Vô Thượng Sát Thần

Chương 1636: Bí Mật Của Chiến Luân Hồi



"Sự nguyền rủa của Chiến tộc?"

Tiêu phàm nghe vậy, kinh ngạc không thôi, hắn cũng thật sự không biết giữa quần tộc Tử Tinh Lôi thú với Chiến tộc có quan hệ gì. Chiến tộc sao lại nguyền rủa Tử Tinh Lôi thú chứ?

Thần sắc Lôi Hoàng khó coi một hồi giống như không muốn nói, hồi lâu mới nói: "Là năm đó sự Chiến Luân Hồi nguyền rủa, nếu Tử Tinh Lôi thú rời khỏi đây sẽ chết không nghi ngờ gì!"

"Chiến Luân Hồi?" Nhịp tim Tiêu Phàm cũng bắt đầu gia tăng tốc độ, chuyện này sao lại có liên quan với Chiến Luân Hồi chứ?

"Chiến Luân Hồi phản bội Chiến Hồn đại lục, nguyền rủa tộc Tử Tinh Lôi thú cũng không có gì ghê gớm. Dù sao quần tộc này vẫn rất lớn mạnh." Trọc Thiên Hồng lại vô tình nói.

Hắn nói không sai, chí ít bây giờ xem ra quần tộc này của Tử Tinh Lôi thú vẫn cực kỳ lớn mạnh. Nếu như đứng ở một bên Chiến Hồn đại lục, khẳng định cũng là sự trợ lực lớn lao.

"Không, Chiến Luân Hồi không phản bội Chiến Hồn đại lục!" Lôi Hoàng bỗng nhiên lắc đầu, phủ định cách nói của Trọc Thiên Hồng trước đó.

"Làm sao có thể?" Đám người Tiêu Linh Nhi đều không bình tĩnh được, người Cổ tộc đều biết chính vì Chiến Luân Hồi phản bội Chiến Hồn đại lục, Chiến Hồn đại lục mới có cục diện hôm nay.

Vấn đề này sớm đã không phải bí mật gì, thậm chí Chiến Thần Điện cũng có không ít tu sĩ biết ngọn nguồn sự tình.

Mà bây giờ Lôi Hoàng nói với bọn hắn Chiến Luân Hồi chưa từng phản bội Chiến Hồn đại lục, điều này bảo nhóm người Tiêu Phàm làm sao tin tưởng?

"Có thể nói là Chiến Luân Hồi phản bội, cũng có thể nói không phải Chiến Luân Hồi phản bội. Chiến Luân Hồi hiện tại với Chiến Luân Hồi hàng ngàn năm trước đã không phải một người nữa." Lôi Hoàng lại nói.

"Rốt cuộc Chiến Luân Hồi đó có phản bội không?" Tiêu Linh Nhi không có lòng nhẫn nại bị Lôi Hoàng xoay vòng như thế.

Tiêu Phàm cũng híp hai mắt, rất không kiên nhẫn, hắn không thích bị người khác xem như tên ngốc.

"Nếu như ta nói cho các ngươi biết Chiến Luân Hồi hiện tại đã không phải là Chiến Luân Hồi hàng ngàn năm trước, các ngươi tin không?" Lôi Hoàng tiếp tục nói.

"Tin chứ, Chiến Luân Hồi hiện tại không phải bị Cửu U Ma Thần khống chế rồi sao? Chiến Luân Hồi năm ngàn năm trước dĩ nhiên khác biệt." Tiêu Phàm gật đầu, những tin tức này hắn cũng không xác định mà là căn cứ vào ý tứ của đám người Sở Thiên Minh mà đoán được.

Nhưng nghe lời của Lôi Hoàng, Tiêu Phàm hơi nghi ngờ, chẳng lẽ mình thật sự hiểu lầm Chiến Luân Hồi rồi?

"Không phải, ý của ta là Chiến Luân Hồi năm ngàn năm trước với Chiến Luân Hồi hiện tại không phải cùng một người." Lôi Hoàng lắc lắc đầu nói.

"Cái gì?"

"Điều này sao có thể?"

Tiêu Phàm cùng đám người Trọc Thiên Hồng kinh ngạc không thôi, khó mà tin được kết quả này, việc này nghe cũng quá rợn người rồi.

Nếu như bây giờ Chiến Luân Hồi không phải Chiến Luân Hồi năm ngàn năm trước, vậy lại là ai?

"Chuyện phải nói bắt đầu từ trận chiến vạn năm trước, với công pháp của Chiến Luân Hồi tu luyện." Lôi Hoàng ung dung thở dài, bắt đầu chậm rãi kể lại.

Thì ra vạn năm trước đây, trận chiến giữa Chiến Hồn đại lục và Huyết Ma bộ lạc, Chiến Luân Hồi là cường giả hiếm có của Chiến Hồn đại lục, dĩ nhiên là đứng mũi chịu sào.

Trận chiến kia, Chiến Luân Hồi cũng chịu thương nặng, sau khi Thí Thần ngã xuống, Chiến Luân Hồi vẫn không từ bỏ chống lại, lãnh đạo Chiến Thần điện xông đến phía trước.

Trải qua thời gian mấy ngàn năm, thương tích trên thân thể của Chiến Luân Hồi càng lúc càng nghiêm trọng. Cuối cùng sau bốn ngàn năm gần như đi đến tình trạng sắp hết thọ mệnh.

Đối với người bình thường mà nói, một khi tới tình trạng sắp hết thọ mệnh dường như chính là đi đến điểm cuối cùng của thọ mệnh. Cho dù là Chiến Thần cảnh cũng không ngoại lệ.

Nhưng mà Chiến Luân Hồi lại khác, công pháp hắn tu luyện vô cùng quỷ dị, tên là Âm Dương Luân Hồi Quyết. Lúc sắp lâm chung có thể ngưng tụ mọi tinh khí thần dung nhập vào trong linh hồn, sinh ra ý chí mới.

Nói theo một ý nghĩa nào đó, người tu luyện công pháp Âm Dương Luân Hồi Quyết cơ hồ là sẽ không chết. Đây cũng là nguyên nhân hắn đổi tên mình thành Chiến Luân Hồi.

Không thể không nói Âm Dương Luân Hồi Quyết không phải chỉ bá đạo và nghịch thiên thông thường. Thế gian không có luân hồi chân chính nhưng công pháp này có thể khiến người chết phục sinh, không khác với luân hồi.

Dù sao, tuy công pháp này lớn mạnh nhưng cũng tồn tại một vài nguy hiểm, cũng không phải nhất định có thể thành công. Ít nhất người tu luyện công pháp này trong lịch sử cũng chưa thấy qua ai có thể sống sót thật sự.

Bởi vì cho dù sống sót, hắn cũng không phải bản thân ban đầu nữa, ý chí mới sẽ chiếm cứ linh hồn ban đầu.

Chiến Luân Hồi chính là như thế, hắn thi triển Âm Dương Luân Hồi Quyết trùng sinh nhưng sinh ra ý chí mới. Ý chí mới lại chiếm đoạt linh hồn hắn.

Nhung trong thời khắc mấu chốt, Chiến Luân Hồi đưa truyền thừa của Chiến tộc ra ngoài để tránh linh hồn mới gây tai vạ tới Chiến Thần đại lục, cũng quét sạch một phần ký ức đó của mình.

Tộc Tử Tinh Lôi thú vốn là thú cưỡi của Chiến tộc. Chiến Luân Hồi sợ ý chí mới lợi dụng Tử Tinh Lôi thú nương nhờ tộc khác nên nhẫn tâm nguyền rủa với cả tộc Tử Tinh Lôi thú.

Chiến Luân Hồi cũng không phải muốn hại dị tộc Tử Tinh Lôi thú, mà là lo lắng ý chí mới của mình lợi dụng bọn chúng. Nếu không, hắn căn bản cũng sẽ không để cả tộc Tử Tinh Lôi thú sống sót đến bây giờ.

Mặc dù Chiến Luân Hồi thân chịu thương nặng nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa. Nếu như muốn hủy diệt dị tộc Tử Tinh Lôi thú cũng không phải chuyện quá khó.

"Theo ngươi nói vậy, Chiến Luân Hồi bây giờ thật sự là một người khác rồi." Tiêu Phàm chau mày lại, rơi vào trong trầm tư.

Chẳng biết tại sao, trong lòng hắn có chút vui mừng, chí ít Chiến Luân Hồi năm đó vẫn vì Chiến Hồn đại lục mà nghĩ.

Mặc dù bây giờ hắn bị hủy diệt rồi nhưng cũng chỉ là bị ý chí mới áp chế mà thôi, có lẽ không chết đi thật sự.

"Tính, cũng không tính vậy." Lôi Hoàng lắc lắc đầu nói: "Nhưng tộc nhân bọn ta cũng không có quở trách Chiến Luân Hồi, bởi vì lúc đó lão tổ của bọn ta cũng đồng ý rồi."

"Sao ngươi biết những tin tức này?" Tiêu Phàm nghi ngờ nói.

"Lúc trước Bắc lão đầu đưa ta vào nơi này, đạt được sự truyền thừa của Tử Tinh Lôi thú. Đúng, đây cũng phải cảm tạ tên mập, để ta cũng thừa kế chút lực thiên lôi. Nếu không cũng không thể đạt được truyền thừa này." Nói đến đây, Lôi Hoàng bất đắc dĩ cười một tiếng.

Tiêu Phàm gật nhẹ đầu, hắn cũng không phải hoài nghi Lôi Hoàng, mà là việc này quá mức không thể tưởng tượng nổi. Hiện tại hắn không nghĩ tới hàng phục bầy Tử Tinh Lôi thú thế nào.

Lôi Hoàng đạt được truyền thừa của Tử Tinh Lôi thú, bây giờ thực lực càng là mạnh nhất, khống chế cả tộc này cũng không phải là chuyện quá khó.

Chỉ là điều hắn lo lắng chính là làm sao mới có thể phá sự nguyền rủa này, mang cả tộc Tử Tinh Lôi thú rời khỏi nơi này.

"Nếu như không phải do lời nguyền này, chúng ta cũng đã sớm có thể hóa thành hình người. Tên mập thân là người thừa kế của Chiến tộc, hắn hẳn có thể phá giải lời nguyền của chúng ta. Đến lúc đó, hắn cũng có thể được một phần Thiên Đại tạo hóa." Nhìn thấy Tiêu Phàm trầm mặc không nói, Lôi Loàng tiếp tục nói.

"Chờ lôi bạo biến mất, ta liền tìm lão nhị đến." Tiêu Phàm tự nhiên không có ý cự tuyệt, lại nói: "Đúng rồi, sao các ngươi lại bị Hồn Thiên khống chế?"

Nghe được hai chữ Hồn Thiên, Lôi Hoàng nghiến răng nghiến lợi nói: "Sức mạnh linh hồn của tên đó quá lớn mạnh, khống chế ta trước, sau đó khống chế tộc nhân của ta. Nếu như không phải sợ bại lộ bí mật của tộc ta thì ta đã sớm liều mạng với hắn."

"Bí mật, bí mật gì?" Tiêu Phàm kinh ngạc nói.

Lôi Hoàng vội vàng ngậm miệng không nói, tựa như lỡ miệng nói ra, một lát mới nói: "Tiêu Phàm, xin lỗi, đây là bí mật. Ta chỉ có thể nói với tên mập, việc liên quan tới Chiến tộc."

"Vậy thì chờ mấy ngày đi." Tiêu Phàm nhún nhún vai, trên mặt mang vẻ không sao cả.

Theo Tiêu Phàm thấy thì chuyện tên mập biết được, bản thân hắn biết chỉ là sớm muộn mà thôi. Thậm chí những Tử Tinh Lôi thú này cuối cùng cũng khẳng định theo tên mập. Hắn cũng không cần thiết cố ý đi chinh phục bọn chúng.

"Tiêu Phàm, phiền thức tỉnh tộc nhân của ta trước." Lôi Hoàng lại nói.

Tiêu Phàm gật đầu với Tiêu Linh Nhi, suy nghĩ của hắn đã bay đến nơi xa xôi, bắt đầu trầm tư làm sao mới có thể tiến vào không gian tầng tám.