Trong lúc những suy nghĩ mông lung xuất hiện trong đầu cô thì bên nhà của anh đã có một khung cảnh rất khác vừa ấm cúng vừa vui vẻ.
“Thảo Ly về mà thằng nhóc Thành Khôi không biết à?” bác Tống vừa ngồi đó cùng với chị gái tên Thảo Ly vừa nhìn lên lầu thắc mắc hỏi.
Bác Tống trai nghe thì cũng đứng dậy đi lên phòng gọi anh xuống.
“Nào đi xuống có bất ngờ dành cho con đó” bác Tống đứng trước cửa anh mà nói.
Thành Khôi nghe được lời gọi của bố Tống thì nhanh chóng buông laptop ra đi xuống nhà cùng với ông ấy, vừa mới xuống anh đã nhìn thấy người bạn từ hồi còn học cấp 2 đã từng học cùng với mình.
“Ơ mày về từ lúc nào đấy” anh bất ngờ nhưng lại rất nhanh chóng lấy lại sự vui vẻ của mình mà hỏi đứa bạn này của mình.
Thảo Ly bây giờ nhìn rất khác không còn là một nét đẹp nàng thơ, ngây ngô của ngày xưa nữa nhưng mà bây giờ thay vào đó chính là nét đẹp của người con gái trưởng thành và quyến rũ hơn ngày những ngày tháng cấp 3 lúc trước.
“Tao mới vừa về thì hai bác ra đón đấy” chị ta cười nhẹ nói vừa nhìn bác Tống gái một cách xu nịnh.
Mẹ Tống rất thích cô nhóc này, vì chị ấy có những điểm mà bà ấy rất yêu thích Thảo Ly chị ấy có đủ những nét đẹp của người con gái, công dung ngôn hạnh thuỳ mị nết na, đi nhẹ nói khẽ cười duyên, nấu ăn giỏi và có cả học thức mọi thứ điều có đủ.
“Đúng thế mẹ với bố con ra sân bay đón con bé về”mẹ Tống cũng nói thêm.
“Sao bố mẹ không nói để con ra đón nó cho, bố mẹ đi chi cho mắc công bố mẹ cũng già rồi” anh nghe thì khó chịu ra mặt nói.
Thảo Ly nhìn thấy anh khó chịu như vậy vẫn có lúc cảm thấy hơi sợ hãi nhưng vẫn cố bài ra vẻ mặt bình tĩnh và như hiểu rõ anh.
“Lỗi của tớ bởi vì bố mẹ tớ đã nhờ cô chú rồi nên không còn cách nào khác hết, tớ lúc đấy cũng quên mất là không gọi cho cậu để cậu ra đón lần sau sẽ để cậu đến đón có được không?”.
Nghe như vậy thì tâm tình anh mới hết khó chịu cơ mặt cũng giãn ra rất nhiều.
Bố Tống ngồi suy nghĩ một cái gì đó khá lâu nhưng vẫn không lên tiếng.
“Ngày mai con có qua nhà bác Huỳnh kèm cho cái Mi không?” bố Tống đến tận bây giờ mới lên tiếng.
“Có ạ” anh trả lời một tiếng, nhưng khi nghe nhắc đến cô thì anh mới nhớ đến là cô còn chỉ đúng 4 ngày nữa là sẽ thi đại học.
“Vậy thì mai con đưa Thảo Ly qua kèm con bé luôn nhé dù gì hai đứa kèm cũng nhanh hơn, gần đến ngày thi đại học rồi Trà Mi nó bên kia còn học nữa kìa với lại tâm lý cũng sẽ lo lắng” bố Tống đưa ra lệnh cho hai người đó.
Thảo Ly nghe nhắc đến một cái tên con gái thì cũng đoán chắc là một cô bé hàng xóm cũng đang chuẩn bị thi đại học nên bố mẹ anh nhờ qua kèm giùm thôi và chị ấy cũng nghĩ rằng anh chắc chắn sẽ không bao giờ có tình cảm được với cô nhóc này đau, bởi vì anh không phải là người dễ có tình cảm như vậy .
“Vâng ạ cứ để cho hai đứa tụi con ạ” chị ấy cực kỳ xong sáo khi nhắc đến sẽ được đi cùng với anh.
Bố mẹ Tống điều cảm thấy rất ưng ý với cô gái này và còn cảm thấy sẽ rất hợp với anh, có thể nói là hai người này điều rất muốn chị ấy làm con dâu mình.
“Được rồi hai đứa cũng nên đi ngủ đi, Thảo Ly ngủ phòng của chị Lan Ý con nhé” mẹ Tống vừa nói xong thì cũng đứng lên về phòng.
Căn nhà cũng giải tán như vậy, ai về phòng nấy anh tự về phòng của mình, anh vừa về thì nhìn thấy cô đang chăm chú vào đóng đề cương và sách vở của mình ở phòng đối diện một ánh đèn le lói ở bàn học của cô vẫn sáng người con gái cực kỳ chăm chỉ không ngừng làm bài tập rồi lại áp dụng công thức.
Còn cô ở bên phòng thì làm bài tập xuyên suốt không biết thời gian đã trôi từ khi nào nhưng cô chỉ biết khi ngước mặt lên thì cô nhìn màn hình máy tính của mình thì nhìn thấy đồng hồ đã điểm đến đến 23:45 luôn rồi, chỉ có như thế cô mới vận vẹo cơ thể lại cho cơ thể dẻo dai được, cô rời khỏi phòng đi xuống dưới nhà thì không thấy bố mẹ về cô cũng đủ biết là hiện tại bố mẹ đang còn bận tối mặt tối mũi ngoài tiệm hoa, nên cô cũng chỉ lấy mấy miếng bánh ra ăn một chút rồi về lại phòng tiếp tục học bài.
Anh nhìn thấy cô nhóc này đi ra đi vô vẫn tiếp tục bài học của mình, anh tự cảm thấy bị lo cho sức khoẻ của đứa nhóc này thật rồi, mặc dù anh của ngày trước cũng giống như cô có khi còn hơn cả cô nữa nhưng dù sao thì sức của anh vẫn mạnh hơn sức của con gái là cô nhiều hơn nữa chứ nghĩ làm sao cứ học đi học lại nhiều quá mức cũng không tốt lắm.
-”Nhóc con đi ngủ hoặc là bấm điện thoại chút đi rồi đi ngủ dùm anh một cái em nhé chứ học hoài vậy mai sau chịu nổi, mai anh qua ôn cho em từ tưa khá sớm đấy nhé” Thành Khôi cầm điện thoại lên nhắn tin cho cô.
Cô vẫn đang chăm chú vào cái bánh của mình thì điện thoại có thông báo từ tin nhắn của anh, cô đọc xong thì bất ngờ nhìn ra cửa sổ ngay bàn học của cô thì thấy anh đang đứng ở ban công phòng nhìn qua cô, nụ cười của cô dần cong lên nhưng cũng nhanh chóng bị dập tắt đi bởi vì phòng của chị gái anh có một cô gái yêu kiều đứng ở đó và nhìn qua anh một cách rất âu yếm .
-”Vâng”. cô cũng chỉ nhắn một cách ngắn gọn nhất.
Không để anh kịp nhìn cô thêm giây nào cô cầm thẳng remote bấm cho các rèm cửa của phòng cô đóng lại chặt kín.