Sophia quan sát Đường Vịnh Hi cô phải công nhận cô gái này là một mỹ nhân, từ dáng người cho đến những đường nét trên khuôn mặt cô không nhìn ra một khuyết điểm, đẹp thì có đẹp nhưng cũng chỉ là một người phụ nữ chân yếu tay mềm không có gì gọi là nổi bật cả.
Sophia thật khinh thường những cô gái nhu nhược chỉ biết dựa dẫm vào đàn ông.
"Tần Lão Đại, ba tôi đã chờ ngài rất lâu."
Sophia vừa nói vừa vươn tay làm động tác mời Tần Gia Uy ngồi vào trong chiếc xe Rolls-Royce màu đen đậu bên cạnh.
Tần Gia Uy không nói gì anh thản nhiên vươn tay choàng qua eo của Đường Vịnh Hi, bước đi oai nghiêm về phía trước ngồi vào trong xe.
Lúc này Sophia định khom người ngồi vào chung xe với Tần Gia Uy, đột nhiên Trần Linh Giang vươn tay chặn cô lại.
"Xin lỗi Sophia tiểu thư, lão đại không có thói quen ngồi cùng xe với người khác.
Mời tiểu thư ngồi vào xe phía sau."
Lời nói của Trần Linh Giang làm cho thuộc hạ của Sophia tức giận trong lòng.
Ở đây là Hy Lạp địa bàn của nhà Dukas, không phải Italy mà Tần Gia Uy có thể hành sự ngang tàng như vậy.
Sophia nhìn thấy nét mặt tối sầm của thuộc hạ cận thân của mình, cô liền ra hiệu cho họ không được làm càn.
Tần Gia Uy không phải là người bọn họ có thể chọc đến.
Đường Vịnh Hi nghe Trần Linh Giang nói vậy, cô liền quan sát sắc mặt của Sophia.
Sophia không hề tỏ ra tức giận hay kinh ngạc với thái độ hống hách này của Tần Gia Uy.
Ngược lại biểu cảm bình thản trên khuôn mặt cô làm Đường Vịnh Hi cảm giác bất an trong lòng.
"Cô gái này không đơn giản."
Đường Vịnh Hi thầm nghĩ nếu đổi lại là mấy cô thiên kim tiểu thư khác, khi bị Tần Gia Uy đối xử như vậy, họ sẽ giận dữ không thể kiềm chế được biểu cảm không hài lòng.
Sophia mỉm cười ánh mắt dịu dàng nhìn Tần Gia Uy nói với giọng khách khí.
"Không sao nếu Tần Lão Đại có thói quen đó, tôi sẽ ngồi vào xe khác.
Hẹn gặp Tần Lão Đại tại biệt thự Dukas."
Nói xong Sophia cúi đầu lịch sự chào Tần Gia Uy rồi xoay người lại cùng thuộc hạ ngồi vào trong xe phía sau.
Chiếc xe Rolls-Royce của cô dẫn đầu 5 chiếc xe còn lại đi đến biệt thự Dukas.
Nhìn thấy mọi người đã ngồi vào trong xe, Tề Phong bước tới túm lấy cánh tay của Đường Tam kéo cô vào trong một chiếc xe ở phía sau, nói với giọng hùng hồn.
"Em và Tần Gia Vỹ có quan hệ gì?"
Tề Phong gằng giọng nhìn Đường Tam nói, Đường Tam không hề sợ nộ khí của anh.
Cô nở một nụ cười nịnh nọt nhìn Tề Phong dịu dàng nói.
"Anh Phong.......
Anh làm người ta đau muốn chết."
Giọng nói ngọt ngào õng à õng ẹo của Đường Tam vang lên làm nguôi đi cơn giận trong lòng anh.
Tề Phong lắc đầu trong vẻ bất lực, lần nào anh cũng thua thê thảm dưới tay cô.
Tề Phong buông tay Đường Tam ra anh nhìn cô nghiêm túc nói.
"Em và hắn có quan hệ gì?"
Đường Tam nhìn thấy nét mặt của Tề Phong, cô biết anh đang ghen nên không muốn chọc anh nữa.
Sau khi nghe Đường Tam kể lại chuyện giữa Tần Gia Vỹ và cô, cơn tức giận trong lòng Tề Phong mới vơi đi.
"Lão đại, thuộc hạ thấy người của gia tộc Dukas không đơn giản, nhất là cô tiểu thư Sophia này."
Doãn Kỳ ngồi bên ghế phụ xoay đầu lại nhìn Tần Gia Uy thận trọng nói.
"Người của gia tộc Dukas..... hiện tại đối với chúng ta vẫn chưa phải là mối đe dọa."
Tần Gia Uy lạnh lùng buông ra một câu, anh vẫn bình thản ánh mắt
nguy hiểm không hề tỏ ra hiếu kỳ hay quan tâm đến cô gái được gọi là Sophia.
Tay Tần Gia Uy ngang nhiên ôm eo của Đường Vịnh Hi, ánh mắt thích thú xem cô vợ nhỏ của mình có ý nghĩ gì với người phụ nữ khác bên cạnh anh.
Lúc này Đường Vịnh Hi đang dựa đầu vào người anh, ánh mắt tập trung quan sát hoàn cảnh bên ngoài cửa sổ nên không để ý đến Tần Gia Uy.
Trong lòng anh thầm nghĩ, không biết Đường Vịnh Hi đang nhìn cái gì lại tập trung đến như vậy.
Anh nhìn theo ánh mắt của cô, chỉ là phong cảnh bình thường không có gì gọi là đặc sắc, tại sao lại cuốn hút được sự chú ý của cô.
Đường Vịnh Hi thu hết mọi phong cảnh bên ngoài, từ những con đường vắng vẻ xe chạy ngang qua cho đến địa hình trong phạm vi của gia tộc Dukas.
Cô phải chuẩn bị một con đường lui chắc chắn nhất cho Tần Gia Uy, lỡ người của gia tộc Dukas muốn nổi loạn làm hại đến anh, cô sẽ giúp anh an toàn rời khỏi.
Nửa tiếng sau đoàn xe 5 chiếc tiến vào địa bàn của gia độc Dukas, trong màn đêm những ngọn đèn đường màu trắng tỏa ra ánh sáng rực rỡ chiếu thẳng xuống con đường nhựa nơi xe của bọn họ chạy qua.
Xe dừng lại trước ngôi biệt thự hoành tráng, Trần Linh Giang mở cửa bước xuống xe, cô cung kính mời Tần Gia Uy và Đường Vịnh Hi.
Đường Vịnh Hi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, mấy mươi tên thuộc hạ của gia tộc Dukas, cầm súng hung hăng canh chừng trước cửa.
Đường Vịnh Hi tỏ ra sợ hãi trước tình hình này, cô lập tức nép người sát vào Tần Gia Uy tay cô quýnh quáng chòang qua tay anh siết chặt lại.
Ánh mắt của Tần Gia Uy chợt hiện lên ý cười, trong lòng anh thầm nghĩ tài diễn xuất của vợ anh càng ngày càng xuất sắc.
Họ đi đến trước cửa lớn, một người đàn ông ở độ tuổi 60 trên tay cầm một cây gậy, ông uy nghiêm đứng trước cửa lớn chờ Tần Gia Uy.
Đứng bên cạnh ông là Josphep anh hai của Sophia, cũng là người thừa kế duy nhất của gia tộc Dukas.
"Tần Lão Đại, cuối cùng ngài cũng đã tới."
Ông Dukas nhìn Tần Gia Uy nói với giọng ân cần, hôm qua người của Tần Gia Uy đã báo cho ông biết Tần Gia Uy sẽ đến Hy Lạp vào 9 giờ tối, vì muốn tỏ ra lòng thành ông đã cho con gái của mình ra sân bay chờ anh.
Nhưng thật không ngờ sáng nay thuộc hạ của Tần Gia Uy gọi điện nói họ sẽ đến trễ ba tiếng.