Vô Thượng Sát Thần

Chương 728: Bắc Lão Khuyên Bảo



Y Vân làm Y gia gia chủ, đây là sự tình chẳng ai ngờ rằng, dù là Y Vân nằm mơ đều không nghĩ tới việc này, hắn chỉ là đệ Y gia dòng thứ mà thôi, làm sao có thể trở thành gia chủ Y gia đây?

Thần sắc Tiêu Phàm ngược lại bình tĩnh, trong lòng hắn đã sớm đoán được mấy phần.

Cao tầng Y gia khẳng định không nguyện ý đắc tội Tiêu Phàm, Y Vân cũng là huyết mạch Y gia, hơn nữa cùng Tiêu Phàm quan hệ rất tốt, để Y Vân trở thành gia chủ thì như thế nào đây.

Đám người không quan tâm vấn đề này, tiếp tục trò chuyện với nhau.

Đêm đó Thần Châm Các đèn đuốc sáng trưng, phi thường náo nhiệt, trọn vẹn đến rạng sáng ngày thứ hai mới tán đi.

Tiêu Phàm cũng từ trong miệng đám người biết rất nhiều sự tình, cách Nam Vực Đại Bỉ còn có không đến một tháng, Tiêu Phàm chuẩn bị tiến về Tiêu Thành một chuyến.

Hơn ba tháng qua, Tiêu Phàm một mực lo lắng Bàn Tử, Huyết Mạch Chiến Tộc thức tỉnh, mặc dù không có nguy hiểm quá lớn nhưng cũng khó tránh khỏi sẽ có phát sinh ngoài ý muốn.

Khiến Tiêu Phàm rất ngạc nhiên là phụ thân Sở Khinh Cuồng, Sở Tiêu Thiên vậy mà lần nữa trở thành gia chủ Sở gia, về phần Sở Khinh Cuồng lại không có dự định trở về Sở gia.

- Tiêu Phàm, cẩn thận Sở Trung Thiên.

Thời khắc Sở Khinh Cuồng rời đi đã nhắc nhở Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm gật đầu, từ khi Sở Tiêu Thiên lần nữa trở thành gia chủ Sở gia, Sở Trung Thiên liền đột nhiên biến mất, không biết tung tích.

Hắn cũng rốt cục biết rõ vì sao sau khi Sở Khinh Cuồng giết chết Sở Dịch Phong, Sở Trung Thiên không có đối phó Sở Khinh Cuồng, liền tựa như lúc trước Sở Khinh Cuồng bệnh nặng, Sở gia trực tiếp từ bỏ Sở Khinh Cuồng.

Sở Dịch Phong đã biến thành một người chết, Sở gia tự nhiên không chút do dự từ bỏ Sở Trung Thiên.

Sở Trung Thiên không dám chính diện tìm Sở Khinh Cuồng cùng Tiêu Phàm báo thù, nhưng âm thầm xuất thủ thì ai có thể biết được đây?

Giữa trưa, Tiêu Phàm rời Thần Châm Các, cùng Bắc Thần Phong tới chỗ ở Bắc Lão, thời gian nửa năm chưa thấy, nếu như Bắc Lão biết mình trở về vậy mà không đi tìm hắn, đoán chừng mình sẽ không thể sống tốt.

- Sư thúc, gia gia vì để ngươi thuận tiện tìm hắn, một mực ở Trúc Viên Ngoại Viện Chiến Hồn Học Viện, ta làm sao lại không có dạng đãi ngộ này chứ.

Bắc Thần Phong có chút ghen ghét nói.

Mở miệng ngậm miệng sư thúc, điều này cũng thuyết minh Bắc Thần Phong đã tiếp nhận thân phận Tiêu Phàm.

Những ngày qua, Bắc Thần Phong cũng đột phá đến Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong, cả người cũng tỏ ra đắc ý, lại không có vẻ lười biếng gì nữa.

Nghe thấy Bắc Thần Phong nói, trong lòng Tiêu Phàm có chút cảm động, lập tức lại trêu ghẹo nói:

- Ngươi và Mộng Điệp quan hệ như thế nào? Muốn ta hỗ trợ hay không.

- Sư chất hiện tại rất thoải mái, không cần sư thúc hỗ trợ.

Bắc Thần Phong nhếch miệng cười nói.

Tiêu Phàm bất đắc dĩ nhún nhún vai, không cần mình hỗ trợ đó là không còn việc gì tốt hơn.

Bất tri bất giác, hai người đã đi tới bên ngoài Trúc Viên, Bắc Lão ngồi ở bên trong Trúc Viên, trong tay cầm một cái mộc điêu, tâm thần hoàn toàn chìm vào trong đó.

Qua hồi lâu, Bắc Lão mới buông xuống mộc điêu trong tay, quay đầu nhìn về phía Tiêu Phàm nói:

- Phàm Nhi, ngươi tới rồi?

Thần sắc Bắc Lão thập phần bình tĩnh, tựa như đã sớm biết Tiêu Phàm trở về, sự tình huyên náo hôm qua lớn như vậy, Bắc Lão làm sao có thể không biết.

- Đồ nhi bái kiến lão sư.

Tiêu Phàm hơi thi lễ, đối với Bắc Lão, trong lòng hắn chỉ có tôn trọng.

- Ngồi đi.

Bắc Lão gật đầu, lại nhìn về phía Bắc Thần Phong nói:

- Tiểu tử ngươi nên làm gì thì làm đi, đừng ở đây làm chướng mắt.

- Vâng, gia gia, sư thúc, vậy ta đi.

Bắc Thần Phong tựa như chuột nhìn thấy mèo, nhanh như chớp không thấy bóng dáng, hắn biết Bắc Lão có lời muốn nói riêng với Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm đi đến bên cạnh bàn đá ngồi xuống, khẽ cười nói:

- Lão sư, nửa năm không gặp, Bắc Thần Phong có vẻ như biến thành một người khác.

- Đúng vậy.

Bắc Lão vuốt sợi râu mỏng manh, trên mặt lộ ra vẻ hiền lành, lại nói:

- Ta rất hiếu kì, lần trước ngươi đến cùng nói với hắn cái gì, khiến hắn cả người đại biến.

- Không có gì, chỉ là một câu cổ vũ lời nói mà thôi.

Tiêu Phàm gãi đầu một cái nói.

- Được rồi, không nói tới hắn nữa, Sát Vương Thí Luyện như thế nào?

Bắc Lão quan tâm hỏi.

- Coi như thuận lợi.

Tiêu Phàm không có nói thêm cái gì, hắn mặc dù hàng nhất Sát Vương Thí Luyện, nhưng hắn biết ở trong mắt Bắc Lão cũng chỉ là tiểu đả tiểu nháo mà thôi.

- Còn không đến một tháng là Nam Vực Đại Bỉ sơ tuyển, ngươi có muốn tham gia hay không?

Bắc Lão lại hỏi.

- Ta nhất định phải đi.

Tiêu Phàm không cần nghĩ ngợi hỏi, con ngươi kiên định tới cực điểm, vì Tiểu Ma Nữ phải đến Thánh Thành.

- Ta cũng đã được nghe nói một chút sự tình của ngươi, Diệp gia mặc dù địa vị tôn quý, nhưng đồ đệ của ta cũng không thể so với Diệp gia kém nơi nào, chỗ nào không xứng với tiểu nữ oa của Diệp gia.

Bắc Lão đột nhiên nói ra, lời nói nói năng có khí phách.

- Hểh?

Tiêu Phàm kinh ngạc nhìn Bắc Lão, nhất thời không biết vì sao, Bắc Lão hôm nay làm sao hung hăng như vậy, cùng tính cách thường ngày hoàn toàn không tương xứng.

- Đi đến Thánh Thành, ngươi cũng cẩn thận một chút, chỗ đó dù sao ngư long hỗn tạp, so với Đại Ly Đế Triều hỗn loạn hơn rất nhiều, bất quá ngươi cũng không cần bó tay bó chân, nắm đấm lớn mới là đạo lý cứng rắn, vô luận đi đến nơi nào cũng đều là luật thép cả.

Bắc Lão còn nói thêm:

- Vạn nhất xảy ra chuyện gì, sư tôn tửu quỷ ngươi sẽ thay ngươi ôm lấy, nghĩ đến ngươi cũng biết rõ thân phận lão tửu quỷ rồi chứ.

- Vâng, lão sư!

Khóe miệng Tiêu Phàm giật một cái, hắn còn tưởng rằng Bắc Lão sẽ thay hắn ôm lấy đây, không nghĩ tới nói là Túy Ông, trong lúc nhất thời Tiêu Phàm không biết nói cái gì.

Nghĩ hồi lâu, Tiêu Phàm lại hỏi:

- Lão sư, thế lực Vô Song Thánh Thành phân bố như thế nào? Ta có điều gì phải chú ý không?

Mặc dù Tiêu Phàm không biết cụ thể thân phận Bắc Lão, nhưng Tiêu Phàm luôn cảm giác Bắc Lão thập phần bất phàm, Thánh Thành đều có vẻ như không để trong lòng, thực lực hắn lại là cường đại như thế nào đây?

- Vô Song Thánh Thành tương đối đặc thù, hết thảy có Bát Đại Thế Lực, đơn giản điểm chính là Nhị Điện, Tam Cung, Tam Các, Nhị Điện là Chiến Thần Điện và Chiến Hồn Điện, Tam Cung là Lăng Vân Cung, Cửu Tiêu Cung và Vô Nhai cung, Tam Các là Liệp Hồn Các, Thần Binh Các cùng Thần Dược Các. Phía dưới Bát Đại Thế Lực còn có rất nhiều thế lực nhỏ, những cái kia hoàn toàn có thể xem nhẹ.

Bắc Lão suy nghĩ một chút nói.

Sau đó, Bắc Lão lại bổ sung một câu:

- Các ngươi thông qua Nam Vực Đại Bỉ sơ tuyển tiến vào Vô Song Thánh Thành, có một quyền lợi lựa chọn gia nhập thất đại thế lực, trừ Chiến Thần Điện ra, thất đại thế lực khác đều tùy ý tuyển.

- Nhất định phải gia nhập các đại thế lực sao?

Tiêu Phàm nghi ngờ nói, Bát Đại Thế Lực này trừ Chiến Hồn Điện, thất đại thế lực bên trong Tu La Truyền Thừa cơ hồ có ghi lại.

Nhất là Chiến Thần Điện, đây chính nơi là cùng Truyền Thừa Điện, Tu La Điện xưng là tam đại Chí Cao Thần Điện, chỉ là Truyền Thừa Điện cùng Tu La Điện không thấy, lại thêm ra một cái Chiến Hồn Điện, xác thực rất quỷ dị.

Lần trước thức tỉnh Tu La Huyết Mạch, bên trong hộp gấm có hai tờ giấy nhắc nhở hắn, muốn hắn cẩn thận hai điện khác, cũng chính là bởi vì như thế, Tiêu Phàm không muốn gia nhập Bát Đại Thế Lực.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không gia nhập những thế lực này đối với bản thân hắn không có bất kỳ cái gì ảnh hưởng.

- Cái này tùy ngươi.

Bắc Lão hơi ngoài ý muốn nhìn Tiêu Phàm, người khác đều là ước gì gia nhập những thế lực này, hắn ngược lại hay rồi, vậy mà không nguyện ý gia nhập.

Lập tức lại nói:

- Bất quá ta đề nghị, ngươi chính là lựa chọn lưu tại Chiến Hồn Điện, vô luận công pháp, chiến kỹ bọn hắn cũng không thiếu, hơn nữa có Chiến Hồn Điện che chở, thế lực nhỏ khác cũng không dám đánh ngươi. Đương nhiên, đây không phải chính yếu nhất, chủ yếu nhất là chỉ có Bát Đại Thế Lực mới có một ít tư cách tham gia thí luyện, tiến vào một ít bí cảnh.

Nghe thấy Bắc Lão nói, Tiêu Phàm cau mày một cái, thầm nghĩ trong lòng:

- Kể từ đó, muốn có được thêm cơ hội nữa, vậy cũng chỉ có gia nhập một trong thất đại thế lực.

- Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, Diệp gia chính là người của Chiến Hồn Điện.

Bắc Lão lại bổ sung một câu, trên mặt lộ ra ý vị thâm trường.