Vợ Yêu Mau Vào Rọ Đi

Chương 36: Bắt đầu trả thù



Sáng sớm hôm sau, Đinh Kiều An tỉnh dậy trong trạng thái toàn thân đau nhức, lại còn bắt gặp ánh mắt đang nhìn mình như sói của người nào đó.

Sở Thần Hy lôi kéo cô bám víu không rời tỏ ý muốn một trận lăn giường nữa, đến khi cô liên tục cầu xin mới từ bỏ.

“Hôm nay em còn phải đến trường nữa.” Đinh Kiều An oán trách, cô thật sự rất mệt, nhìn người trong gương kia quầng thâm quanh mắt lại nhiều hơn nữa rồi.

Trái lại, tinh thần của Sở Thần Hy rất tươi tỉnh, hoàn toàn không nhìn ra chút mệt nhọc nào, thật không công bằng.

“Em có thể xin nghỉ ở nhà mà.”

“Không cần đâu.” Nghỉ học nửa năm, vừa mới đi học được mấy hôm lại xin nghỉ, vậy người khác sẽ nghĩ cô như thế nào đây, mặc dù khi lên đại học cũng có nhiều người cũng trốn tiết nhưng cô thì khác.

“Anh đi làm trước, tí nữa nhớ sáng đấy, anh đi đây.”

Sau khi thắt cà vạt xong xuôi, Sở Thần Hy nâng môi Đinh Kiều An lên, lén thơm một cái sau đó mới hài lòng rời đi.

Đinh Kiều An đỏ mặt, nhìn cô gái nhỏ đang xấu hổ trong gương kia, cô vỗ vỗ nhẹ lên má mình, bình tĩnh, bình tĩnh.

Nhưng vừa tự nhủ bản thân bình tĩnh được một giây, mặt Đinh Kiều An chợt biến sắc, một cô gái nho nhã như cô bất giác thốt lên một câu chửi thề: “Chết tiệt.”

Sắp tám giờ rồi, tiết học sáng nay của cô lại là tiết của giáo sư Tùng, chết rồi, xong đời rồi.

Mặc dù tài xế lái xe rất nhanh nhưng Đinh Kiều An vẫn đến muộn như dự đoán, cô ôm quyển sách bước vào từ cửa sau, vốn nghĩ rằng sẽ không có ai để ý, nhưng không ngờ khi vừa bước vào cô phát hiện ra mọi ánh mắt đang nhìn vào mình.

Và đương nhiên, giáo sư Tùng cũng đang nhìn cô: “Đinh Kiều An.”

Đinh Kiều An nhíu mày, đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, sẵn sàng nghe lời phê bình của giáo sư Tùng. Hôm qua đã đắc tội với anh ta một lần rồi, với tính cách của anh ta chắc chắn sẽ nói ra những lời rất khó nghe. Nói đi, cô có thể chịu được.

“Bạn Đinh Kiều An, bạn đến đây để học hay đến làm gì vậy?”

Giọng điệu hơi mỉa mai, Đinh Kiều An nhìn thẳng vào giáo sư Tùng, nói rõ ràng: “Em đến học ạ.”

“Vẫn biết mình đến học thì đừng làm ra mấy chuyện sỉ nhục nhà trường. Đừng để đến lúc người ngoài đến chỉ trích trường này là đào tạo ra loại gái chuyên đi tiếp khách.”

Ánh mắt nhìn về phía cô của các bạn học trong lớp trở nên khinh bỉ và coi thường, còn có nhiều ánh nhìn khác nhau, không biết ai đó nói trên cổ cô có dấu hickey khiến cả lớp nháo nhào một hồi.

“Được rồi, được rồi, vào học đi, bạn Đinh Kiều An cũng ngồi xuống học đi.”

Đinh Kiều An thở hắt ra một hơi tiến thoái lưỡng nan, nghĩ đến ngọn núi lớn mà Sở Thần Hy cho mình dựa vào, cô nhắm mắt lại, không phản bác gì.

Người hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra như Đinh Kiều An mãi đến khi nghe được vài lời xì xào mới lấy điện thoại ra, cô đăng nhập vào diễn đàn trên mạng của trường, nhìn thấy một tiêu đề lớn.

Đại học A bất ngờ phát hiện sinh viên được đại gia bao nuôi, kèm theo một bức ảnh chụp cô đang được Sở Thần Hy ôm trong không gian mờ ám, một bức ảnh khác thì chụp cảnh Sở Thần Hy ôm hôn trán cô trong xe ô tô, gương mặt cô ở trong ảnh rất rõ nét, nhưng mặt của Sở Thần Hy lại mờ nhạt không rõ, thật không công bằng.

Đinh Kiều An bỗng nhiên mỉm cười, cô còn tưởng bản thân lại dính vào chuyện gì nữa chứ, còn chuyện này chẳng qua cũng chỉ là chuyện không hề có chứng thực, cô lướt qua lướt lại bức ảnh rồi đặt điện thoại sang một bên, không đếm xỉa đến nữa.

Có điều, nói đến bức ảnh, dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra được là người nào chụp. Hôm qua đắc tội với giáo sư Tùng, hôm nay anh ta bắt đầu kế hoạch trả thù, chuẩn bị khiến cô bị vùi dập trong những bình luận công khai, tính toán tốt đấy, vậy thì cô sẽ không để anh ta mãn nguyện đâu, bản thân cứ ăn no ngủ kỹ là được rồi.