Vô Tiên

Chương 224: Sát khí (2)



- Trưởng lão, hẳn là sự ra có nguyên nhân...

Quý Thang tiến lên nói.

Mạnh trưởng lão đưa tay ngăn cản, vẻ mặt kiên quyết nói:

- Một đường đi tới, người có ý đồ tiếp cận Thiên Long phái ta, chỉ có một kết cục, cái này cũng là quyết sách của chư vị trưởng lão và chưởng môn! Việc này không nên chậm trễ, bắt tay đi làm đi!

Quý Thang cúi đầu tuân lệnh, xoay người nhanh chân rời đi. Trong phòng lại lâm vào vắng lặng một cách chết chóc!

...

Lâm Nhất về phòng của mình, thấy là phòng bốn năm người ngủ chung.

Lâm Nhất không để ý tới Kim Khoa, lại càng không nhìn hắn một cái, ngã đầu liền ngủ.

- Kim lão đệ, sao bằng hữu của ngươi tính tình kém như vậy? Mộc quản sự cũng thật là, sao lại phái gia hỏa này đi ra, làm người khác mất cả hứng!

Hoàng Gia Tề biết Lâm Nhất rất sớm, chưa từng thấy qua đệ tử nuôi ngựa này có khuôn mặt tươi cười với mình. Hắn nhìn Lâm Nhất lắc đầu một cái, trêu chọc Kim Khoa.

- Ha ha! Tính tình của Lâm sư đệ vốn như thế, là người mặt lạnh tâm nóng, mọi người ở chung lâu ngày thì sẽ quen!

Kim Khoa không dám đắc tội Lâm Nhất, chỉ có thể nói hòa giải.

Lâm sư đệ đừng có ngủ a! Phải nhớ Kim Khoa ta đối với ngươi là rất thực lòng!

Lâm Nhất căn bản không ngủ được, thần thức tận lực kéo dài ra ngoài.

...

Quý Thang mang theo người Hổ Giao Đường đã đi ra khách sạn.

...

Trong tửu lâu, nhìn thấy trên người Mạnh trưởng lão lộ ra sát ý, liền liên tưởng đến mình tận mắt nhìn thấy hai tràng tàn sát, Lâm Nhất liền sinh dự cảm không tốt. Hắn bảo ba người sau khi rời đi không nên tách ra, là sợ đến thời điểm khó có thể phân thân thi cứu. Bây giờ xem ra, sự tình mình lo lắng vẫn xảy ra.

Việc đêm nay, không phải Thiết Ngưu liên lụy mình, mà là mình hại ba người Thiết Ngưu.

Mạnh trưởng lão quả nhiên động sát cơ, căn bản không hỏi phải trái đúng sai, cũng không coi mình biện giải thành chuyện gì to tát, coi ba người Thiết Ngưu là người mưu đồ bất chính, hơn nữa muốn diệt trừ. Kéo dài như vậy, còn phải giết bao nhiêu người đây? Trong đó lại có bao nhiêu người vô tội phải uổng mạng?

Thiên Long phái hành sự cực đoan, không để ý hậu quả, sau này tự có báo ứng. Nhưng nếu ba người Thiết Ngưu vì mình lâm nạn, Lâm Nhất ta cũng sẽ hối tiếc cả đời. Sau này còn tu tiên gì! Tu đạo gì!

Mấy người trong phòng vẫn ồn ào không chịu ngủ, Lâm Nhất không thể kiềm được.

- Lâm sư đệ, sao lại dậy rồi?

Kim Khoa nằm ở trên giường cùng mọi người pha trò, thấy Lâm Nhất dụi mắt đi ra ngoài, hắn vội lên tiếng hỏi.

- Cái bụng khó chịu, đi nhà xí một chút!

Lâm Nhất vuốt bụng, đi ra ngoài phòng, thấy chung quanh không người, trên người hắn lóe lên hào quang, biến mất tại chỗ, nhưng không có rời đi, mà ẩn trở về phòng.

Lâm Nhất bấm tay liên đạn, vài sợi chỉ phong nổi lên, đám người Kim Khoa hôn mê ngủ thiếp đi. Phong Vân Điểm Huyệt Thủ này quả nhiên không tầm thường. Hắn không trì hoãn nữa, xoay người chạy ra khỏi phòng!

...

Phụ cận đông môn của Hạ Quận thành, trong một tiểu viện hẻo lánh.

Trong phòng ngọn đèn sáng trưng, ba người Thiết Ngưu ngồi cùng một chỗ.

- Đại ca, Lâm huynh đệ như vậy là có ý gì?

Mậu Thần không rõ hỏi.

- Nơi này là nhà cũ của ta, bình thường không ai đến, ba người chúng ta ở đây nghỉ tạm một đêm, Lâm huynh đệ tổng sẽ không hại chúng ta !

Dương Thụy không để ý lắm cười. Hắn ngược lại thiện giải nhân ý, trong lời nói cũng ổn trọng một ít.

Thiết Ngưu vẫy tay nói:

- Ta cũng không biết Lâm huynh đệ có ý gì. Chỉ là người Thiên Long phái đều là cao thủ, đừng nói ba người chúng ta, dù ba mươi người cũng không phải địch thủ. Lâm huynh đệ phân phó, chúng ta nghe theo cho thỏa đáng!

- Đại ca ra ngoài lang bạt qua, cũng từng va chạm xã hội, huynh đệ ta tự nhiên nghe Đại ca.

Dương Thụy nói.

Mậu Thần có chút bất mãn nói:

- Thiên Long phái là danh môn đại phái, sẽ không vì việc nhỏ uống rượu nói giỡn, mà đi tính toán với chúng ta chứ?

Thiết Ngưu rất tán thành gật đầu, sau đó lại lắc đầu nói:

- Thiên Long phái tất nhiên là giảng đạo lý, nhưng Lâm huynh đệ đã nói như vậy, chúng ta không thể không nghe a?

Mậu Thần không phản đối cười nói:

- Cái gì danh môn chính phái, ta chỉ tin đại ca của ta...

Hắn nói xong, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, giảm thấp giọng xuống nói:

- Không đúng, bên ngoài có động tĩnh...