Da đầu Hạ Nhất Nhiễm run lên, "Xe lắc" hai chữ, vẫn cứ nói không nên lời, ngẩng đầu chống lại gương mặt chứa đầu biểu cảm tà ác của Đường Hạo Nam kia, mới ý thức đến chính mình bị anh đùa giỡn rồi!
"Đường Hạo Nam anh... Anh thật hạ lưu!" Anh cái loại đàn ông xấu phong lưu thành tánh này, làm sao lại không biết "Xe lắc", cố ý hỏi cô, khẳng định nghĩ muốn đùa giỡn cô!
Đường Hạo Nam lại nở nụ cười, "Anh cũng không thử cảm giác xa lắc qua, anh làm sao lại hạ lưu rồi hả? Bất quá, ngẫm lại làm loại chuyện này cực kỳ kích thích, chúng ta tìm một cơ hội nhất định được thử xem." Anh tà ác nói, khóe môi cong lên, vẻ mặt không đứng đắn.
Hạ Nhất Nhiễm sắc mặt càng thêm đỏ lên, hướng anh liếc mắt trợn trắng, "Vô sỉ!"
"Đã nghiện còn ngụy biện, giả vờ làm cái gì? Nói đi nói lại, Cố Tú Vân ở bên ngoài có người khác, cũng không kỳ quái, cha em đều đã hơn năm mươi, bà ta đúng là đang độ tuổi hồi xuân..." Lời Đường Hạo Nam nói bị Hạ Nhất Nhiễm xem thường ngưng lại, cô không nghĩ muốn nghị luận chuyện trưởng bối.
Mà còn là chuyện xấu xa, hạ lưu như thế.
Đường Hạo Nam vui đùa một vừa hai phải.
"Sao vậy, thánh mẫu tiểu thư không phải nghĩ muốn nói cho cái người cha kia của em đi?" Đường Hạo Nam sâu xa hỏi, đánh giá cô.
"Em không tính toán nói cho ông ấy, nếu thực sự nói cho ông ấy, ông ấy còn không tức chết à?" Đôi đũa vích vích cơm, cô thành thực nói, vểnh môi, cau mày.
"Coi như là báo ứng đi... Em hiện tại mới biết được, mẹ ta tự sát là vì ông ấy cùng cố Tú Vân bên ngoài...... Mẹ em lúc ấy khẳng định cực kỳ tuyệt vọng mới..." Cô nói tiếp, trái tim từng đợt đau đớn.
Ngược lại ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Đường Hạo Nam phía đối diện.
"Cha em bên ngoài..., em trừng anh làm gì? Anh lại không..." Bên ngoài..., hai chữ chia, anh không nói ra miệng, liền là không nghĩ muốn để cho cô biết, sau khi kết hôn, anh kỳ thật không đụng qua những loại phụ nữ này
"Hạ Nhất Nhiễm, em đừng cùng anh xỏ xiên!" Đường Hạo Nam tức giận nói, nhìn trong chén cơm của cô, căn bản ăn không vài được vài miếng.
"Đúng vậy! Em là không có tư cách ghét bỏ anh ở bên ngoài...! Bởi vì anh không thích em! Cùng cha mẹ em là hoàn toàn khác nhau, bọn họ trước kia là yêu nhau, từng thè non hẹn biển với nhau! Mà anh đối với em, chưa từng hứa hẹn qua cái gì, cho nên em không tư cách giáo huấn anh! Nhưng mà Đường Hạo Nam, em mặc kệ anh trước kia có phải chơi qua vô số phụ nữ hay không, nhưng mà, hi vọng sau khi anh ở cùng với em, không cần lại làm loạn, em cũng là người thích sạch sẽ, không thích san sẻ người đàn của mình, nhất là đàn ông lên giường với người phụ khác!"
Hạ Nhất Nhiễm đứng ở chỗ không xa, kích động phản bác.
Cô không biết anh trong khoảng thời gian này đi ra ngoài công tác có ở cùng những người nữ khác quấn lấy nhau hoan ái gì đó hay không, nhưng mà, chuyện anh cùng Chu Giai Ngưng, cô đúng là rành rành trước mắt.
Đường Hạo Nam phức tạp cười nhìn cô, tiếp tục dùng bữa.
Hạ Nhất Nhiễm tức giận đến đi thư phòng, nặng nề mà khép cửa phòng lại.
...
Đường Hạo Nam không gõ cửa liền vào thư phòng, lúc đó, Hạ Nhất Nhiễm đang gọi điện thoại, nghe được trong miệng cô nói "Cậu", nháy mắt liền dựng lên phòng bị.
Trong lòng cực kỳ khó chịu, ê ẩm.
Anh hướng tới Hạ Nhất Nhiễm đi đến, từ phía sau ôm chặt cô, cả người Hạ Nhất Nhiễm hơi cương cứng.
Nhìn về phía người đàn ông phía sau, nhíu mày trừng mắt với anh, cô đang nói điện thoại, anh không thấy được sao?
"Bà xã... Nên đi tắm rửa rồi..." Đường Hạo Nam là cố ý, ở bên tai cô thổi hơi, lời nói vô cùng thân thiết, giọng của anh rõ ràng truyền vào trong tai Lục Ngộ Hàn.
"Anh đi trước đi, em cùng cậu còn chưa nói xong a..." Cô lấy ra điện thoại, đối với anh nhỏ giọng nói.
Anh là cố ý đi?
"Không cần... Anh muốn cùng em tắm chung!" Đường Hạo Nam giống như đứa trẻ, bá đạo ôm eo của cô, lớn tiếng nói.
Hạ Nhất Nhiễm trợn tròn mắt.
Lại không thể cùng anh trở mặt, sợ Lục Ngộ Hàn nghe được
Lúc đó, Lục Ngộ Hàn ngồi ở trong căn phòng tối đen, hút thuốc, nghe bọn họ liếc mắt đưa tình, cả trái tim, miễn bàn có bao nhiêu mệt mỏi!
"Nhiễm Nhiễm, nếu không hôm nào rồi nói sau!"
"A...! Được, hôm nào nói, cậu ngủ ngon!"
Hạ Nhất Nhiễm mới vừa nói xong, di động trong tay bị Đường Hạo Nam đoạt đi rồi, "Đợi một chút! Anh cùng cậu có chuyện phải nói!"
Anh bá đạo nói, híp mắt, nhìn Hạ Nhất Nhiễm, "Bà xã, vẫn còn không đi xả nước tắm? Không dám cùng anh tắm uyên ương sao?"
Gặp Hạ Nhất Nhiễm thất thần bất động, Đường Hạo Nam lớn tiếng nói.
Hạ Nhất Nhiễm đành phải rời đi.
"Cậu, có cái chuyện gì không tìm con đứa cháu này, lại tìm một cháu dâu làm gì vậy?" Hạ Nhất Nhiễm đi ra ngoài, trong thư phòng chỉ còn lại có anh một người, Đường Hạo Nam sâu xa, châm chọc hỏi.
Anh vẫn trực giác Lục Ngộ Hàn đối với Hạ Nhất Nhiễm có hảo cảm, cái loại hảo cảm này tuyệt đối không phải trưởng bối đối vãn bối một dạng thân thiết.
Còn nữa, Lục Ngộ Hàn chỉ so anh lớn hơn sáu tuổi, so với Hạ Nhất Nhiễm bất quá lớn hơn tám tuổi, làm một người đàn ông kiêu ngạo, chính anh đều đã cảm thấy được Lục Ngộ Hàn là một người đàn ông trung niên thành thục mà có mị lực.
Hiện tại không phải đều đã thịnh hành cái loại gọi là "tình chú cháu" gì đó sao?
Cho nên, mỗi lần nhìn đến cậu mình cùng Hạ Nhất Nhiễm cùng xuất hiện, anh đều đã trong lòng run sợ!
Lục Ngộ Hàn nghe Đường Hạo Nam nói, mím môi mỉm cười, "Xem ra con vẫn lại là thực để ý con bé."
Đường Hạo Nam trong lòng rùng mình, bị cậu nói trúng tâm sự, có phần không được tự nhiên, còn không có cách nào đáp trả lại, Lục Ngộ Hàn lại mở miệng rồi!
"Hạo Nam, con nếu là thực để ý con bé, liền hảo hảo nắm chắc! Con bé đêm nay tìm cậu, chính là vì liên quan đến chuyện làm thị thực đi nước Pháp định cư!" Lục Ngộ Hàn nghiêm túc nói.
Đi nước Pháp định cư?!
Đường Hạo Nam sợ sệt rồi.
Nháy mắt tiếp theo, lồng ngực vọt lên luồn lửa vô danh!
"Con nếu là ức hiếp con bé, chắc chắn ngày nào đó con bé liền đi rồi lúc đó hối hận cũng đã muộn!" Lục Ngộ Hàn lại dặn dò, trực tiếp cúp điện thoại.
Đường Hạo Nam nghĩ đến Hạ Nhất Nhiễm đi mất, một trận hoảng hốt, đi nhanh chạy ra khỏi thư phòng.
Anh là vọt vào phòng ngủ.
Lúc đó Hạ Nhất Nhiễm mới vừa pha xong nước tắm, cửa phòng tắm bị anh mạnh kéo ra, cô kinh hãi nhìn anh.
Sắc mặt của anh sa sầm tối đen, "Em muốn đi nước Pháp?!" Anh xông lên trước, ở chỗ trước mặt cô cách cô một bước đứng lại, tức giận lớn tiếng chất vấn.
Hạ Nhất Nhiễm hơi nhíu mày, Lục Ngộ Hàn lại nói cho anh sao?
"Em cmn nói chuyện đi?!" Đường Hạo Nam tức giận quát, anh đều nói qua, sẽ không cùng cô ly hôn, cô tại sao lại vẫn tính toán rời đi?!
Hạ Nhất Nhiễm mặt không chút thay đổi, "Em tương lai tới cùng có đi hay không, vẫn còn nhìn thái độ của anh, ít nhất đến bây giờ, em còn không cảm nhận được có thứ gì để cho em kiên định, cảm giác gia đình cùng cảm giác an toàn. Anh đối với em như gần như xa, em chỉ chuẩn bị trước một bước mà thôi."
Cô thành thực nói, lòng chua xót nghĩ muốn rơi lệ.
"Như gần như xa... Em thấy anh đối với em còn chưa đủ tốt phải không?!" Anh tiến lên, hai tay bóp chặt bờ vai cô, tức giận chất vấn.
Hai người tầm mắt giao nhau, "Em biết..."
"Em biết cái quần gì mà biết! Anh nếu là không quan tâm đến em, liền cmn hẳn không nửa đêm canh ba sợ em bị chết đuối! Hẳn không giúp em từ trong tay Cố Tú Vân đoạt lại căn nhà mẹ em để lại! Lại càng không từ nơi ngàn dặm xa xôi mang bó Lavender kia trở về cho em!" Anh tức giận nói, hai tay gắt gao nắm chặt bờ vai cô, tức giận quát.
Lòng Hạ Nhất Nhiễm hung hăng chấn động.
"Anh cmn lại càng sẽ không biết rõ dưới tình huống thực xin lỗi Mộng Mộng, lại vẫn muốn cùng em, đến gần em!" Khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông bao phủ bởi cảm xúc phẫn nộ, trong lòng đầy rẫy mâu thuẫn, chỉ biết là, không nghĩ muốn để cho cô rời đi...
Hốc mắt cô từ từ phiếm hồng, "Nếu để ý em, tại sao mỗi lần sau khi hoan ái xong, lại đối với em khôi phục lạnh lùng? Tại sao vô duyên vô cớ bãi nhiệm chức vụ của em? Tại sao ở nước Pháp lâu như vậy, cũng không liên hệ với em..."
Trong lòng cô cũng cực kỳ mâu thuẫn, có đôi khi cảm thấy được, anh đối với cô cực kỳ tốt, có đôi khi lại cảm thấy được, anh đối với chính mình chỉ là đùa bỡn.
Nhìn không thấu lòng của anh, như là ngăn cách một tầng sương.
Dù là đàn ông hay phụ nữ, lúc rơi vào tình yêu chung quy đều là như vậy đi?
Đã nghĩ muốn yêu, lại không dám, không xác định, sợ hãi bị tổn thương.
Hạ Nhất Nhiễm như vậy, Đường Hạo Nam làm sao không phải?
So với cô, trong lòng Đường Hạo Nam lại vẫn còn một cái mối tình đầu, Đồng Y Mộng.
Trong lòng anh kỳ thật so với cô vẫn còn mâu thuẫn!
Người dàn ông gắt gao nhìn chằm chằm cô, trong đôi mắt tràn đầy lên án.
Rồi sau đó, một tay anh kéo cô ôm vào trong lòng mình!
"Em nằm mơ thời điểm, kêu Lục Ngộ Hàn! Em tại buổi giới thiệu sản phẩm của công, Chu Giai Ngưng bị phát tán ảnh nóng ngày đó, lại vẫn cùng Kha Dịch Thần ở một chỗ! Hạ Nhất Nhiễm! Anh là để ý em, nhưng mà, anh còn không hoàn toàn có thể tín nhiệm em!" Đường Hạo Nam lớn tiếng nói, khẩn căng ôm chặt cô.
"Em lúc nào nằm mơ gọi cậu chứ? Em... Em cùng Kha Dịch Thần, căn bản là không từng xảy ra cái gì! Em không phải đã nói rồi sao? Em thích chính là anh!"
Cô lập tức phản bác, âm thanh rất lớn, vươn tay ôm lấy anh, "Đường Hạo Nam! Người em yêu là anh! Từ nhỏ đến lớn vẫn là anh! Tại sao anh vẫn luôn không tin?! Anh không tín nhiệm em, muốn em làm sao vậy có thể cùng với anh tiếp tục kéo dài đây?!"
"Em thật sự đã rất rất cố gắng rồi! Cho dù anh không thích em, em cũng đang cố gắng!" Cô bi ai kêu hô.
"Em nghĩ muốn với anh làm một đôi vợ chồng bình thường, nghĩ muốn với anh bạc đầu đến già, nghĩ muốn sinh một cặp trẻ con..." Vùi đầu ở trong ngực của anh, cô dỡ xuống tất cả ngụy trang, bi ai nói ra tiếng lòng mình.
Đường Hạo Nam kia cả lòng lạnh cứng lại, giờ phút này thiết thiết thực thực bị Hạ Nhất Nhiễm làm cho rung động rồi!
Đem cô ôm chặt hơn.
Cằm để ở trên đỉnh đầu của cô, từ từ nhắm hai mắt, hút lấy hương vị trên người cô.
Hai người gắt gao ôm nhau cùng một chỗ, "Không cần lại thương tổn em, tim người đều làm bằng thịt, đừng suy bụng ta ra bụng người nữa được không?"
"Được!" Đường Hạo Nam trầm giọng nói, kéo cô ra, bàn tay to lớn giữ lấy sau gáy cô, cúi đầu, hung hăng chiếm lấy môi của cô.
Hai người quay cuồng nồng nhiệt hôn cùng một chỗ...
Kịch liệt dây dưa, cô bị anh để ở trên vách tường, hung hăng đòi hỏi, rồi sau đó, tới đến trong bồn tắm, nhộn nhạo lên một buồng xuân triều.
"Ưm... Không cần... Hạo Nam..."
"Gọi anh, ông xã!"
"Ưm... ông xã... Không cần, cầu xin anh..." Bị anh va chạm đến muốn hồn bay phách tán, dòng nước lớn cọ rửa vào trong thân thể cô, sưng, đau nhức khó nhịn.
Lại có cổ khoái cảm nói không nên lời, cô cắn bờ vai của anh, cầu xin nói.
Người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, đem tinh hoa hỏa nhiệt rải đầy trong cơ thể cô.
Cô gái nhỏ gần như là ở trên giường ngất đi.
Đường Hạo Nam đem thân thể của anh rửa sạch sẽ, về tới phòng ngủ.
Cô nằm ở trên giường lớn mềm mại, vẫn không nhúc nhích, miệng phát ra tiếng than nhẹ.
Đường Hạo Nam thấy giữa đùi cô sưng đỏ, đáy mắt vầng nhuộm nhu tình, "Em nói thuốc mỡ để ở đâu?" Anh nhẹ giọng hỏi, cô chỉ chỉ ngăn kéo.
Đường Hạo Nam mở ra ngăn kéo, thấy được thuốc mỡ, cũng thấy được áo mưa.
Vừa nãy lại không tránh thai...
Cô nói, muốn sinh một cặp trẻ con...
Anh thoa thuốc mỡ, vì cô xoa xát, trong lúc ngủ mơ Hạ Nhất Nhiễm, mơ mơ màng màng, từ giữa hai chân truyền đến cảm giác mát rượi, để cho cô phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
Anh nằm xuống khi đó, cô giống mèo con một dạng, tiến sát trong lòng anh.