Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 518



Chương 518

”Cô chuẩn bị đứng đấy hết tối nay đấy à? Không ngủ sao?” Cuối cùng sự kiên nhẫn của Hoắc Tư Tước cũng cạn kiệt, hắn bắt đầu khôi phục tác phong bạo quân của mình.

Ôn Hủ Hủ lập tức co người lại.

”Hỏi…Hỏi xong rồi, lập tức đi ngủ ngay…” Sau đó Ôn Hủ Hủ xoay người, chuẩn bị đi đến giường.

Đúng lúc này, người đàn ông đứng bên cạnh đột nhiên nắm lấy tay cô.

Sau đó Ôn Hủ Hủ còn chưa kịp hiểu có chuyện gì xảy ra, hai chân đã lập tức rời xa mặt đất, hai cánh tay khỏe mạnh cường tráng của Hoắc Tư Tước trực tiếp bế cô lên!

”A!”

Ôn Hủ Hủ như bị sét đánh.

Cô tròn mắt nhìn Hoắc Tư Tước, trong sự kinh hãi tột độ, đôi tay nhỏ của cô khua lung tung khắp nơi, cuối cùng dùng sức nắm chặt lấy cổ áo người đàn ông kia: ”Anh…Anh muốn làm gì?”

Hoắc Tư Tước không nhìn cô lấy một cái: ”Cô nói xem tôi muốn làm gì? Chờ cô bò qua à? Có muốn đi ngủ nữa hay không?”

Sau đó hắn trầm mặt bế người phụ nữ này đến giường.

Nhưng hắn không biết, sau khi hắn ôm lấy cô, mùi hương ngọt ngào trên người cô quanh quẩn chóp mũi hắn, giọng hắn đã mất tự nhiên thấp đi rất nhiều.

Mắt cũng không khỏi tối đi.

Người phụ nữ đáng chết này!

Hắn chỉ có thể nhanh chóng ổn định tinh thần, ôm lấy cô bước nhanh về giường, sau đó nhét cô vào trong chăn.

Ôn Hủ Hủ: ”…”

Khuôn mặt nhỏ của cô cũng ửng hồng, vừa vào trong chăn đã thở một hơi dài như trút được gánh nặng.

Cũng may chỉ ôm cô về giường.

Nhưng cô còn chưa thả lỏng được ba giây thì đèn lớn trong phòng được bật lên, cô nhìn thấy người đàn ông kia chỉ mặc áo choàng tắm đi sang bên kia giường, vén chăn lên nằm xuống.

Ôn Hủ Hủ: ”!!!”

Một giây tiếp theo, cô cảm thấy như bản thân vừa bị sét đánh trúng, đôi mắt hạnh to tròn nghiêng qua nhìn hắn, một lúc lâu sau trong đầu cũng trống rỗng!

Hắn bị ai nhập à?

Hay là… mắt cô có vấn đề rồi? Vậy mà lại thấy một cảnh không giống bình thường như thế này.

Ánh mắt Ôn Hủ Hủ nhìn Hoắc Tư Tước như đang nhìn quỷ.

”Mở to mắt như thế làm gì? Không cần ngủ à?”

”…”

Ôn Hủ Hủ lại hơi run rẩy.

Mấy giây sau, cuối cùng cô cũng run giọng hỏi: ”Anh… ngủ ở đây?”

Hoắc Tư Tước nhíu mày: ”Không được sao?”

Ôn Hủ Hủ: ”Không phải, chỉ là… chỉ là…”

”Một, đây là phòng ngủ của tôi, tôi không ngủ ở đây thì ngủ ở đâu? Hai, cô và tôi bây giờ vẫn là vợ chồng hợp pháp, ngủ cùng một chỗ thì có vấn đề gì sao? Phạm pháp à?”

Giọng nói người đàn ông vừa trầm vừa không kiên nhẫn vang lên trong phòng ngủ yên tĩnh, rõ ràng đến mức cô có thể nghe được từng hơi thở của anh.