Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 644



Chương 644

Vừa rồi cô… thật sự suýt chết.

“Mẹ…”

Nhược Nhược nhìn thấy mẹ đã được cứu, cô bé oà khóc nức nở trong vòng tay của ba.

Kiều Thời Khiêm thấy thế muốn đi qua ôm đứa nhỏ.

Nhưng trong lúc bất chợt, Hoắc Tư Tước dường như tỉnh táo trở lại, hắn nhìn thấy đôi tay đang vươn về phía đứa nhỏ, ngay lập tức theo phản xạ ôm cô bé lại né tránh Kiều Thời Khiêm.

“Anh muốn làm gì?”

“Tôi muốn làm gì sao? Hoắc Tư Tước, tôi đang cứu con anh đấy, anh không biết anh vừa làm gì sao? Hả?”

Ánh mắt Kiều Thời Khiêm trở nên lạnh lẽo, anh ta nhìn chằm chằm Hoắc Tư Tước đầy vẻ thương hại.

Ôn Hủ Hủ còn đang ôm ngực, lập tức quay đầu nhìn chằm chằm Kiều Thời Khiêm.

Kiều Thời Khiêm: “…”

“Cứu con tôi? Nói như vậy, ngay cả trên người tôi có cái gì, anh đều biết rõ sao? Kiều Thời Khiêm, rốt cuộc anh là ai? Anh có thể luôn xuất hiện vào thời điểm quan trọng nhất sau khi tôi và cô ấy cãi nhau, còn trải đường lui cho cô ấy, nói cho tôi biết rốt cuộc anh có mục đích gì? Chỉ để có được cô ấy? Hay còn có một âm mưu lớn hơn?”

Không ngờ sau khi trải qua một hồi thăng trầm cảm xúc cực lớn như vừa rồi, Hoắc Tư Tước không hề bị những lời nói của Kiều Thời Khiêm kích thích.

Mà hắn lại đột nhiên hỏi Kiều Thời Khiêm với vẻ thong dong điềm tĩnh.

Vẻ mặt Kiều Thời Khiêm ngay lập tức thay đổi kịch liệt!

Ôn Hủ Hủ lại nhìn về phía Kiều Thời Khiêm một lần nữa, chẳng qua ánh mắt lần này đã không còn sự tinh tưởng thuần tuý, mà thêm vào đó một chút khiếp sợ.

Còn có sự tức giận không thể tin được.

Kiều Thời Khiêm thấy thế, đột nhiên trở nên luống cuống: “Nancy, em nghe anh giải thích…”

“Giải thích cái gì? Giải thích rằng anh thực sự đã quen biết cô ấy từ lâu? Hay là giải thích vị cổ đông của Vân Đoan Nhất Phẩm như anh ngay từ đầu tiếp cận cô ấy là có mục đích? Kiều Thời Khiêm, anh thật sự cho rằng đã phá rối hai chúng tôi thì cô ấy sẽ đi theo anh sao?”

Hoắc Tư Tước lại cắt ngang lời Kiều Thời Khiêm, vẻ mặt hắn đầy vẻ châm chọc!

Cả khuôn mặt của Kiều Thời Khiêm trở nên trắng bệch.

Anh ta thật sự không ngờ bản thân che dấu lâu như vậy, lại bị Hoắc Tư Tước vạch trần vào tối nay, bọ ngựa bắt ve sầu không để ý chim sẻ chực sẵn ở sau, hình như từ trước đến giờ anh ta chưa bao giờ là con chim sẻ đó.

“Hoắc – Tư – Tước!”

“Sao? Vẫn không đủ sao? Nếu không đủ, tôi có thể nói thêm chút cho anh nghe.”

“Đủ rồi!”

Cuối cùng cũng có ai đó chấm dứt chủ đề này.

Nhưng mà người đó không phải Kiều Thời Khiêm mà là Ôn Hủ Hủ, cô nhìn chằm chằm hai người đàn ông này, nghiến răng nghiến lợi nói.

Hoắc Tư Tước lập tức ngoan ngoãn không nói lời nào nữa.

Còn Kiều Thời Khiêm lòng lạnh như tro tàn đang chờ phán quyết.