Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 251



Chương 251

Ôn Hủ Hủ: “……”

Ôn Hủ Hủ cũng không bận tâm chuyện này nữa, toàn thân thả lỏng xuống, cô ngồi cạnh chờ. Không bao lâu, cô không kìm được mà ngủ thiếp đi.

Cô cũng đã thức cả đêm.

Hoắc Tư Tước cuối cùng cũng ăn xong bát mì, cảm thấy thật ra cũng không tệ lắm.

Tuy nhiên, khi hắn ăn xong muốn gọi cô bế bọn nhỏ ra, nhưng khi hắn quay lại đã thấy cô ngủ bên cạnh.

“Tổng giám đốc?”

“Biết rồi, xuống ngay.”

Hắn nhìn tin nhắn trên điện thoại di động, ngón tay thon dài di chuyển trên màn hình trả lời một câu. Hắn chuẩn bị đứng lên, tự mình đi ôm bọn nhỏ.

Nhưng người ngồi cạnh hắn, không biết có phải vì sau khi người bên cạnh đột nhiên rời đi, hơi ấm biến mất, khiến Ôn Hủ Hủ Húc đang ngủ cuộn tròn người lại.

Bước chân Hoắc Tư Tước bất động.

Lúc sáng sớm nhiệt độ xuống rất thấp, nếu như hắn mặc kệ cô, chẳng phải cô sẽ chết lạnh ở đây sao?

Hắn nhíu mày, cuối cùng đi qua bế người phụ nữ này lên.

“A……”

Sau khi chìm vào giấc ngủ, người phụ nữ thường ngày vẫn giương nanh múa vuốt đã hoàn toàn trút bỏ gai nhọn trên người, cô thu người vùi vào ngực của hắn, an tĩnh ngoan ngoãn giống như chú mèo nhỏ.

Thậm chí lúc hắn ôm cô, có thể là vì cảm nhận được hơi ấm trên người hắn, cái đầu nhỏ của cô còn vùi vào trong lòng hắn.

Giống như là đang làm nũng.

Thân hình Hoắc Tư Tước cứng đờ, hắn không muốn thừa nhận, giờ phút này trong lòng đột nhiên cảm thấy mềm nhũn.

Người phụ nữ chết tiệt này.

Tại sao hắn lại cảm thấy như vậy?

Chẳng lẽ hắn không nên tức giận sao? Hôm nay cô đã làm cho hắn một trận kinh thiên động địa như vậy!

Hắn thu hồi tầm mắt, cố ý không nhìn cô, sau đó bế cô đi vào phòng ngủ.

“Bắt–”

Ánh đèn bị bật lên, nhìn thoáng qua là một căn phòng vô cùng đơn sơ, loang lổ vách tường,đồ đạc hỏng hóc, liếc mắt nhìn lại thật sự là rất tồi tàn.

Vậy ra mấy năm nay, cô cùng hai đứa nhỏ ở trong hoàn cảnh như vậy sao?

Ánh mắt của hắn lại dịu đi, hắn nhớ tới năm năm trước, cô là một tiểu thư nhà giàu sống xa hoa, không phải động tay làm bất cứ thứ gì.

Nhưng năm năm trôi qua, cô đã học được mọi thứ.

Hoắc Tư Tước bế Ôn Hủ Hủ lên giường, chuẩn bị thả cô xuống rồi rời đi.

Hình như Ôn Hủ Hủ cảm giác được hắn buông lỏng tay, không biết có phải cô không cam lòng mất đi hơi ấm từ trên người hắn? Đột nhiên, cô vòng đôi cánh tay mảnh khảnh về phía cổ hắn.

“Ngoan, con ngoan để mẹ ôm thêm một lát.”

Cô nói mê, kéo người đàn ông xuống sát vào ngực mình.

Đôi mắt Hoắc Tư Tước đột nhiên mở to!