Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 40: Đột phá bốn tầng



- Tên Vương Nghiễn Phong nay rất không đơn giản!

Những trưởng lão này đã sớm đoán được Vương Nghiễn Phong sẽ lên được tới tầng thứ tư, chỉ là không nghĩ tới lại nhanh như vậy:

- Cứ tiếp diễn như vậy, nói không chừng Vương Nghiễn Phong có thể đột phá tầng thứ tư, bước vào tầng thứ năm, đương nhiên, vượt qua tầng thứ năm là không thể, tuy nhiên thành tích này cũng đủ để hắn kiêu ngạo rồi.

- Cũng không biết Lâm Minh và Lương Thiết Sơn bây giờ như thế nào, hai người bọn họ thành tích chắc là cũng không quá kém.

Lương Thiết Sơn chính là thiếu niên cường tráng trời sinh thần lực, hắn cũng chỉ mười lăm tuổi.

Mười lăm tuổi, tu vi bản thân là Luyện Thể tầng hai, cùng với thần lực trời sinh, loại thực lực này tuyệt đối không kém người cùng tuổi.

Tuy nhiên trong mắt mấy vị trưởng lão này thì hai người cùng so sánh với Vương Nghiễn Phong thì vẫn còn cách một khoảng.

Lâm Minh là trời sinh thần lực là không giả, nhưng tu vi chỉ là Luyện Thể tầng hai, mà Vương Nghiễn Phong là Luyện Thể tầng ba, dấu hiệu Luyện Thể tầng ba chính là chân nguyên Luyện Tạng, võ giả Luyện Tạng tâm phế có lực, sức chịu đựng mạnh hơn Luyện Thể tầng hai nhiều lắm.

Còn về kỹ xảo, chiến kỹ, tốc độ không hề nghi ngờ là Vương Nghiễn Phong dẫn đầu, cho dù chỉ dùng lực lượng đơn thuần thì Vương Nghiễn Phong cũng chỉ kém hơn Lâm Minh ba trăm cân mà thôi, chênh lệch không quá rõ ràng.

Vòng khảo hạch thứ ba này nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Vương Nghiễn Phong sẽ về đầu.

Mà vòng khảo hạch thứ ba này có tính quyết định nhất, nếu Vương Nghiễn Phong đứng đầu, cộng thêm thiên phú của hắn cũng vượt qua Lâm Minh, như vậy lần khảo hạch này người về nhất không thể nghi ngờ gì chính là Vương Nghiễn Phong.

Nhưng mà lúc này, kỳ thật Vương Nghiễn Phong vẫn còn ở trên tầng thứ ba khổ chiến, hai tên võ giả này thập phần khó đối phó, thường xuyên sử ra hàng đống sát chiêu liều mạng, Vương Nghiễn Phong hao hết sức chín trâu hai hổ mới giết được một tên, còn mình cũng bị thương nhẹ.

- Chết tiệt! Sao lại biến thái như vậy, ngay cả sát chiêu gia truyền Cửu Đạo Chân Ngôn mới giết một tên, cứ như vậy, hy vọng đi tới tầng thứ tư càng ngày càng xa vời.

Vương Nghiễn Phong trong lòng cảm thấy sốt sắng, chân nguyên trong cơ thể hắn đã hao hết hai thành. Tại trong ảo cảnh này không thể sử dụng đan dược bổ sung chân nguyên, chỉ có thể dựa vào Luyện Tạng kỳ tràn đầy khí huyết từng chútchút bổ sung...

Trong lúc Vương Nghiễn Phong đang lo lâu thì Lâm Minh cũng phát sầu, hắn không phải là võ giả Luyện Tạng kỳ mà chỉ là võ giả Luyện Nhục Luyện Thể tầng hai mà thôi, khí huyết không tràn đầy, chân nguyên cũng tiêu hao nhanh hơn.

Tuy nhiên, may mà Hỗn Độn Chân Nguyên quyết của Lâm Minh đã đạt tới tầng thứ nhất tiểu thành, vận chuyển công pháp này sẽ không ngừng bổ sung chân nguyên cho cơ thể, tuy rằng không đạt tới mức độ không ngừng sinh sôi nhưng mà có thể giảm bớt rất nhiều áp lực cho Lâm Minh.

Lúc này, đối thủ trước mặt hắn là hai đầu hung thú cấp một, Thiết Giáp Hùng.

Hung thú cấp một có mạnh có yếu, mà con Độc Giác Tê chính là yếu, thực lực chỉ tương đương với võ giả Luyện Thể tầng hai đỉnh phong, mà con Thiết Giáp Hùng này lại tương đương với võ giả Luyện Thể tầng ba đỉnh phong, hơn nữa lại là hai con.

Ánh mắt Lâm Minh vô cùng ngưng trọng, trước đó, hắn chưa từng giao thủ với đối thủ là Luyện Thể tầng ba đỉnh phong, trong lòng hoàn toàn trầm xuống, huống chi lần này là một chống hai.

Quan trọng nhất là, hắn không thể tiêu hao quá nhiều chân nguyên, cũng không thể bị thương.

Lâm Minh hít sâu một hơi, trong đầu nhớ lại hết thảy tư liệu về Thiết Giáp Hùng.

Thiết Giáp Hùng, lực lượng đạt năm ngàn cân trở lên, tốc độ hơi chậm, lớp giáp bên ngoài vô cùng cứng rắn đao thương khó nhập, cũng không có nhược điểm...

Tuy rằng nói không có nhược điểm, nhưng mà cũng chỉ là nói tương đối mà thôi, ở trong mắt Lâm Minh, Thiết Giáp Hùng có nhược điểm, đó chính là khe hở nho nhỏ chỗ giao nhau giữa các cốt giáp.

Những khe hở kia thường là khớp xương, độ rộng cũng không bằng lóng tay, trong lúc chiến đấu kịch liệt, muốn công kích những chỗ này phải dùng lực chuẩn xác, phán đoán tinh chuẩn và ra tay chính xác.

Mà những điều này Lâm Minh đều có, từ sau khi tu luyện Hỗn Độn Chân Nguyên quyết, cảm giác của hắn đã tăng lên một bậc, mà sức phán đoán và độ chính xác công kích nhiều năm giống như dưỡng ra một loại năng lực của hắn.

- Hai con Thiết Giáp Hùng này, nếu như là Chu Viêm nửa năm trước khi tu vi ở Luyện Thể tầng ba đỉnh phong có thể ung dung đối phó, huống chi bây giờ đã qua nửa năm, nhất định Chu Viêm đã có tiến bộ, ta tự nhiên cũng không thể thua hắn.

Lâm Minh nhìn hai con Thiết Giáp Hùng đánh tới, trong lòng bùng lên chiến ý.

- Vù!

Một con Thiết Giáp Hùng từ mặt đất nhảy mạnh lên, hùng chưởng to lớn mạnh mẽ đập xuống Lâm Minh.

Thân thể Thiết Giáp Hùng đâu chỉ có ngàn cân, cộng thêm lực lượng nhục thể của nó, một chưởng này đừng nói là một người, cho dù một con voi cũng bị nó đập nát.

Ánh mắt Lâm Minh hơi híp lại, không lùi mà tiến tới, cả người giống như một con chim to tà tà vọt về phía trước, ánh mắt tinh chuẩn nhìn về phía tiếp giáp giữa hai khối cốt giáp cứng rắn dưới con Thiết Giáp Hùng này, một đao chém xuống!

- Xịch!

Một đao nhìn như đơn giản, nhưng chính là một đao mà Lâm Minh không biết đã xuất ra mấy vạn lần, lưỡi đao chuẩn xác lách qua hai khối cốt giáp, tuy rằng tốc độ rất nhanh nhưng cũng không bị bật ra, mà ngược lại thu trở về với tốc độ cực nhanh.

Đao vừa thu lại, trong nháy mắt máu tươi đã bắn ra.

- Rống!

Thiết Giáp Hùng trở nên phẫn nộ, một đao này cũng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng khiến nó trở nên điên cuồng vọt tới Lâm Minh!

...

- Đào thải không đến bốn mươi người, lần này có hơn năm mươi người đủ tư cách, coi như không tồi.

Một trưởng lão Thất Huyền võ phủ nhìn những thí sinh bị Lung Linh tháp truyền tống ra chậm rãi nói.

Lung Linh tháp là một pháp trận hoàn toàn phong bế, những trưởng lão này bản thân một không phải là cao thủ Tiên Thiên, hai không phải người tinh thông trận pháp, căn bản không thể nhìn ra được diễn biến bên trong Lung Linh tháp, bọn họ chỉ có thể căn cứ thí sinh bị truyền tống ra mà phán đoán người đột phá tầng một.

Nếu như ở tầng một truyền tống ra thì cũng trực tiếp bị đào thải, chỉ có tầng hai trở lên mới đủ tư cách.

Đến lúc này, khảo hạch mới diễn ra được một khắc, người trong tháp tự nhiên đã sớm vượt qua tầng một, thậm chí có người bắt đầu tấn công tầng ba, tầng bốn.

- Trong năm người bây giờ vẫn chưa có ai đi ra.

Một tên trưởng lão vừa nói xong, lại có hai bị trận phù Lung Linh tháp truyền tống ra, vị trí bọn họ bị truyền tống ra chính là tầng ba Lung Linh tháp, hiển nhiên là lúc tấn công tầng ba đã thất bại.

Mấy tên võ giả ở dưới chân tháp đợi sẵn trực tiếp nhảy lên, mang hai tên thí sinh gần như mất đi tất cả tri giác vừa rồi xuống dưới.

Hai tên thí sinh này đều là cao thủ Luyện Thể tầng ba, trong đó một tên còn là Luyện Thể tầng ba đỉnh phong, ở phần thi trắc lực, người này đánh ra hai ngàn ba trăm cân, nhưng mà đáng tiếc tuổi tác hai người vẫn hơi lớn, một tên đã mười bảy tuổi, một tên thì mười tám, cuối cùng không thể đột phá tầng thứ ba Lung Linh tháp, tuy nhiên thành tích này cũng đủ để bọn họ kiêu ngạo.

Trong lúc hai người bị truyền tống ra, mắt đẹp Lan Vân Nguyệt lập tức nhìn lại, nhưng mà trong nháy mắt nàng đã nhận ra, bọn họ cũng không phải là Lâm Minh.

Chín mươi hai thí sinh, cho tới bây giờ ba mươi chín người bị bắn ra nàng đều thấy rõ, bên trong số đó không hề có Lâm Minh. Điều này ý nghĩa với Lâm Minh vẫn còn ở trong Lung Linh tháp!

- Lâm Minh!

Lan Vân Nguyệt khẽ cắn môi, trong đôi mắt đẹp mang theo vài phần phảng phất.

Nàng rất rõ, điều này đại biểu Lâm Minh đã được thông qua, thậm chí đã qua được tầng thứ ba.

Nếu như thực sự thông qua tầng ba, vậy chính là một sự vinh quang, ở trong ký sử của Thất Huyền võ phủ, người vượt qua tầng thứ ba, trong tương lai cơ bản đều đạt tới Luyện Thể đỉnh phong, tầng sáu Ngưng Mạch Kỳ!

Mà võ giả Ngưng Mạch kỳ chỉ cần triều đình hiệu triệu sẽ được trực tiếp phong tước, tuy rằng tước vị chỉ là một tử tước tam đẳng, nhưng mà tước vị lại khác với chức quan, tước vị này lại có thể thừa kế.

Có tước vị đó là quý tộc! Ở Thiên Vận quốc, danh hiệu quý tộc chính là tượng trưng cho vinh quang, chỉ cần một người mang vinh quang về, gia tộc cũng theo đó trở thành quý tộc, mà cũng làm rạng danh tổ tông.

Đúng lúc này, lại có một thí sinh bị truyền tống ra, hắn bị tống ra từ tầng thứ tư.

Điều này ý nghĩa với hắn đã thông qua tầng thứ ba.

Tên thiếu niên này vóc người cao lớn, mày rậm mắt to, đúng là Lương Thiết Sơn trời sinh lực. Hắn hao hết sức lực, liều mạng trọng thương mới đột phá được tầng thứ ba, tầng thứ tư gần như không đánh đã bị bại.

- Tên Lương Thiết Sơn này là mầm tốt, cũng đáng để tài bồi.

- Ừ, cũng không tồi, hiện tại chỉ còn hai người, Lâm Minh và Vương Nghiễn Phong.

- Lâm Minh có thể kiên trì đến tới bây giờ cũng không dễ rồi, thực lực của hắn mạnh hơn với Lương Thiết Sơn một chút, hơn nữa võ đạo chi tâm của hắn đối với chiến đấu cũng có trợ giúp, tuy nhiên hy vọng thông qua tầng thứ tư vẫn là xa vời...

- Ừ, đừng nói là Lâm Minh, cho dù là Vương Nghiễn Phong cũng không dễ dàng gì.

...

- Phốc!

Lại một đao chém qua, máu tươi bắn ra, cả người Lâm Minh lăn sát mặt đất tránh sự tấn công phẫn nộ của Thiết Giáp Hùng.

Lúc này, hai con Thiết Giáp Hùng đã thành “Huyết Giáp Hùng”, trên người chúng đều mang vết tích mười mấy đao, mười mấy đao này, đao nào đao nấy đều chém vào chỗ giao nhau giữa cốt giáp của Thiết Giáp Hùng, tuy rằng miệng vết thương không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mà mất máu lại là trí mạng.

Hiện tại, hai con Thiết Giáp Hùng này bởi vì mất máu quá nhiều cho nên hành động đã chậm lại rất nhiều.

- Cơ hội!

Trốn trái trốn phải, Lâm Minh mẫn tuệ nhận ra hai con Thiết Giáp Hùng vì mất máu mệt mỏi mà lộ ra sơ hở, cả người như con báo nhảy dựng lên.

- Rống!

Thiết Giáp Hùng đứng bật dậy, hùng chưởng mạnh mẽ đập tới, lại bị Lâm Minh tránh thoát, mà trong lúc tránh đi, đao róc xương trong tay Lâm Minh trực tiếp đâm trúng con mắt Thiết Giáp Hùng!

Máu tươi ộc ra, Thiết Giáp Hùng phát ra tiếng rít gào vừa thống khổ vừa phẫn nộ, mà lúc này Lâm Minh đao đổi thành quyền, một quyền đánh đâm lên chuôi đao, đao róc xương giống như cự chùy nện lên bắp đùi, trực tiếp đâm vào trong não Thiết Giáp Hùng.

Con Thiết Giáp Hùng này trực tiếp tử vong!