Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 260: Chuyện mà bạn gái sẽ làm.\n




Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 260: Chuyện mà bạn gái sẽ làm.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Thời tiết ở thị trấn Trung Hải vào mùa nóng bức khiến các cô gái có cơ hội lộ ra thân thể mà tự do đi lại trên đường, hưởng thụ ánh mắt chăm chú của mọi người, nhưng cũng có những cô gái lại buồn rầu vì sự mát mẻ đó, họ tìm cách khiến chính mình ra đường càng ít càng tốt, mỗi lần đi không thể không cúi đầu che bộ ngực, không thể không cẩn thận nắm chặt vạt váy hay chiếc áo, thậm chí phải chú ý đột ngột có xe ô tô đi qua, gió cuốn khiến lộ ra cảnh xuân.
Nhưng ở trước mặt công chúng thì luôn nghiêm ngặt bảo vệ mình, còn khi ở trước mặt nam nhân mà mình thích luôn vô tình hay cố ý lặng lẽ để lộ sự hấp dẫn, tựa như An Tri Thủy đối với Lí Lộ Từ, cũng không đến mức dùng thân thể hấp dẫn hắn, nhưng chỉ có điều khi ở một chỗ cùng hắn sẽ cảm thấy không cần so đo mấy loại chuyện này...Vì sao lại không cần so đo? Bởi vì tuyệt đối chuyện này không phản cảm, cô sẽ không chủ động cho hắn nhìn, nhưng cũng không nghĩ tới sẽ bị hắn nhìn, tim đập nhcậu, mặt đỏ, thẹn thùng, lại còn có một chút rung động. Kia rốt cuộc là loại cảm giác gì?
An Tri Thủy và Lí Bán Trang giống nhau, đều có sự tự tin của mỗi cô gái, một cô gái xinh đẹp cũng không cần chắc chắn là phải kết hợp giữa khung nâng ngực và miếng đệm bọt biển để đắp nặn thành bộ dáng động lòng người, chỉ cần miếng vải dệt mềm mại mỏng mcậu may thành là được, thoải mái mà thông khí, mùa hè này cũng sẽ không khó chịu, tạo ra mấy dấu vết khó coi.
Khuyết điểm lớn nhất của An Tri Thủy là lúc bộ ngực bị ướt sũng, Lí Lộ Từ có thể nhìn rõ ràng bộ dáng của nơi không nên nhìn đó, nhưng da thịt cô quả thật không phải là trắng nõn, nhưng bộ quần áo ướt sũng dính chặt vào người cô lại tôn lên sự mê người của màu da, qua dây nịt ngực cũng ướt sũng mà ẩn hiện, loáng thoáng thấy có chỗ nới rộng ra, giống như đậu đỏ qua một đêm đã nảy mầm bành trướng ra, nổi lên trên quần áo.
Còn may, làn da của thiếu nữ luôn có vẻ nhợt nhạt, sẽ không cần quá nhiều son phấn để làm đẹp, An Tri Thủy nhìn thấy vẻ mặt của Lí Lộ Từ, lập tức liền minh bạch vấn đề hắn đang nghĩ tới, lấy quần áo trong tay Lí Lộ Từ đoạt trở về, xoay người định chạy trốn, nhưng cảm thấy chạy như vậy cũng không được, tâm hoảng ý loạn mà muốn cùng Lí Lộ Từ nói chuyện, nhưng lại đứng tại chỗ mà nói vòng vo, không biết làm sao, cô liền đưa lên nắm đấm đấm vào ngực Lí Lộ Từ:

- CậuCậu... cậucậu nhìn cái gì…
- Nhcậu đi thay quần áo...
Lí Lộ Từ chịu không nổi, bởi vì hắn không có mặc áo, chiếc áo sơ mi đã đưa cho An Tri Thủy, cô mặc dù ở trong lồng ngực mà đấm hắn, rồi lại cúi đầu, muốn dấu trong lồng ngực hắn, để che đi nỗi thẹn thùng hiện tại, nhưng thân thể ở trong hắn lại không ngừng cọ xát, tuy rằng cô đang trong cơn tức mà không để ý đến mọi thứ, nhưng hiện tại hắn luôn tràn đầy tinh lực và hormone, An Tri Thủy không phải là đang cố ý trêu chọc đấy chứ?
- Cậu quay đầu sang kia...
• An Tri Thủy dừng tay, lại ôm lấy ngực mình, cắn môi nói, hình dáng của mình lúc này nhất định là rất khó coi, hai má đỏ bừng, không có một cô gái nào sẽ tự nguyện thể hiện như vậy trước... trước người mình thích... Không đúng, chính là trước mặt bạn bè, rất xấu hổ, hơn nữa rất lúng túng.
Rõ ràng An Tri Thủy có thể xoay người chạy đi rồi, Lí Lộ Từ bất đắc dĩ xoay người sang chỗ khác, sau đó chợt nghe sau lưng tiếng bước chân có vẻ rối loạn cùng hoang mang.
- Phù! Phù!
Lý Lộ Từ vội vàng xoay người lại thì thấy An Tri thủy té ngã trên mặt đất.
Lí Lộ Từ khẩn trương đỡ cô đứng dậy, An Tri Thủy nhìn nhìn Lí Lộ Từ, rốt cục không kìm nổi bật khóc, rất thương tâm.
- Hôm nay nguy rồi...
An Tri Thủy nức nở, đầu đặt ở bả vai Lí Lộ Từ, nhẹ nhàng run rẩy, vốn là cùng Lí Lộ Từ xem phim, nhưng kết quả là nhìn thấy hai con chó. Vốn cô là một cô gái ôn hòa mà nhu mì, nhưng cô không khống chế được làm chuyện điên cuồng, vốn cô rất coi trọng hình tượng của mình trước mặt Lí Lộ Từ, nhưng hiện tại cô lôi thôi lếch thếch, đầu tóc lộn xộn, quần áo ướt sũng, còn khiến Lí Lộ Từ nhìn thấy địa phương không thể nhìn, một cô gái kiêu ngạo mà tao nhã như cô, bây giờ lại giống một đứa bé ba tuổi ngã trên đất, khóc sướt mướt.
- Không có việc gì , không có việc gì, ngã sao? Đầu gối có đau không? MìnhMình giúp cậu xoa.
Lí Lộ Từ hiểu được, tâm tình An Tri Thủy hiện tại lộn xộn, đối với cô mà nói cuộc sống tốt nhất chính là mỗi ngày học tập, ghi chép bài, ôn tập bài học, đến giờ ăn cơm thì đi ăn cơm, ngẫu nhiên còn có thể cùng Lí Lộ Từ ra ngoài chơi, sau đó về nhà xem TV, rồi lên mạng nhìn mọi người nói chuyện phiếm, cô như vậy chỉ là một cô gái đơn giản mà thôi, ước mơ vô cùng đơn giản đó là được vui vẻ, lúc nào cũng yên lặng để làm một việc nào đó. Nếu như cuộc sống của cô bị phá hủy, cô sẽ không biết theo ai. Cũng như việc Lí Lộ Từ bước vào cuộc sống của cô, cô sẽ thường xuyên khẩn trương, sẽ thường xuyên kích động, và sẽ không biết phải làm sao. Cho đến bây giờ mới chỉ là chậm rãi thích ứng, chuyện ngày hôm nay đối với cô quá mức chịu đựng, lập tức khiến cô không có cách nào bình tĩnh trở lại.
- MìnhMình không...không đau...
Cảm giác được Lí Lộ Từ không chê cười cô, An Tri Thủy mới thoáng bình tĩnh lại, ngừng khóc, nhìn Lí Lộ Từ, xác định hắn thật sự không cảm thấy cô hôm nay rất tệ mới chạy lên tầng trên thay quần áo.
Lí Lộ Từ nhìn bản thân mình quần áo ướt sũng, so với An Tri Thủy còn muốn nghiêm trọng hơn một ít, cũng may thời tiết đang mùa hè, cũng không nghiêm trọng lắm, hắn cũng sẽ không dễ bị cảm.
An Tri Thủy cũng không ở trên lầu lâu lắm, thay một thân váy liền màu trắng liền bước xuống dưới, trong tay còn cầm thêm một bộ quần áo.
- Được rồi, mìnhmình không cần thay đâu, một lát nữa sẽ khô thôi.
Lí Lộ Từ không nghĩ mình sẽ mặc quần áo của An Đông Dương, mà khẳng định An Đông Dương cũng sẽ không vui. Lý Lộ Từ cũng không hiếm lạ mấy bộ quần áo xịn đó.

- MìnhMình...mìnhmình mua...
An Tri thủy cố chấp cầm quần áo đưa tới trước mặt Lí Lộ Từ, chính mình hai má lại đỏ bừng lên, cậugiọng nói giống như rất cố gắng mới có thể nói ra lời, cẩn thận nhìn Lí Lộ Từ:
- Mình cũng không biết mình mua tới để làm gì...tuy nhiên cậu hiện tại có thể mặc bộ này....-
- Mình sẽ thay.
Lí Lộ Từ vội vàng nhận lấy, cố gắng làm bộ tin tưởng lời nói của An Tri Thủy, nhưng khuôn mặt vẫn tươi cười rạng rỡ quá mức.
Lí Lộ Từ không nghĩ An Tri Thủy sẽ nói thẳng ra cô mua quần áo tới là cho hắn, nhưng cái này khẳng định là vì hắn mà chuẩn bị. Loại chuyện mua quần áo cho một chàng trai thế này, không phải một cô gái có mối quan hệ bình thường có thể làm, An Tri Thủy sẽ không có dũng khí nhận chuyện này, nói không chừng còn có thể phát sinh chuyện như vậy, chuyện rất hay xảy ra.
Không phải đưa cho hắn, nhưng vì hắn chuẩn bị, đối với một cô gái như An Tri Thủy mà nói, hai chuyện này có sự khác biệt rất lớn, như vậy cũng tạo nên một lí do.
Lí Lộ Từ hiểu được, một cô gái chuẩn bị cho hắn quần áo sẽ có ý nghĩa gì? Hai người không chỉ cùng nhau học tập, mà bây giờ, họ bắt đầu phát triển mối quan hệ, cô sẽ có ý niệm quan tâm đến cuộc sống của hăn trong đầu, bắt đầu từ chuyện săn sóc việc ăn, mặc, ở, đi lại.
Lí Lộ Từ trong lòng cảm thấy thỏa mãn và hạnh phúc, mặc dù đây chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng chính mình và An Tri Thủy bắt đầu từ những chuyện nhỏ như vậy mà bắt đầu biến hóa, càng ngày càng quý báu, càng ngày càng sâu nặng, càng ngày càng gần gũi, cũng càng giống một đôi tình nhân thật sự.
Nhìn Lí Lộ Từ vui sướng đều biểu hiện qua ánh mắt, khóe miệng, An Tri Thủy xoay thân mình, không dám đối mặt hắn, vụng trộm đưa tay lên ngực nghe tiếng tim đập, vì sao loại chuyện này lại làm hắn vui mừng? Nhưng mình thấy hắn như vậy, tại sao lại cảm thấy thỏa mãn và mơ hồ còn có chút hưng phấn? Hắn giống như rất thỏa mãn vì việc làm không bình thường đối với một người bạn như thế này, mà đây là việc thường làm của một người bạn sao… Hắn nhất định là nghĩ như vậy, là hắn hiểu lầm, là hắn hiểu lầm. An Tri Thủy cường điệu, chính mình không hề có loại ý nghĩ này, nhưng vì sao thấy hắn hiểu lầm, cô căn bản không có nghĩ tới phải giải thích, ngược lại cảm tháy chuyện này rất quen thuộc, và cùng Lí Lộ Từ ở một chỗ càng ngày càng cảm thấy ngọt ngào?
Lí Lộ Từ vào phòng khách thay đổi quần áo, sau đó đi ra, nhìn An Tri Thủy đang đánh giá hắn, vội vàng đi tới. Hắn hết nhìn trái rồi nhìn phải, đến khi cảm thấy thỏa mãn mới cười cười:
- Tuy rằng không biết cậu mua bộ quần áo này để làm gì, nhưng quả thật mình cảm thấy bộ quần áo này như là mua dành riêng cho mình, rất thích hợp.
- Ai...ai...ai...
An Tri Thủy vội vàng nói:
- Ai mua riêng cho cậu chứ...
- Mỗi lần kích động đều nói lắp bắp như vậy...
Lí Lộ Từ đi tới, đưa tay nhéo nhéo mũi của An Tri Thủy.
- Cậu đã biết còn trêu đùa mình.
An Tri Thủy sờ sờ cái mũi của mình, chỗ này không thể tùy tiện véo như vậy nha, thật không tốt chút nào.

- Mình thật sự rất thích bộ quần áo này, mình cảm thấy hiện tại mình so với bình thường đẹp gấp bội... ừm... có thể là gấp 10 lần ấy chứ...
Lí Lộ Từ tự tin tràn đầy nói, hắn chưa từng cảm thấy bộ dáng của mình khó coi, trước đây không biết là mình có tư cách dựa vào khuôn mặt này mà kiếm cơm ăn, nhưng hiện tại hắn khá tự kỷ, luôn cảm thấy mình rất tuấn tú.
An Tri Thủy lườm hắn một cái, sẵng giọng:
- Đẹp trai gấp 10 làn thì có ích lợi gì? Có đẹp trai gấp trăm lần mới so được với... so với con kiến đại Bá Vương Long của Tú Công Chúa không?
- Mình kém cỏi như vậy sao?
Lí Lộ Từ buồn bực nói, nhưng sau đó lại mỉm cười.
- Tuy nhiên người đẹp trai hơn mình gấp trăm lần, cũng không được mặc quần áo mà Thủy Thủy mua cho, mình thà rằng có điểm xấu, để chờ Thủy Thủy đến biến thành gã bảnh bao còn hơn.
- Cậu... ba hoa, còn nói hươu nói vượn mình sẽ không cho cậu mặc nữa.
An tri Thủy mặt đỏ lên, đều là nói bậy... không phải là mua cho hắn..... An Tri Thủy lại nghĩ tới lúc mua quần áo, mình không ngờ lại vụng trộm nhìn đến bản danh sách may lễ phục cho lễ nghi kỉ niệm ngày thành lập trường, đến số đo Lí Lộ Từ, lúc đó không phải là cố ý nhớ kĩ, chẳng qua là có chút chuyện liên quan, nhưng không ngờ nó lại dễ dàng khắc sâu vào đầu như vậy, chuyện này không thể trách chính mình? Cũng không phải là mình cố ý.
Lí Lộ Từ không nói, hắn và An Tri Thủy ở cùng một chỗ quan trọng nhất vẫn là chú ý đến thái độ, không thể trêu chọc cô mà không có giới hạn. Nếu Lí Lộ Từ nhất quyết phải khiến cô thừa nhận bộ quần áo này là cô vì riêng hắn mà mua tới, thì có lẽ cuối cùng cô cũng sẽ thừa nhận, nhưng lúc đó đối với hai người một chút ấm áp hay một quan hệ đơn giản cũng không có, chuyện này sẽ chỉ làm An Tri Thủy thêm bất an, khẩn trương, thậm chí là cảm thấy phản cảm cũng có thể, không bao giờ nữa... sẽ làm bất luận một chuyện gì vượt quá mối quan hệ bằng hữu.
- Được rồi, mình không dám nói bậy nữa, hôm nay xem như nhận biết cậu tức giận đáng sợ đến cỡ nào.
Lí Lộ Từ cười, lắc lắc đầu.
- Lí Lộ Từ, hôm nay có phải là mình không đúng không?
An Tri Thủy lo lắng nhìn Lí Lộ Từ, hiện tại cô đã bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng cuối cùng cô vẫn để ý đến cái nhìn của Lí Lộ Từ.