Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 910



Chương 910:

 

“Được, tôi sẽ truyền lệnh xuống”

 

Hàn Chiến hỏi: “Nó là vi rút gì thế, đã kiểm tra ra được chưa?”

 

Thần Cửu lắc đầu, sắc mặt trở nên trầm trọng: “Trước mắt vẫn chưa rõ, nhưng tiết trời ở biên giới rất nóng bức, rất dễ gây bùng phát bệnh truyền nhiễm và dịch, cẩn thận hơn chút sẽ không thừa đâu. Lát nữa tôi sẽ bảo nhân viên y tế phát dung dịch sát khuẩn và nước rửa tay cho mọi người, đồng thời tiến hành khử trùng bằng ánh sáng trong các khu vực tổ chức hội nghị và điều trị lâm thời quan trọng”

 

“Tôi sẽ làm ngay.”

 

Hàn Chiến và Thần Cửu vừa định quay về thì phát hiện có một nữ bác sĩ trẻ tuổi hốt hoảng chạy tới.

 

“Bác sĩ Thần Cửu, không ổn rồi!”

 

“Có chuyện gì vậy, cô nói tôi nghe xem.”

 

Nữ bác sĩ vừa thở hồng hộc vừa nói: “Vừa rồi có một đứa bé nhà nông được đưa tới biên giới, miệng sùi bọt mép, liên tục sốt cao, cả tim phổi lẫn gan đều có hiện tượng suy kiệt chức năng rất rõ ràng, người nhà đến nhờ các cơ sở y tế gần nhà giúp đỡ không được nên mới tới nhờ bác sĩ chúng ta giúp…”

 

Hàn Chiến và Thần Cửu nhìn nhau rồi sải bước tiến về phía phòng y tế. Đến khu chữa bệnh lâm thời, đứa bé kia đang nằm trên giường bệnh, được gắn máy thở máy đo điện tâm đồ.

 

Thần Cửu vào trong rồi đeo bao tay dùng một lần vào, một tay cầm đèn pin, một tay mở mí mắt của đứa bé ra quan sát con ngươi hơi nở ra của nó.

 

“Miệng sùi bọt mép, sốt cao bốn mươi độ, phổi có hiện tượng sưng to rõ, nổi nhiều hạch”

 

“Vừa rồi đã truyền thuốc kháng sinh”

 

Nghe bác sĩ đang đứng cạnh mình báo cáo xong, Thần Cửu nhanh chóng quyết định: “Kháng sinh thông thường không có tác dụng, phải đổi, truyền siêu cấp kháng sinh. Đây chắc chắn không phải cơn sốt thông thường”

 

Dựa theo các biểu hiện để suy đoán, rất có khả năng đứa bé này đã bị nhiễm siêu vi rút.

 

Thần Cửu rút kim lấy máu đứa bé ra, cho vào túi rồi đưa cho các bác sĩ khác, ra chỉ thị: “Ðem nó đi xét nghiệm ngay lập tức!”

 

“Rõ”

 

“A đúng rồi, có cần lấy nước bọt không?”

 

“Sao lại không.”

 

Sau đó, y tá bên cạnh lấy nước bọt của đứa trẻ, nhưng hình như y tá lỡ làm đứa trẻ nhột trong lúc lấy nước bọt, đứa trẻ đang sốt cao nên hắt xì mà không che miệng mũi lại, bọt mép và nước miếng phun thẳng lên mặt y tá.

 

Tất cả mọi người đều sững người tại chỗ, ngẩng đầu nhìn về phía nữ y tá trẻ kia. Nữ y tá cũng hoảng hồn, cả người cứng còng.

 

Tuy gặp trường hợp khẩn cấp nhưng Thần Cửu vẫn không rối loạn, anh ta lập tức gào lên: “Đưa cô ấy đi khử trùng, khử trùng đi!”

 

Ước chừng nửa tiếng sau, Thần Cửu đã xử lý xong mọi chuyện. Anh †a ra khỏi phòng y tế và chuẩn bị đến phòng xét nghiệm.

 

Hàn Chiến đang đứng ở ngoài phòng y tế, Thần Cửu vừa đi ra đã thấy anh ta.

 

“Thủ lĩnh, sao anh chưa về nghỉ ngơi?”

 

Ánh mắt của Hàn Chiến vẫn sắc bén như thường ngày, anh ta bình tĩnh nhìn Thần Cửu, hỏi: “Đó có phải là căn bệnh có tính lây nhiễm rất mạnh không?”

 

“Tôi đang định đến phòng xét nghiệm, các nhân viên y tế vừa rồi đã tiếp xúc với đứa bé kia phải vào khu cách ly ngay lập tức.”

 

“Có bất cứ chuyện gì thì lập tức báo cáo với tôi”“

 

Thần Cửu gật đầu một cái thật chắc nịch: “Chắc chắn rồi.”

 

Lại nửa tiếng nữa trôi qua, đã có kết quả xét nghiệm.

 

Thần Cửu đến một phòng y tế, hỏi: “Y tá vừa lấy nước bọt của đứa bé đã vào khu cách ly chưa?”

 

Tất cả mọi người đều sửng sốt, không khỏi hỏi: “Bác sĩ Thần Cửu, kết quả xét nghiệm cho thấy nó là siêu vi rút sao?”