muốn xuất thủ sao?

Đột nhiên, bên trong bụi bặm đầy trời truyền đến một đạo thanh âm già nua, ngay sau đó hai đạo thân ảnh đi ra.

Đám người phóng tầm mắt nhìn tới, trong mắt mọi người lóe qua vẻ ngạc nhiên, Bàn Tử càng kích động kêu to lên:

- Lão Tam, ngươi không có việc gì?!

- Nếu như không phải lão sư, kém một chút ta thực không gặp được các ngươi nữa.

Tiêu Phàm cười khổ nói, đứng ở bên cạnh hắn là một lão giả, chính là Bắc Lão.

Nếu như không phải Bắc Lão thời khắc mấu chốt xuất thủ, đưa Tiêu Phàm vào một vùng không gian khác, một kích của Chiến Luân Hồi cũng đủ để đánh hắn thành tro bụi.

- Bắc Lão, ngài làm sao ở chỗ này?

Bàn Tử kinh ngạc nhìn Bắc Lão nói.

- Ta là truy tung Tử Vô Danh đến nơi này, cảm nhận được thần lực bên này ba động liền đuổi tới nhìn xem.

Bắc Lão cười nhạt một cái nói, vẫn là bộ dáng hòa ái dễ gần.

Bất quá Tiêu Phàm cùng Bàn Tử lại cảm giác khí tức trên người Bắc Lão thập phần phiêu miểu, liền bọn hắn đều nhìn không thấu mảy may, phải biết, hai người đã đột phá Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, liền bọn hắn đều nhìn không thấu, vậy tu vi Bắc Lão đã đến cấp độ nào rồi?

Chiến Thần cảnh!

Tiêu Phàm cùng Bàn Tử nhìn nhau, trong mắt lóe lên vẻ chấn động nồng đậm, ở nơi này Thần Linh Chi Khí thiếu thốn, niên đại Thần Thạch hiếm thấy, đột phá Chiến Thần cảnh gian nan biết bao nhiêu.

Nhưng là Bắc Lão làm được, đủ để có thể thấy thiên tư Bắc Lão cường đại.

Đây cũng là người thứ hai Tiêu Phàm nhìn thấy, ở niên đại Vô Thần có thể dựa vào năng lực chính mình đột phá Chiến Thần cảnh, người thứ nhất chính là Hề Lão.

- Bắc Thần gia tộc, là ngươi hủy đệ tam Lôi Thân của ta!

Con ngươi băng lãnh của Chiến Luân Hồi rơi vào trên người Bắc Lão, trong đôi mắt hắn tựa như có sự kiêng kỵ sâu đậm đối với người Bắc Thần gia tộc.

- Còn muốn ta hủy hình chiếu Áo Nghĩa này luôn sao?

Ngữ khí Bắc Lão đạm nhiên, tựa như cùng một lão bằng hữu nói chuyện.

Nhìn thấy một màn này, ánh mắt đám Độc Cô Tuyệt đều rơi vào trên người Bắc Lão, bọn hắn liếc mắt liền nhìn ra tu vi Bắc Lão, chỉ là mới vào Chiến Thần cảnh trung kỳ mà thôi, coi như hắn là người Bắc Thần gia tộc cũng vô pháp chống lại hình chiếu Áo Nghĩa Chiến Luân Hồi.

Nhưng bộ dáng Bắc Lão lại không giống như đang nói đùa, điều này nói rõ hắn quả thật có năng lực này.

- Chiến Thần cảnh trung kỳ nho nhỏ nói khoác mà không biết ngượng!

Chiến Luân Hồi còn chưa mở miệng, Chiến Thiên Hạ đã cực kỳ khinh thường quát to.

Chiến Thần cảnh trung kỳ?

Tiêu Phàm cùng Bàn Tử trợn to hai mắt nhìn Bắc Lão, trong mắt đều là vẻ không thể tin được, lúc này mới qua mấy năm mà thôi, Bắc Lão vậy mà không chỉ đột phá đến Chiến Thần cảnh mà còn đột phá đến Chiến Thần cảnh trung kỳ, thiên phú này cũng quá đáng sợ rồi.

- Lão sư hậu tích bạc phát, đột phá Chiến Thần cảnh trung kỳ cũng không phải là sự tình khó khăn gì, chỉ là không biết là Chiến Thần mấy biến.

Trong lòng Tiêu Phàm nghĩ thầm, nội tâm hắn lại tràn ngập khát vọng, khát vọng mình có thể mau chóng đột phá Chiến Thần cảnh.

- Phàm Nhi, ứng phó người như vậy ngươi nên….

Bắc Lão không những không giận mà còn cười, tựa như đang dạy bảo Tiêu Phàm, nói:

- Trực tiếp dùng một bàn tay đánh lên.

Dứt lời, Bắc Lão làm ra một cái động tác tùy ý vung tay, liền tựa như đánh một bàn tay hướng về Chiến Thiên Hạ.

Đám người lộ ra vẻ cổ quái, cách nhau xa như vậy, đừng nói Bắc Lão chỉ là Chiến Thần cảnh trung kỳ, dù hắn là Chiến Thần cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc có thể đánh tới Chiến Thiên Hạ.

- Bắc Thần gia tộc liền tự cho là...

Chiến Thiên Hạ khịt mũi coi thường, trên mặt đều là tiếu dung trào phúng.

Nhưng mà...

Ba! Lời còn chưa dứt, một cỗ hàn ý đáng sợ trong nháy mắt bao phủ hắn, một vệt sáng lóe qua hư không, hung hăng quất vào trên mặt Chiến Thiên Hạ, cả người bay ngược ra.

Thanh âm không phải rất lớn, nhưng lại giống như một đạo tiếng sấm quanh quẩn ở bên tai đám người, tất cả mọi người đều trợn mắt hốc mồm nhìn Bắc Lão, trong miệng đủ để nhét một quả trứng vịt.

Trong lòng tất cả mọi người đều có nghi hoặc, Bắc Lão rõ ràng chỉ là Chiến Thần cảnh trung kỳ, làm sao có thể đánh tới Chiến Thiên Hạ?

Chẳng lẽ còn có những người khác âm thầm xuất thủ?

Người ở đây nếu như nói có ai thấy rõ, vậy cũng chỉ có Tiêu Phàm, dù là Chiến Luân Hồi cũng là hồi sau mới minh bạch xảy ra chuyện gì.

- Lão sư, ngươi đột phá Cấp Thủy Tổ?

Tiêu Phàm vẫn là không nhịn được hỏi, thần sắc vô cùng kích động.