Trên Đan Hà mênh mông rộng lớn, thỉnh thoảng lại có bóng người vụt qua rồi từ trong Đan Hà bay ra vô số những thân ảnh đỏ rực, ở khắp nơi trên Đan Hà liên tục xảy ra những trận đại hỗn chiến.
Lần này Viễn Cổ Bí Tàng mở ra hiển nhiên đã phá vỡ sự yên tĩnh bao năm qua của không gian này, từ đó khiến cho nơi này càng ngày càng hỗn loạn.
Lúc đó, tại một nơi nào đó cạnh Đan Hà, một lượng lớn nhân ảnh đang tụ tập, ánh mắt bọn họ đều chăm chú nhìn về một đài tu luyện trong Đan Hà, nơi có quầng sáng đỏ rực với sức mạnh lớn lao đang bao trùm.
Những nhân ảnh này mặc quần áo khác nhau, huy chương Vương triều trước ngực cũng không giống nhau, hiển nhiên không phải từ một Vương triều.
- Vương Liệt, tên tiểu tử Lâm Động đó đang trốn trong đó à?
Một nam tử cao gầy nhìn đài tu luyện rồi quay sang hỏi.
- Ừm! Ta tận mắt thấy hắn vào trong đó. Trần Cổ huynh, Vương triều Cổ Thi các huynh không phải rất thích Linh khôi sao? Vừa hay tiểu tử đó có một đầu Linh khôi Nhất cấp, nếu huynh có được nó chắc chắn sẽ là trợ lực không nhỏ.
Vương Liệt cười nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Linh khôi Nhất cấp?
Nghe thế, ánh mắt gã nam tử được gọi là Trần Cổ không khỏi lóe lên sự tham lam, cười nham hiểm:
- Ta đã nghe nói về tiểu tử đó, nghe nói cũng là một Thiên Phù sư, ta cũng muốn thử giao đấu với hắn xem liệu có lợi hại như tin đồn không.
- Ha ha, xem ra Trần Cổ huynh đánh giá hắn khá cao. Huynh đã vượt qua một lần Phong Lôi Kiếp, là một Thiên Phù sư Nhất ấn chân chính. Ta nghe nói hắn mới thành Thiên Phù sư không lâu, sao có thể sánh được với huynh?
Bên cạnh Vương Liệt là một người nhìn bộ dạng khá hiền lành, gương mặt nở nụ cười hiền hậu. Có điều những người quen hắn thì biết hắn là loại tâm địa độc ác, bộ dạng kia đã khiến không ít người thành vong hồn trong tay hắn.
- Hắc hắc, Trịnh Hắc Trụ, ngươi đừng giở giọng đó với ta. Nghe nói tiểu tử hắn từng đả thương cả Thạch Hiên của Vương triều Ma Nham, thủ đoạn không ít đâu. Ta sẽ không ngu ngốc mà gây chuyện với hắn.
Trần Cổ nhếch môi cười.
- Hai vị không cần cãi nhau, đúng là tiểu tử hắn có chút bản lĩnh, nhưng ba chúng ta đều là cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn, huống hồ còn có vô số cường giả Niết Bàn khác. Bất luận hắn có thủ đoạn gì thì cũng khó lòng thoát khỏi cái chết. Giết hắn rồi, không chỉ Linh khôi là của chúng ta mà cả đài tu luyện này, chúng ta cũng chiếm cứ được. Tu luyện ở đây không chỉ không cần lo thiếu Niết Bàn Đan mà chưa biết chừng còn có thể xung kích Niết Bàn Kiếp lần thứ hai nữa.
Vương Liệt cười nói.
- Đài tu luyện này đúng là không tệ!
Tuy không thể hiện đồng ý với việc xung kích Niết Bàn Kiếp lần thứ hai mà Vương Liệt nói, nhưng Trần Cổ cũng như Trịnh Hắc Trụ đều nhìn đài tu luyện đang được quầng sáng bao phủ với ánh mắt tóe lửa. Xung quanh Đan Hà có vô số những cuộc chiến tranh giành đài tu luyện, nếu chúng liên thủ lại chắc sẽ chiếm cứ được nơi đây, đến lúc đó thì lợi ích không ít.
- Hơn nữa lần này ta còn phái người đi mời Vương triều Ma Nham. Thạch Khôn hiện giờ đang xung kích Niết Bàn Kiếp lần thứ hai. Với thực lực của hắn chắc chắn sẽ thành công. Đến lúc đó hắn sẽ là Nhị Nguyên Niết Bàn, với ân oán giữa hắn và Lâm Động chắc chắn hắn sẽ đối phó với Lâm Động trước tiên. Vì thế tên tiểu tử đó chắc chắn khó lòng thoát được!
Nghe vậy hai người Trần Cổ đều có phần chấn động. Bản thân chúng đã trải qua sự đáng sợ của Niết Bàn Kiếp, đương nhiên hiểu mỗi lần Niết Bàn Kiếp sẽ càng đáng sợ hơn. Lần đầu vượt qua Niết Bàn Kiếp đều suýt chết, với thực lực hiện tại mà vượt qua Niết Bàn Kiếp lần nữa thì chắc chắn sẽ thành cát bụi. Vì vậy khi nghe Thạch Khôn sẽ chắc chắn vượt qua Niết Bàn Kiếp lần hai, bọn chúng đều vừa ngưỡng mộ vừa ganh tỵ.
- Lâm Động khiến thanh danh Vương triều Ma Nham giảm sút như vậy, Thạch Khôn sớm đã hận hắn tận xương tủy. Hắc hắc, nói ra thì hắn cũng quá ngông cuồng, có chút bản lĩnh là gây thù chuốc oán khắp nơi, lần này xem hắn trốn thế nào?
Ánh mắt hằn học của Vương Liệt nhìn về đài tu luyện của Lâm Động, nụ cười hung hãn đáng sợ, dường như hắn đã nhìn thấy cảnh tượng Lâm Động bị giẫm nát dưới chân mình.
- Tiểu tử, có bản lĩnh thì cả đời này làm rùa rụt cổ trong đó đi!
o0o
Khi bên ngoài Đan Hà đang rơi vào trận đại hỗn chiến, bên trong đài tu luyện, Lâm Động vẫn ngồi lặng yên, không hề bị ảnh hưởng bởi sự hỗn loạn bên ngoài.
Ào ào!
Trong đài tu luyện, Lâm Động lặng yên ngồi khoanh chân, Niết Bàn Khí không ngừng bao quanh người hắn, văng vẳng còn có âm thanh như nước chảy, từ đó có thể thấy được mức độ hùng hồn của Niết Bàn Khí.
Dưới sự bao phủ của Niết Bàn Khí, từ trong mỗi lỗ chân lông, ánh sáng vàng kim lấp lánh chiếu ra, rồi máu thịt, thậm chí xương cốt, lục phủ ngũ tạng đều như được tạo ra từ vàng nguyên chất, tạo cảm giác kiên cố không thể phá hủy!
Niết Bàn Kim Thân!
Đây mới là dấu hiệu của cường giả Niết Bàn Cảnh thật sự. Nhờ có sự tôi luyện của Niết Bàn Khí, từ trong ra ngoài, mọi chỗ trên cơ thể hắn đã được tôi luyện đến cực hạn, cơ thể được cường hóa rất nhiều.
Một khi Niết Bàn Kim Thân đã được tạo, không chỉ phòng ngự tốt mà thậm chí sức mạnh, tốc độ cũng đều được tăng cường theo.
Cường giả Niết Bàn Cảnh sở dĩ có thể ngạo nghễ nhìn cường giả Tạo Hóa Cảnh, chủ yếu không phải vì có nguyên lực dồi dào hơn mà là vì có Niết Bàn Kim Thân. Với sự bảo hộ của Niết Bàn Kim Thân, cường giả Niết Bàn Cảnh gần như không coi công kích của cường giả Tạo Hóa Cảnh là gì. Đương nhiên điều này cũng không phải tuyệt đối, dù sao trên thế gian cũng có kẻ không thể dùng lý lẽ thông thường để đánh giá như Lâm Động.
Nhưng nếu nhìn từ góc độ đại chúng, cường giả Tạo Hóa Cảnh, thậm chí Bán Bộ Niết Bàn đối diện với cường giả Niết Bàn Cảnh có Niết Bàn Kim Thân thì đều không có bất cứ khả năng chiến thắng nào.
- Thành công tiến vào Niết Bàn Cảnh rồi sao?
Tiểu điêu nhìn ánh kim quang chói mắt, trên cơ thể Lâm Động lúc này đến huyết dịch cũng như biến thành màu vàng, ánh mắt đầy vui mừng, hỏi.
Người khác muốn xung kích Niết Bàn Cảnh còn có vài phần khả năng sẽ thất bại, nhưng rõ ràng điều này đã không xảy ra với Lâm Động. Trong hai ngày qua, số Niết Bàn Khí mà hắn hấp thụ nếu chuyển thành Niết Bàn Đan thì ít nhất cũng phải hai triệu viên, nhưng nhờ có cơ thể chắc chắn mà Lâm Động đã hấp thụ được hết số Niết Bàn Khí có thể khiến không ít người nổ tung.
Quá trình này của Lâm Động đã diễn ra vô cùng thuận lợi, không gặp phải bất cứ trở ngại nào.
Với thực lực của Lâm Động sớm đã đủ tư cách xung kích Niết Bàn Cảnh rồi, nhưng hắn vẫn kìm nén lại đến giờ, và điều đó giúp hắn thế như chẻ tre phá tan mọi trở ngại.
Một luồng khí tức hùng hồn dần lan tỏa ra từ người hắn, rồi hòa vào quầng sáng đỏ rực kia. Khí tức này so với trước đây không chỉ mạnh hơn vài lần.
Lần này ngay cả Lâm Động cũng không rõ mình đã hấp thụ hết bao nhiêu Niết Bàn Khí. Dù sao hắn cũng đã dùng Thôn Phệ Tổ Phù ở mức tối đa, rồi hấp thụ Niết Bàn Khí ở xung quanh như điên cuồng, đến khi cảm thấy khó chịu đựng được nữa mới dần ngừng lại.
Theo tính toán của Lâm Động, có lẽ lượng Niết Bàn Khí hắn hấp thụ tương đương hai triệu viên Niết Bàn Đan. Nếu tin này mà truyền ra ngoài chắc chắn sẽ gây chấn động không nhỏ. Ai cũng biết khi xung kích Niết Bàn Cảnh, lượng Niết Bàn Đan hấp thụ càng nhiều càng tốt, nhưng cũng phải có giới hạn, và giới hạn đó là cực hạn mà cơ thể chịu đựng được.
Mạnh như Thạch Khôn của Vương triều Ma Nham cũng chỉ chịu được tám mươi vạn viên Niết Bàn Đan, còn lượng của Lâm Động phải gấp Thạch Khôn đến mấy lần.
- Phù!
Một luồng khí màu vàng nhạt thở ra từ mũi Lâm Động. Hắn chầm chậm mở mắt, kim quang phát ra từ hai mắt tạo nên cảm giác rất uy nghiêm.
- Niết Bàn Cảnh!
Lâm Động khẽ nắm tay lại, sức mạnh đáng sợ đang sôi sục trong cơ thể, hắn biết giờ hắn đã có thể đối kháng với Thạch Khôn rồi. Lượng Niết Bàn Khí tương đương hai triệu viên Niết Bàn Đan kia không phải chuyện đùa!
Hơn nữa đây không phải cực hạn mà hắn muốn. Hắn đã từng nói phải xung kích cả Niết Bàn Kiếp khi đột phá lên Niết Bàn Cảnh.
Tiểu điêu nhìn thấy sự cuồng nhiệt trong mắt Lâm Động, hiển nhiên cũng hiểu ra điều gì, vội vàng thối lui.
- Niết Bàn Khí, hãy để ta thử xem ngươi đáng sợ thế nào?
Lâm Động gầm lên, tâm thần khẽ động, ánh kim quang thu lại, rồi một luồng sức mạnh cuồng bạo lan tỏa từ trong cơ thể hắn.
Cơ thể Lâm Động rung lên, dưới da có khói trắng bay lên.
Tiểu điêu tránh ra xa, chép miệng nhìn Lâm Động. Hắn biết trong cơ thể Lâm Động đang rất sục sôi.
Ầm ầm!
Nhưng khi Tiểu điêu chuẩn bị nhìn xem Lâm Động vượt qua Niết Bàn Kiếp thế nào thì sắc mặt hắn đột ngột thay đổi, ngẩng đầu nhìn lên không trung. Phía trên đài tu luyện lúc này đột nhiên bị mây đen che kín, tiếng sét, tiếng sấm đì đùng.
- Đây là… Phong Lôi Kiếp của Thiên Phù sư?
Nhìn mây mù và những tia lôi điện kia, đồng tử Tiểu điêu co lại, hiển nhiên nó không ngờ Phong Lôi Kiếp của Thiên Phù sư lại đến cùng lúc với Niết Bàn Kiếp!