Ba ngày thời gian rất nhanh liền đi qua, Tiêu Phàm xếp bằng ở đệ nhất phong, cảm thụ được tự thân biến hóa.
Bên trong Hồn Hải hắn, phía dưới Vô Tận Chiến Hồn có một cái vòng xoáy Hồn Lực to lớn, vòng xoáy kia so với vòng xoáy Vô Tận Chiến Hồn Hồn Lực nhỏ hơn một chút.
Tại bên trong vòng xoáy Hồn Lực, rong chơi lấy một đầu Hồn Thú hư ảnh to lớn, nếu như để những người khác nhìn thấy, nhất định sẽ kinh ngạc không thôi.
Bởi vì hư ảnh này chính là Chiến Hồn Hoàng Phủ Thiên Thần, Long Ngao trong truyền thuyết.
Thần Phẩm Chiến Hồn, Tiêu Phàm nào sẽ bỏ lỡ, thừa dịp Chiến Hồn Long Ngao rời thể, Tiêu Phàm trực tiếp giết Hoàng Phủ Thiên Thần, sau đó dùng Tỏa Hồn Châu thôn phệ Chiến Hồn. Tiêu Phàm tự nhiên cũng có thể thi triển lực lượng Chiến Hồn Long Ngao.
- Không hổ là Thần Phẩm Chiến Hồn, chỉ bằng vào Thần Uy liền không phải Cửu Phẩm Chiến Hồn có thể so sánh, may mà Vô Tận Chiến Hồn và Tu La Ý Chí cũng không yếu, bằng không muốn tiếp nhận cỗ Thần Uy này cũng rất khó.
Tiêu Phàm âm thầm trầm ngâm, bên trong Hồn Hải thử nghiệm lực lượng Chiến Hồn Long Ngao.
Cái này không thử còn tốt, thử một lần liền làm Tiêu Phàm giật mình, hắn phát hiện, nếu như hắn điều động lực lượng Chiến Hồn Long Ngao, nhục thân hắn sẽ cường đại đến một cái cấp độ đáng sợ.
Điều này cũng làm cho Tiêu Phàm âm thầm thở phào, nếu như không từ Sở Nhạn Nam có được Khôn Đỉnh dung hợp thành Càn Khôn Định Thiên Đỉnh, bằng vào Chiến Hồn cùng Bất Diệt Kim Thân của hắn, có lẽ thật đúng là không phải đối thủ Hoàng Phủ Thiên Thần.
Bất quá làm Tiêu Phàm vui mừng là Hoàng Phủ
Thiên Thần cũng không thể chân chính phát huy ra lực lượng Chiến Hồn Long Ngao, bằng không mà nói, hươu chết vào tay ai thật đúng là cũng chưa biết.
- Nếu như Hoàng Phủ Thiên Thần biết Long Ngao mạnh nhất cũng không phải là móng vuốt mà là nhục thân, đoán chừng ta còn thực sự phải bại lộ Vô Tận Chiến Hồn. Cũng may Thần Phẩm Chiến Hồn ghi chép quá ít, Hoàng Phủ Thiên Thần mới có thể không chịu được như thế.
Nghĩ vậy, trong lòng Tiêu Phàm buông lỏng một hơi, bất quá hắn cũng biết nếu như không phải hắn nắm giữ Tu La Truyền Thừa cũng không có khả năng biết rõ một số bí mật Long Ngao, huống chi Hoàng Phủ Thiên Thần đây?
Dù sao, Thần Thú Long Ngao mọi người cũng chỉ gặp qua trên thư tịch, căn bản không biết cụ thể năng lực nó.
Hơn nữa, Thần Phẩm Chiến Hồn có thể trực tiếp tan trong Huyết Mạch, nhưng Hoàng Phủ Thiên Thần cũng không có làm đến điểm này, hoàn toàn là bởi vì đối với Long Ngao biết quá ít về Thần Phẩm Chiến Hồn.
- Đã đến giờ!
Đột nhiên, một đạo thanh âm đem Tiêu Phàm thu suy nghĩ lại, lại là nhìn thấy đám người nhao nhao hướng về chùm sáng truyền tống gần nhất bay đi.
Tiêu Phàm nhìn bốn phía một cái, vẫn như cũ không nhìn thấy bóng dáng Bàn Tử, sắc trời càng ngày càng đậm.
- Tam Ca, chúng ta đi trước đi, nói không chừng Nhị Ca từ Truyền Tống Trận khác ra ngoài.
Quan Tiểu Thất xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Phàm an ủi.
- Đúng vậy, Tiêu đại ca, chúng ta cũng nhanh rời nơi này.
Sở Phiền tiểu tử này ước gì lập tức rời đi, đối với an nguy Bàn Tử hắn cũng không quan tâm.
Tiêu Phàm hít sâu một cái, cuối cùng gật đầu, mang theo Sở Phiền liền hướng Truyền Tống Trận gần nhất bay đi, Quan Tiểu Thất theo sát phía sau.
Truyền Tống Trận gần nhất, Tiêu Phàm ba người mười cái hô hấp liền chạy tới, nơi đó lục tục có người đi vào trong thông đạo, biến mất không thấy gì nữa.
Tiêu Phàm quay đầu nhìn Sát Lục Cổ Địa một cái, cuối cùng dứt khoát bước vào trong đó.
Cùng lúc đó, không gian xung quanh vặn vẹo một trận, không bao lâu liền xuất hiện ở phía trên quảng trường Chiến Hồn Điện.
- Tiêu Phàm, đi theo ta.
Vừa mới xuất hiện ở trên quảng trường, đột nhiên một đạo thanh âm vang lên bên tai Tiêu Phàm, quay đầu nhìn lại, lại nhìn thấy Diệp Thệ Thủy sắc mặt bình tĩnh nhìn hắn.
Ở bên cạnh hắn còn có Diệp Trường Sinh cùng Diệp Lâm Trần, Tiêu Phàm lúc này mới phục hồi tinh thần lại, có vẻ như ba hạng đầu còn có ban thưởng cái gì.
- Không biết Huyết Lâu hiện tại như thế nào, Phong Lang cùng Ảnh Phong bọn hắn nên rời khỏi rồi chứ.
Trong lòng Tiêu Phàm vô cùng ngưng trọng, thời gian nhìn thấy Lô Chiến đã qua một tháng, hắn không lo lắng là không có khả năng.
Mặc dù hắn đối với Huyết Lâu không có quá nhiều tình cảm, nhưng an nguy Túy Ông cùng Lô Chiến bọn hắn, Tiêu Phàm cũng rất quan tâm, còn có Huyết Vô Tuyệt, Huyết Yêu Nhiêu cùng Tiêu Niệm Niệm.
Hít sâu một cái, Tiêu Phàm bình tĩnh lại, việc cấp bách là giải quyết vấn đề Tiểu Ma Nữ, sau đó mang theo Tiểu Ma Nữ rời đi.
Về phần sự tình Huyết Lâu, lấy thực lực hắn còn ngăn cản không được, hắn duy nhất có thể làm chính là mạnh lên, tương lai có một ngày để cho Huyết Lâu tái hiện thế gian.
- Tiểu Ngũ cẩn thận một chút, trở về khách sạn trước đó chờ ta, Lão Nhị nếu như ra khẳng định cũng sẽ tới nơi đó.
Tiêu Phàm âm thầm cho Quan Tiểu Thất một câu nói, liền thay đổi một thân quần áo mới theo Diệp Thệ Thủy rời đi.
Tiêu Phàm ba người đi theo Diệp Thệ Thủy đạp không mà lên, xông thẳng Thượng Trọng Thiên, điều này không khỏi làm Tiêu Phàm nhíu mày.
- Diệp Điện Chủ, Nam Vực Đại Bỉ ban thưởng ba hạng đầu là ở Thượng Trọng Thiên?
Tiêu Phàm vẫn không nhịn được hỏi, hiện tại bên người hắn không có Lô Chiến, hắn không thể không lo lắng Diệp Thệ Thủy âm thầm ra tay ứng phó hắn.
Diệp Thệ Thủy liếc Tiêu Phàm một cái, tiện tay ném cho Tiêu Phàm một khối ngọc bài:
- Đây là thân phận bài Thượng Trọng Thiên, hiện tại ngươi có thể tùy ý xuất nhập Thượng Trọng Thiên. Ngươi nếu không muốn có thể trả lại cho ta, đúng, đây cũng là một trong ban thưởng.
Tiêu Phàm dắt lấy thân phận ngọc bài trong tay, hắn rốt cục biết rõ tại sao Diệp Thệ Thủy nói nếu như hắn muốn cưới Tiểu Ma Nữ liền phải chiếm lấy ba hạng đầu.
Bởi vì chỉ có ba hạng đầu Nam Vực Đại Bỉ mới có tư cách tùy ý xuất nhập Thượng Trọng Thiên, đương nhiên, đây chỉ là đối với kẻ ngoại lai mà nói.
Như Tô Mạch Hàn bọn hắn những con em đại gia tộc, ban thưởng xuất nhập Thượng Trọng Thiên căn bản không có quá nhiều giá trị.
Dắt lấy thân phận ngọc bài trong tay, Tiêu Phàm cau mày không nói thêm gì nữa.
Không bao lâu, Diệp Thệ Thủy mang theo Tiêu Phàm ba người đi tới một tòa đại điện Thượng Trọng Thiên Chiến Hồn, không ít tu sĩ nhìn thấy Tiêu Phàm bên người Diệp Thệ Thủy, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Điện Chủ, Nam Vực Đại Bỉ liền nhanh kết thúc như vậy?
Đột nhiên, một đạo thân ảnh từ đằng xa truyền đến.
Tiêu Phàm quay đầu nhìn lại, lại nhìn thấy Giang Vân Thiên bước nhanh tới, khi hắn nhìn thấy Tiêu Phàm, con ngươi trong nháy mắt vô cùng băng lãnh:
- Tiêu Phàm, ngươi có đoạt được danh hiệu đệ nhất?
So với một tháng trước, Giang Thiên Vân già nua rất nhiều, những ngày qua bởi vì sự tình Giang U Nguyệt, Giang gia cùng Lăng gia đã khai chiến.
Mà kẻ cầm đầu chính là Tiêu Phàm, lúc trước vì ứng phó Tiêu Phàm mới cùng Lăng gia liên thủ, cuối cùng bám vào nhi tử hắn, Giang Thiên Vân đối với Tiêu Phàm hận thấu xương.
- Liên quan gì đến ngươi!
Tiêu Phàm liếc Giang Thiên Vân, thản nhiên nói.
- Ngươi tự tìm cái chết, ngươi biết ngươi đang cùng ai nói chuyện không?
Giang Thiên Vân phẫn nộ nhìn Tiêu Phàm, hoàn toàn coi nhẹ bên cạnh còn có Diệp Thệ Thủy, thật sự là những ngày qua hắn chịu đả kích quá lớn.
- Ta tất phải biết sao?
Tiêu Phàm hỏi lại, nếu như không phải nơi này là Chiến Hồn Điện, hắn trực tiếp một cái tát qua.
- Tức chết lão phu!
Giang Vân Thiên triệt để tức giận, đưa tay chính là một tay đánh về phía khuôn mặt Tiêu Phàm.
Ba!
Nhưng còn có một vệt sáng càng nhanh, trực tiếp đem Giang Thiên Vân quất bay ra ngoài, Giang Thiên Vân trong miệng bắn bay mấy cái răng máu, thân thể trùng điệp đập xuống đất, trượt ra mấy chục trượng mới dừng lại.
Bốn phía không ít người đứng gác thấy cảnh này, không khỏi hít một hơi lạnh, kinh hãi nhìn Tiêu Phàm.
Đây chính là Chiến Hồn Điện Phó Điện Chủ, hắn vậy mà trực tiếp một cái tát bay, người kia là ai mà dữ dội như thế?
- Tiêu Phàm, ngươi dám động thủ! Ta là Phó Điện Chủ Chiến Hồn Điện!
Giang Thiên Vân ngửa mặt lên trời gào thét, phẫn nộ tới cực điểm.
Tiêu Phàm quét mắt một vòng Diệp Thệ Thủy, lại phát hiện Diệp Thệ Thủy tựa như không nhìn thấy, điều này không khỏi làm Tiêu Phàm lộ ra vẻ cổ quái.
- Chẳng lẽ Diệp Thệ Thủy đối với ta lau mắt mà nhìn?
Tiêu Phàm trong lòng hồ nghi, lập tức cũng lớn mật, quay đầu nhìn về phía Giang Thiên Vân nói: