Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh

Chương 89: Người vợ hạnh phúc nhất



Edit : Sóc Là Ta

"Mọi việc thế nào rồi?" Lâm Sơn nhanh chóng chạy đến, hỏi với giọng lo lắng.

"Chủ tịch, sao Ngài lại tới đây?" Người phụ trách ngạc nhiên khi nhìn thấy Lâm sơn.

"Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?" Lâm Sơn quát.

"Tôi đã điều tra được, quả thực là có vấn đề, theo lời thư ký nói, mọi chuyện đã được tiến hành đúng như trong hợp đồng." Giọng của người phụ trách phát ra càng ngày càng nhỏ, chờ đợi khoảnh khắc tiếp theo núi lửa có thể phun trào.

"Đồ vô dụng." Lâm Sơn gầm lên giận dữ, thân mình hắn nghiêng về phía sau, làm lộ ra cái bụng to lớn cùng vóc người béo ú, đẫy đà, nhìn bộ dạng hắn lúc này khiến người khác thêm tức cười.

Cùng lúc này, Lâm gia đang có một cỗ không khí giận dữ đang bao trùm.

"Mẹ à, có việc gì không vậy? Trễ như thế rồi tại sao cha còn chưa tới? Rốt cuộc mẹ có nói với cha hay không vậy? Không được, để con gọi điện thoại cho cha hỏi một chút." Lâm Hiểu từ trên ghế, nện mạnh gót giày đứng lên, sắc mặt rất khó coi.

"Sao? Ra ngoài rồi ư?" Lâm Hiểu nghe được cha cô ra ngoài đi công tác thì bỗng nổi giận "Mẹ à, cha ra ngoài rồi, mẹ thấy cha quả thật có quá đáng không chứ?"

"Ra ngoài rồi à, điều này, , , , , Hiểu Hiểu à, chắc là cha con có việc gấp, con đừng nôn nóng, có lẽ ông ta sẽ nhanh chóng trở lại thôi." Tuy mẹ Lâm mặc dù nghe nói chồng bà đi ra ngoài làm việc, trong lòng lấy làm không vui, nhưng vẫn cố gắng an ủi con gái, dù sao Lâm gia chỉ có mỗi mình Lâm Hiểu là con gái một, dù Lâm Sơn có làm gì đi chăng nữa, bà vẫn yêu thương Lâm Hiểu.

"Còn có việc gì quan trọng hơn con gái của mình hả mẹ?” Lâm Hiểu không thể hiểu nổi."Mẹ à, mẹ nói con nên làm thế nào đây..., con nhất định phải cùng Diệp Phi kết hôn, con không muốn bị hủy hôn ước này." Lâm Hiểu kéo tay mẹ Lâm nũng nịu nói. Giờ cha cô không có ở đây, cô chỉ có thể dựa vào mẹ mình thôi.

"Hiểu Hiểu, con hãy nói cho mẹ biết, rốt cuộc là tại sao Diệp Phi muốn hủy hôn với con chứ?" Mẹ Lâm nghiêm mặt nói, bà quá hiểu tính tình của con gái, đã nhiều lần dạy bảo nó, thế nhưng nha đầu này vẫn chứng nào tật nấy từ nhỏ đã bị làm hư rồi.

"Mẹ à, đó còn không phải là lỗi của hồ ly tinh đó sao? Nếu nó không quyến rũ anh ấy, thì giờ anh ấy cũng không có ý định hủy hôn ước với con." Vẻ mặt Lâm Hiểu trở nên ác độc, Lăng Phỉ Tuyết, tôi sẽ không bỏ qua cho ngươi cô.

"Là người lúc trước ở tại nhà hắn à?"

"Đúng vậy đó mẹ, mẹ không biết con hồ ly tinh có nhiều tài thế nào đâu, nó không chỉ quyến rũ Diệp Phi, mà nó còn quyến rũ Âu Dương Thần khiến cho Âu Dương Thần giúp nó. Thật không hiểu tại sao Diệp Phi lại si mê hạng người này nữa?” Nghĩ đến Lăng Phỉ Tuyết, nét mặt Lâm Hiểu chính là hận không thể ăn tươi nuốt sống cô ta, đáng giận hơn cô ta còn là cấp dưới của Âu Dương Thần, có Âu Dương Thần che chở, hơn nữa lần trước phái người đi hại chết cô ta nhưng không biết tại sao cả bang phái đều bị tiêu diệt, chẳng lẽ sau lưng Lăng Phỉ Tuyết còn có người giúp nàng? Dù Lâm Hiểu nghi ngờ chuyện này, nhưng lúc này không dám nói ra, cô tuyệt đối không để mẹ biết mình gây họa.

"Âu Dương Thần? Con nói là tổng giám đốc Âu thị Âu Dương Thần?" Có thể nói cái tên Âu Dương Thần không ai là không biết đến, không có người không hiểu, Lâm mẫu vốn là phu nhân trong một gia tộc quyền thế nên cũng biết, hơn nữa gần đây bà nghe chồng bà nói ông đang cùng Âu Dương Thần hợp tác, nên cái tên Âu Dương Thần này nghe càng thêm quen tai.

"Đúng vậy đó, mẹ biết hắn à?" Lâm Hiểu ngơ ngác.

"Mẹ nghe cha con nói qua rằng ông ta đang cùng bọn họ hợp tác. Hiểu Hiểu, Âu Dương Thần này con không động vào được đâu, nhất định không thể đắc tội với hắn được, nếu như đắc tội hắn, Lâm thị chúng ta cũng xong đời luôn" Lâm mẫu dặn dò, đối với đứa con gái hư này bà vẫn không yên lòng chút nào.

"Mẹ hãy yên tâm đi, sao con có thể đắc tội với hắn được chứ?" Lâm Hiểu tránh né, đối với hạng đàn ông như Âu Dương Thần cô muốn tránh không kịp, mẫu đàn ông này, cô không thích. Cô không biết, đắc tội với Âu Dương Thần đã thảm, nhưng đắc tội với vợ của Âu Dương Thần so ra còn nặng hơn đắc tội với hắn.

"Ừ, Hiểu Hiểu, chờ cha con trở về, con đừng nói gì với cha con nhé, chuyện của cô ta với Âu Dương Thần, nếu không cẩn thận ba con sẽ lột da con đó." Mẹ Lâm tất nhiên hiểu rõ tính khí của chồng mình, trong mắt Lâm Sơn chỉ có lợi ích của công ty, hắn như con báo tham lam, chỉ cần có ai ngăn trở đường đi của hắn, hắn sẽ không do dự loại trừ nó, cho dù là người thân của mình. Cho nên tuyệt đối không thể để hắn biết chuyện cô ta với Âu Dương Thần.

"Dạ, con biết rồi, mẹ?" Lâm Hiểu khéo léo lên tiếng, trong đầu cũng đang tính toán, dĩ nhiên là vì chuyện của cô ta, vậy cô sẽ ra tay với cô ta , như thế Diệp Phi sẽ không hủy hôn ước với mình nữa, trong mắt Lâm Hiểu lóe lên tia thâm độc.

Hân Nhi nắm tay Cầm Vận đi sau, cùng trở lại nhà trọ, Cầm Vận nói muốn cho Vũ hạ ngạc nhiên, nên không có đem thành phẩm về, mà lựa chọn ngày hôm sau tiếp tục đến tìm Hân Nhi, như vậy Hân Nhi cũng có thể một bên chỉ đạo, thỉnh thoảng lúc có sai sót cũng có thể hỗ trợ xem một chút, sửa chữa sai lầm. Đối với Cầm Vận, Hân Nhi dĩ nhiên là thích, cô nhìn ra Cầm Vận cũng là thật lòng thích mình, đối với người bạn này, Hân Nhi cảm thấy đã tìm đúng người để kết bạn. Hơn nữa kỳ nghỉ này vẫn chưa hết, Hân Nhi thật không muốn đi làm, có người làm bạn, tự nhiên cầu cũng không được.

"Không ai có thể thay thế em trong lòng anh, em là thiên sứ của anh, , , , , " Tiếng chuông điện thoại di động vang lên, Hân Nhi lập tức buông thứ gì trên tay, vội chạy tới cầm điện thoại di động lên nghe.

"Thần?" Hân Nhi mừng rỡ kêu lên.

"Bà xã à, anh nhớ em. Em có nhớ anh không" Giọng điệu mệt mỏi của Âu Dương Thần truyền đến, vừa xuống máy bay, đi gặp đối tác bàn công việc, giờ Âu Dương Thần ngày nay có thể nói là không ngừng lớn mạnh, làm việc nhiều cũng thấy chán nản, dĩ nhiên là muốn cùng bà xã nói chuyện thâu đêm, thật ra chỉ cần nghe được giọng Hân Nhi, Âu Dương Thần cảm thấy mọi mệt mỏi đều tan biến hết. Giọng Hân Nhi như có một loại ma lực, làm cho người ta tĩnh tâm.

"Em cũng nhớ anh lắm." Hân Nhi hơi đỏ mặt nói. Ngày hôm nay quả thật cô đang nghĩ đến Âu Dương Thần, hơn nữa Diệp Phi cứ gặng hỏi cô mãi, nên cô muốn về sớm..

"Ha ha." Âu Dương Thần cười thành tiếng, cảm giác có người nhớ nhung thật là tuyệt.

"Hôm nay em làm gì?" Hai người bắt đầu trò chuyện.

Làm gì ư? Hân Nhi nhìn chiếc khăn quàng cổ, đây cũng coi là một sự ngạc nhiên, ngay sau đó nói"Không làm gì hết? Hôm nay Cầm Vận đến tìm em, chúng em ở cùng nhau suốt một ngày?" Hân Nhi lựa chọn đem chuyện Vận Cầm nói cho Âu Dương Thần nghe, mà không có nhắc đến Diệp Phi, hiện giờ trong thâm tâm Hân Nhi không muốn vào lúc này nhắc tới Diệp Phi.

"Cầm Vận? Nha đầu kia làm thế nào lại đi tìm em?" Đối với Cầm Vận, Âu Dương Thần chỉ xem cô ta như một đứa em gái, mọi người đều chơi với nhau từ nhỏ, mặc dù hắn cũng giống mấy anh em coi nàng như em gái chưa bao giờ có quá nhiều quan tâm đối với Cầm Vận, nhưng, đối với Cầm Vận cũng có một loại nuông chiều, trước mặt anh em thì thái độ rất rõ ràng,nhưng trên thực tế, anh cứ bị cô ta quay lòng vòng làm cho mọi người cảm thấy đau lòng. Đây cũng là lý do Dật Phong cam chịu Cầm Vận uy hiếp, là nguyên nhân cô nói gì nghe nấy.

"Sao Vận Nhi lại không thể tới tìm em được đây? Chúng em bây giờ trờ thành bạn tốt rồi, rất hợp nhau." Hân Nhi cười nói. Đối với Âu Dương Thần lời nói cô nhìn giống như phản bác, nhưng thật ra thì càng thêm nũng nịu, Âu Dương Thần nghe giống như đang hưởng thụ.

"Ha ha, em có thể cùng cô ấy làm bạn tốt sao, xem ra vợ anh thích kiểu người như nha đầu này, nha đầu kia nổi danh xoi mói bạn bè, Vũ hạ lại cưng chiều cô ta. Cô ta đã đắc tội bao nhiêu người, thì Vũ hạ cũng giúp đỡ trừng phạt bao nhiêu quán rồi", Vũ hạ đối với Cầm Vận rất mực cưng chiều, Âu Dương Thần mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng rất ưng ý, hắn cũng sẽ cưng chìu Tuyết Nhi như thế, không, hắn muốn cưng chiều hơn nữa, tóm lại mọi điều Tuyết Nhi làm đều đúng.

"Thế nào? Vận Nhi có người cưng chiều không tốt sao? Ta chính là, , , , , " nói đến đây, Hân Nhi im bặt, câu kia chính là em hi vọng có người cũng cưng chiều em như vậy, liền bị nuốt vào bụng.

"Vợ à, em yên tâm đi, anh sẽ cưng chiều em hơn vậy, chỉ cần là em muốn, kẻ làm chồng như ta nhất định sẽ không vì bất cứ điều kiện gì mà làm vì em."

"Tốt, vậy em muốn sao trên trời."

"Được."

Hì hì, "Đứa ngốc." tiếng cười Hân Nhi truyền đến, Âu Dương Thần nghe cảm thấy rất là khó chịu, bây giờ thật muốn trở về ôm Hân Nhi, hung hăng yêu thương cô một phen. Chỉ là cũng qua mấy ngày nay rồi, Âu Dương Thần cũng muốn mọi chuyện tốt đẹp, chờ chuyện bên này ổn, sẽ quay về chính thức xin nghỉ phép, cùng Tuyết Nhi đi hưởng tuần trăng mật, còn một việc quan trọng nhất là ảnh cưới, bởi vì ở Ái Nhĩ Lan mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, cho nên vẫn không thể chụp, Âu Dương Thần không muốn Hân Nhi có bất kỳ tiếc nuối nào, hắn muốn vợ hắn là một người vợ hạnh phúc nhất thế giới.