Sau nửa canh giờ, Tiêu Phàm liền rời biển hoa, nơi này đối với người khác mà nói nguy hiểm trùng điệp, nhưng đối với Tiêu Phàm lĩnh ngộ Sinh Tử Áo Nghĩa mà nói, như vào chỗ không người.
Hắn dừng lại bên trong một mảnh núi rừng, lấy ra Niết Bàn Châu từ trong tay Lăng Thanh Tịch đổi được:
- Viên Niết Bàn Châu này ẩn chứa Áo Nghĩa chi lực thập phần hoàn chỉnh, không biết ta có thể luyện hóa hay không?
Nếu như có thể luyện hóa Niết Bàn Châu, Tiêu Phàm hắn có thể tương đương với nắm giữ 4 loại Áo Nghĩa.
Nếu như phối hợp thi triển Vô Tận Chi Hỏa trên người hắn, uy lực Hỏa Chi Áo Nghĩa nhất định sẽ càng thêm cường đại.
- Lão Đại được Thiên Phượng truyền thừa, hắn tất nhiên lĩnh ngộ Hỏa Diễm Áo Nghĩa, Lão Nhị cũng được sư tổ Độc Cô gia truyền thừa, Cửu Dương Chi Hỏa khẳng định cũng trong tay hắn, lĩnh ngộ Hỏa Diễm Áo Nghĩa đoán chừng cũng không khó, về phần những người khác hẳn là cũng không có lĩnh ngộ Hỏa Diễm Áo Nghĩa.
Trong lòng Tiêu Phàm lóe qua một đám suy nghĩ.
Rất nhanh, hắn liền làm một cái quyết định, đó chính là bản thân hắn luyện hóa Niết Bàn Châu, lĩnh ngộ Hỏa Diễm Áo Nghĩa.
Có Niết Bàn Châu, độ khó Tiêu Phàm lĩnh ngộ Hỏa Diễm Áo Nghĩa thấp hơn rất nhiều.
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm hơi chuyển động ý nghĩ một chút, đem Niết Bàn Châu ném vào bên trong Tiểu Thiên Địa, đồng thời một bộ Linh Hồn phân thân bắt đầu luyện hóa.
- Tầng thứ ba, ta tới.
Tiêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng, hai tầng không gian Chúng Thần Mộ Địa phía trước mặc dù không cho hắn được Thần Lực Chi Tinh, nhưng thu hoạch vẫn to lớn.
Nhất là dùng Vạn Hoa Chi Tâm đổi lấy Niết Bàn Châu, Tiêu Phàm căn bản không có nghĩ tới việc này.
Trong lòng Tiêu Phàm có chút chờ mong, tầng thứ ba bản thân sẽ được thu hoạch gì đây?
Hít sâu một cái, Tiêu Phàm nhanh chóng hướng về chân trời lao đi, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Giờ phút này, tại một mảnh mờ mịt bao phủ sơn lâm lại bay tới mấy đạo thân ảnh, cầm đầu là một thanh niên khôi ngô áo bào đen, chính là Minh La, trừ Minh La, còn có Cốc lão cùng với mấy người Huyết Ma Bộ Lạc.
Quỷ dị là bên trong núi rừng mặc dù thỉnh thoảng tản mát ra mấy cỗ khí tức cường đại, nhưng Minh La một nhóm lại ở chỗ này thông suốt.
Lúc này, nhóm Minh La liền đi tới nơi núi rừng sâu xa, lúc này, bên trong núi rừng bỗng nhiên bay ra mấy đạo thân ảnh ngăn lại đường đi bọn hắn.
- Minh La Thần Tử, ngươi cũng không tránh khỏi quá phách lối đi, lại dám xông vào trụ sở Chiến Thần Điện, ngươi không sợ chúng ta lưu ngươi lại?
Một hắc bào nam tử cầm đầu mở miệng nói.
Hắn chỉ có một con mắt, trên mặt còn có một vết sẹo to lớn, nhìn qua khuôn mặt đáng ghét, bất quá khí tức trên người lại vô cùng cường đại, ít nhất là Chiến Thần cảnh hậu kỳ Thất Biến Chiến Thần.
- Chiến Lão Lục, ngươi đừng làm ta sợ, nếu ta chết ở chỗ này, các ngươi, bao gồm cả gia tộc các ngươi đoán chừng đều phải chôn cùng, ngươi có tin không?
Thần sắc Minh La đạm mạc, căn bản không có bất kỳ sợ hãi gì.
Sắc mặt hắc bào nam tử Chiến Lão Lục trầm xuống, hắn biết Minh La không có nói dối, coi như Minh La đứng ở chỗ này để bọn hắn giết, bọn hắn cũng không dám.
- Tốt, đừng chậm trễ thời gian, nơi này là Chiến Lão Tam phụ trách, mang ta đi tìm hắn, ta đưa tin tức tốt cho các ngươi, nếu như chậm trễ, ngươi chịu không nổi.
Gặp Chiến Lão Lục không nói, Minh La lại tiếp tục nói.
- Tin tức tốt gì, ngay tại nơi này nói đi.
Chiến Lão Lục thập phần khó chịu nói ra.
Mặc dù hắn biết Chiến Thần Điện cùng cao tầng Huyết Ma Bộ Lạc quan hệ có chút mập mờ, nhưng hắn thực chất vẫn đem Huyết Ma Bộ Lạc xem như Dị Tộc, hiện tại không có trực tiếp động thủ đã coi như là khách khí.
- Hừ, nếu như không có ta, ngươi có thể ở chỗ này phát huy ra thực lực Thất Biến Chiến Thần sao?
Minh La hừ lạnh một tiếng, con ngươi lạnh như băng nhìn chằm chằm Chiến Lão Lục nói:- Lại không cho ta thấy Chiến Thiên Tam, qua một lúc để Tiêu Phàm bọn hắn trốn, đừng trách Bản Thần Tử.
- Tiêu Phàm? Ngươi thấy hắn?
Thần sắc Chiến Lão Lục bỗng nhiên nghiêm một chút.
Mặc dù hắn thống hận Huyết Ma Bộ Lạc, nhưng hắn cũng thống hận Tu La Điện, huống chi, lần này bọn hắn tiến vào Chúng Thần Mộ Địa, khả năng là vì diệt sát Tiêu Phàm.
- Nhìn thấy, hắn còn giết năm người chúng ta.
Thần sắc Minh La lạnh lùng, hắn hiện tại là cực kỳ thống hận Tiêu Phàm.
Hắn vượt qua Cửu U Thiên Cốc đi tới nơi này còn chưa từng gặp người nào dám đối đãi hắn như vậy, Tiêu Phàm là kẻ thứ nhất, liên tục làm hắn ăn mấy cái thiệt thòi lớn.
- Đi theo ta.
Nhìn thấy Minh La trên tay Tiêu Phàm ăn thiệt thòi, trong lòng hắn vẫn rất vui, quay người liền mang Minh La hướng về núi rừng.
Mấy người mới vừa đi ra mấy bước, lại đột nhiên quỷ dị biến mất, lúc xuất hiện đã là trên quảng trường một tòa cung điện.
Chiến Lão Lục mang theo Minh La bọn hắn đi vào bên trong một tòa cung điện, bốn phía không ít Chiến Thần cảnh nhìn thấy lại hoàn toàn nhắm mắt làm ngơ.
Phía trên Cung điện ngồi xếp bằng một lão già nhắm mắt dưỡng thần, nhìn thấy đám Minh La đến, lão giả bỗng nhiên mở hai mắt ra, một cỗ uy áp bàng bạc xông thẳng đến đám người Minh La.
- Đường đường Bát Biến Chiến Thần, tất yếu khi dễ tiểu bối chúng ta? Trở về Lão Tổ nhà ta cũng sẽ trả gấp mười gấp trăm lần cho các ngươi.
Minh La cao ngạo giơ đầu, căn bản không có bất kỳ cái gì sợ hãi.
Tiếng nói vừa dứt, uy áp trên người lão giả trong nháy mắt biến mất, thản nhiên nói:
- Nói đi, đến nơi này có chuyện gì?
- Điện Chủ Tu La Điện Tiêu Phàm sắp đến tầng thứ ba, còn khoảng nửa chén chà thời gian chuẩn bị.
Minh La thập phần chắc chắn nói ra.
- Liên quan gì đến ta?
Thần sắc lão giả đạm mạc, trên mặt không có bất kỳ gợn sóng nào.
Thần sắc Minh La đạm mạc, trong lòng thầm mắng không thôi, Lão Hồ Ly Chiến Lão Tam này thật đúng là giảo hoạt, không phải muốn để ta cho các ngươi một chút Cửu U Ma Huyết sao?
Thế nhưng cứ như thế đem Cửu U Ma Huyết cho Chiến Lão Tam, trong lòng Minh La khẳng định khó chịu.
Chỉ thấy hắn đạm mạc cười nói:
- Xem ra là ta tới sai địa phương, cáo từ.
- Chậm đã, ngươi thật sự cho rằng nơi này là nơi ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?
Chiến Lão Tam hừ lạnh một tiếng nói.
- Đừng nói nhảm nhiều như vậy, ngươi hiện tại không giết ta, vậy cũng đừng ngăn cản ta rời đi.
Minh La khinh thường liếc Chiến Lão Tam một cái.
Hắn ngang ngược càn rỡ đã quen, cũng biết rõ những lão bất tử Chiến Thần Điện này không dám động đến hắn, tự nhiên không sợ hãi, cho dù là Bát Biến Chiến Thần hắn cũng không để trong mắt.
- Ta nghĩ, Huyết Ma Bộ Lạc ngươi càng muốn Tu La Điện Chủ chết đi.
Thần sắc Chiến Lão Tam đạm mạc, cũng không còn che giấu:
- 30 giọt Cửu U Ma Huyết, xem như thù lao chúng ta giúp ngươi diệt sát Tu La Điện Chủ.
- Thành giao.
Băng lãnh trên mặt Minh La tiêu mất không thấy đâu nữa, chiếm lấy là một mặt đắc ý, sau đó tiện tay vung ra một cái bình ngọc cho chiến Lão Tam, bên trong hiển nhiên là 30 giọt Cửu U Ma Huyết.
- Hợp tác vui vẻ.
Chiến Lão Tam cũng mỉm cười, tựa như âm mưu đạt được, dù là Minh La không cho hắn Cửu U Ma Huyết, hắn cũng tất sát Tiêu Phàm.
Bây giờ có thể doạ dẫm đến 30 giọt Cửu U Ma Huyết, tâm tình tự nhiên tốt đẹp.
30 giọt Cửu U Ma Huyết tương đương với ba mươi Chiến Thần cảnh có thể phát huy ra toàn bộ lực lượng, tu sĩ Chiến Thần cảnh Chiến Thần Điện lần này đến nhiều đến hơn trăm người, bây giờ lại có ba mươi người có thể thi triển toàn lực, chiến lực được gia tăng gấp bội.
- Các ngươi chỉ có không đến nửa chén trà nhỏ thời gian.